Không Nỡ Buông Tay


Thẩm Lạc Dịch khó khăn lắm mới gặp lại được cô, nên anh sẽ không bỏ lỡ bất cứ khoảng khắc nào.

Dáng vẻ lãnh đạm mọi ngày liền buông bỏ trong tích tắc.
Ngay khi anh đi nhanh xuống sảnh chính để đuổi kịp cô thì đã muộn.Du Giản Mẫn đang khom người ngồi vào chiếc xe sang trọng kia.Mà người đang mở cửa cho cô không ai khác chính là Cố Hằng.
Dù Cố Hằng có che đậy như thế nào anh cũng nhận ra.Nhiều năm như vậy anh vẫn luôn giữ vững tin tức, hình ảnh của Cố Hằng ở mọi lúc.

Bởi vì anh biết,chỉ từ chỗ Cố Hằng anh mới có thể tìm được thông tin ít ỏi của cô.
Không màng đến mặt mũi,Thầm Lạc Dịch liền lái xe đi theo phía sau xe của Cố Hằng.Đi tầm nửa tiếng thì chiếc
Czinger 21C màu đen đã dừng trước căn chung cư đồ sộ.Bởi vì là nơi đông người qua lại, nên chỉ có Du Giản Mẫn rời xe.
Nhìn gương mặt ôn nhu, mềm mại đang nở nụ cười của cô thì anh liền cảm thấy chướng mắt.

Không phải chướng mắt với cô mà là vì cô cười với Cố Hằng,nên anh mới chướng.

(
Chiếc xế hộp Bugatti Veyron của Thẩm Lạc Dịch nổi bật hơn hẳn chiếc siêu xe kia của Cố Hằng.Không ít người đi lại tụ tập mà nhìn ngắm chiếc xe này.
Bên kia Du Giản Mẫn nhìn xe của Cố Hằng rời đi thì mới để ý đến chiếc siêu xe lạ đằng kia.Bởi vì trước đây Thẩm
Lạc Dịch rất mê xe,đặc biệt là anh sở hữu một dàn siêu xe nên cô cũng khá hứng thú Quả nhiên chiếc Bugatti
Veyron trước mắt rất sang trọng,cô tán thưởng trong đầu rồi cũng xoay người rời đi.
Từ sáng sớm,trợ lý Trần đã đến dưới căn biệt thự riêng của Thẩm Lạc Dịch.

Hôm nay lịch trình cũng kín như mọi hôm,cậu lúc này đang soạn lại giờ giấc,đợi lát nữa ông chủ tới sẽ thông báo lại một lần.
Nào ngờ đợi mãi vẫn không thấy người, chỉ nhìn thấy từ cổng chính chiếc Porsche phóng ra.Hai mắt trợ lý Trần mở lớn nhìn chiếc xe rời đi,sau đó là âm báo tin nhắn từ vị Thầm Tổng.
"Lịch trình hôm nay gửi mail cho tớ"
Trần Hữu ngơ ngác gọi thẳng qua cho anh.
Thẩm Tổng,cậu đây mà sáng sớm đã chạy đi đầu vậy?Rước bạn gái cũ đi làm.Hả??? Cô gái trong điện thoại của cậu??Trần Hữu ở bên Thẩm Lạc Dịch nhiều năm nên tất nhiên đã thấy qua tấm ảnh kia.Không nhìn rõ ngũ quan của cô gái chỉ là thoáng qua,thoạt nhìn thì chính là một cô gái mềm mại đáng yêu.Tốn bao nhiêu công sức mới moi được thông tin từ miệng của anh,cô gái kia là bạn gái cũ.
Khi đó Trần Hữu vẫn luôn cho rằng Thẩm Lạc Dịch chỉ lụy người ta trong thời gian ngắn.Bởi vì cậu không hình dung được hai từ lưu luyến có liên quan gì đến cái tảng băng đó cả.Ấy vậy mà liền tù tì tận 6 năm vẫn không đổi hình nền.Cho dù đổi điện thoại cũng sẽ đặt tấm ảnh đó.
Bởi vì 6 năm quá dài,Trần Hữu vẫn luôn không tin cô gái kia có thật.

Ách hẳn Thẩm Lạc Dịch lấy cớ để xua đuổi những cô gái khác vây quanh.
Thế mà bây giờ cô gái kia liền xuất hiện, Thầm Tổng cao lãnh của bọn họ từ sáng sớm liền tới chỗ người ta???
Thông tin này mà truyền ra không biết có bao nhiêu cô phải khóc lóc đây.
Hôm nay Du Giản Mẫn phải đến Hoắc Tinh để lấy số đo của người mẫu.Cô không chỉ thiết kế mà sẽ lựa chọn chất liệu vải,sau đó may ra những trang phục phù hợp với người mẫu.
Cô ngồi trên bàn ăn trong phòng bếp, xử lý nhanh gọn bánh mì rồi uống ly sữa ấm.Du Giản Mẫn đứng trước gương lớn nhìn set đồ màu hồng nhạt trên người.
Áo choàng bên ngoài được may từ vải Wool mềm.

Bên trong mặc một chiếc áo thun trắng cổ lọ.

Bên dưới là chân váy dài đến ngang đùi khoe trọn đôi chân thẳng tắp nuột nà.
Vẻ ngoài của cô xinh đẹp nên khi buộc tóc hay thả đều ngọt ngào đến mê đắm lòng người.Suy nghĩ một chút Du
Giản Mẫn quyết định búi gọn tóc lên,lưa thưa vài sợi tóc tơ rũ xuống.

Làm điểm nhấn lên khuôn mặt góc cạnh tinh tế.
Hôm nay cô muốn tự lái xe đến chỗ làm nên phải đi vòng xuống tầng hầm của chung cư.Nào ngờ chưa tìm thấy xe đã thấy người không muốn gặp.
Thẩm Lạc Dịch khí chất bất phàm đứng dựa vào chiếc siêu xe của mình,hình như anh đang bận xử lý gì đó trên di động.

Cô không muốn tìm hiểu lý do vì sao anh có mặt ở đây nên liền lén lút muốn chạy.Nào ngờ người kia quá nhạy bén,thoáng cái đã bắt được cái bóng dáng chạy trốn của cô.
-Mẫn Mẫn.
Du Giản Mẫn giả điếc, tiếp tục đi tìm xe của mình.
6 năm qua anh đã thông suốt quá nhiều chuyện nên khi đối diện cùng cô anh sẽ không mang theo vẻ lạnh lùng kiêu ngạo của mình.
Thầm Lạc Dịch thở dài,sải nhanh bước chân đi về phía cô.Chân anh dài nên rất nhanh đã tóm được người, Du Giản Mẫn không tính là quá tuyệt tình.
Cô vẫn sẽ quay lại,hiện cái nụ cười chết bầm kia mà nhìn anh.
-A trùng hợp quá, Thẩm Tổng cũng sống ở chung cư này sao? 2
Thẩm Lạc Dịch nhìn vẻ mặt làm bộ làm tịch của cô thì chỉ biết cam chịu.

Đều do anh tự rước lấy mà thôi, anh rũ mi lại nhìn cô chăm chằm.Giọng nói ôn nhu đi rất nhiều.
-Tiện đường, anh đưa em đi làm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui