Không Nói Mà Dụ


Trong nồi đang hầm là gà mái già, mùi hương chậm rãi tràn ra.

Chu Ngôn Dụ không ngừng rửa rửa xắt xắt, xử lí tất cả nguyên liệu.

Với hai người mà nói bữa cơm chiều này thật sự có chút quá nhiều, gồm có lươn kho, thịt ba chỉ xào, gan heo xào cải thìa, con trai xào rau hẹ, tôm hấp, còn thêm một nồi canh gà.

Thẩm Hi thấy vậy nhịn không được nói.
"Nếu Tiểu Ưu không đi Nhật Bản, Tiểu Trang không bận đóng phim thì anh đã gọi bọn hắn đến cùng ăn với chúng ta".
"Hình như Tiểu Trang cũng không còn liên lạc với Thương Chất Úc nữa".
Tiểu Ưu trong lời hắn nói là Lâm Ưu, là một bác sĩ tâm lí, còn Tiểu Trang là Trang Tê Phong nhưng kỳ thật cậu ta là Trang Tê Vân.

Trang Tê Phong cùng Trang Tê Vân là một cặp song sinh, Trang Tê Phong từ sớm đã xảy ra chuyện, kể từ đó Trang Tê Vân bắt đầu đem chính mình trở thành Trang Tê Phong mà tiếp tục sống.

Thẩm Hi có thể xem như một nửa ân nhân của Trang Tê Vân, hắn đã đem cậu ta từ bệnh viện tâm thần đưa ra ngoài, lại giúp cậu ta bước một chân vào giới giải trí.


Không thể không nói ánh mắt của Thẩm Hi hết sức độc đáo, Trang Tê Vân có thiên phú diễn xuất không ai sánh kịp, "Tê Ngô"* hiện tại đã vươn ra đến toàn cầu.

Mỗi bộ phim điện ảnh cậu ta đóng đều có thành tích phòng vé kinh người, giải thưởng lớn bé đã cầm về không ít.

Bất quá hơn một năm trước, Trang Tê Vân bởi vì gặp phải Thương Chất Úc mà bị cuốn vào một bộ phim án mạng dẫn tới bệnh tình tái phát.

Nhưng trong họa có phúc, cũng nhờ lần đó cậu ta đã hoàn toàn trở lại là Trang Tê Vân, tuy rằng còn chưa triệt để ra khỏi sương mù nhưng chí ít cũng đã tốt hơn trước rất nhiều.

Đối với điều này, dù là Thẩm Hi hay Chu Ngôn Dụ kỳ thật đều rất cảm kích Thương Chất Úc.

Chỉ nói đến việc bộ phim đó chẳng phải là lỗi của Thương Chất Úc, hơn nữa lúc Trang Tê Vân xảy ra chuyện Thương Chất Úc cũng đã tận tâm tận lực chiếu cố cậu ta.

Tuy rằng không biết sau này bọn họ sẽ đưa ra quyết định như thế nào, liệu cuối cùng có thể tiếp thu đối phương hay không, bất quá đây đều là vấn đề riêng của Thương Chất Úc cùng Trang Tê Vân, không tới phiên Thẩm Hi cùng Chu Ngôn Dụ nhúng tay vào.
(*Nghệ danh của Trang Tê Vân)
"Cậu ta đã mua chung cư.

Theo Ngu Hiểu Lan nói, khi không quay phim cậu ta sẽ tự mình làm ăn, hơn nữa còn bắt đầu làm từ thiện, đại khái là muốn đem chính mình trở nên thật bận rộn".
Trước kia, sau khi Thẩm Hi cứu cậu ta ra ngoài cũng mặc kệ cậu ta muốn làm gì thì làm.

Bọn họ vốn dĩ cũng chỉ hơn kém nhau hai tuổi mà thôi, bất quá tuổi của Trang Tê Vẫn lúc đó chính là tuổi giả.

Trên thực tế, Trang Tê Vân từ năm mười bốn tuổi đã cầm chứng minh thư mười sáu tuổi, mới vừa đầy mười bảy tuổi trên thực tế chỉ có mười lăm tuổi đã bị Thẩm Hi mang đi đóng phim.

Cho nên tính lên, theo lí lịch năm nay Trang Tê Vân hai mươi tám tuổi nhưng kỳ thật chỉ mới hai mươi sáu tuổi thôi.


Thẩm Hi cũng vừa mới biết được chuyện này cách đây không lâu.
"Như vậy khá tốt, nói sao đi nữa thì mỗi người vẫn phải có cuộc sống của riêng mình.

Vận mệnh của Tiểu Trang nhiều chông gai, may mắn mà gặp được anh".
Chu Ngôn Dụ một bên cắt đầu tôm một bên nói.

Nói đến đây, khó tránh khỏi lại phải kể đến một người khác.

Lúc trước Thẩm Hi sở dĩ đến bệnh viện tâm thần là bởi vì Phó Vân, kỳ thật chỉ cần nói đến "Phó Vân" thì ai cũng sẽ biết người đó là ai.

Phó Vân có một người em trai tên là Phó Diễn, là một người cực kì nổi tiếng.

Phó diễn là đại đạo diễn ở Thẩm thị, Phó Vân là chị gái mà cũng là người trong lòng của anh ta.

Phó Vân còn có một thân phận khác, chính là chị họ của Thẩm Hi.

Mẹ của Thẩm Hi họ Phó, Phó Vân là con gái của cậu Thẩm Hi.

Phó Diễn cùng Phó Vân là chị em ruột, bởi vậy chuyện Phó Diễn yêu Phó Vân chính là bí mật không thể tiết lộ của Phó gia, cũng là một cái bi kịch cực lớn.


Bởi vì Phó Vân chịu không nổi áp lực tâm lí mà dẫn đến nghiện ma túy, cũng bởi vì vậy Phó Diễn làm phim bộ nào cũng đều bi kịch tang thương.

Điều này ngược lại làm cho tác phẩm của Phó Diễn mang đậm cảm xúc nghệ thuật, cùng Trang Tê Vân đi theo trường phái phim thương mại chính là hai con đường hoàn toàn khác biệt, nhưng chung quy đều mang đến thành công rất lớn.
Quay trở lại chuyện của Thẩm Hi, khi đó hắn chưa phải là ông chủ của Thẩm Thị nhưng đã muốn đào người về cho công ty.

Theo lời hắn nói chính là "Nước phù sa không chảy ruộng ngoài", Phó Diễn chính là bị Thẩm Hi xúi giục mà đi báo danh vào Học viện điện ảnh.

Lúc ấy Thẩm Hi còn nói với Chu Ngôn Dụ, Phó Diễn hệt như một chàng hoàng tử u buồn vừa nhìn liền biết sinh ra để làm nghệ thuật, nhà ta cũng chỉ có một cái công ty giải trí có liên quan đến nghệ thuật nói không chừng sau này chúng ta có thể ôm chân được một đại đạo diễn.

Ai ngờ lời nói ngày đó lại thật sự trở thành sự thật, Thẩm Thị quả thật ôm chân được một đại đạo diễn nhưng là một đại đạo diễn bởi vì tình yêu mà càng thêm u buồn.
...
Chuyện tình của bạn bè thì khổ chớt mợ chỉ có hai ổng là sướng, anh Thẩm anh Chu hai người tự ngẫm lại xem có thấy hổ thẹn với những người bạn tốt của mình hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận