Edit: Quanh
Beta:Nhược Vy
Có đôi khi, vô tình nghe lén cũng không tốt.
Christa đứng ở cầu thang, có hơi xấu hổ.
Hôm nay cô định đi ra ngoài giải sầu, kết quả mới ra khỏi cửa đã bị chặn đứng.
"Laito-kun, mau thả tôi ra, xe limousine tới rồi, nếu không ra nhanh sẽ bị muộn học." Yui hoảng sợ nói.
"Không sao đâu ~" Người đàn ông lẳng lơ nói.
"Tôi... tôi phải đi, Subaru-kun còn đang chờ tôi."
"Nn...fu ~ Em cảm thấy tôi sẽ sợ thằng nhóc kia sao ~"
"Tôi... tôi"
"Ara ~ ara, để tôi đoán, có khi nào bởi vì Subaru hút máu của em, cho nên em muốn giữ gìn trong trắng cho nó?"
"Không được nói như vậy, Subaru rất tốt! Chưa từng ép buộc tôi, cũng không hút máu tôi!" Hiển nhiên Yui có hơi phẫn nộ, lớn giọng nói.
"Hai người! Nếu không ra xe thì chuẩn bị đi bộ đi học đi!"
Ngay lúc Christa do dự nên ra ngoài giải vây hay yên lặng rời đi, đúng lúc Reiji xuất hiện.
Không hổ là thằng nhóc gian trá số một trong anh em sinh ba, đây cũng là biệt danh Subaru nói với cô.
Nghe tiếng bước chân của Komori Yui, Christa thở phào nhẹ nhõm.
Cô không ngờ Subaru lại "quân tử" như vậy, đồ ăn dâng tận miệng mà lại không xơi? Mỗi lần Subaru nhắc tới Yui, cô còn tưởng thằng bé coi Yui là bình máu di động. Tuy nghe qua có vẻ khốn nạn, nhưng Subaru bảo vệ cô ấy khỏi những kẻ khác, đổi lại ít máu cũng là chuyện đương nhiên.
Không không không.
Christa lắc đầu.
Không thể nghĩ theo góc độ vậy, Subaru vừa mới trưởng thành, vẫn chưa nghĩ thông suốt, có thể thằng bé đơn thuần đồng cảm với Yui, vậy nên mới đối xử tốt?
Thế giới của con trẻ thật phức tạp, cô hoàn toàn không hiểu...