Không Phải Em Không Lấy

Mạc Tu Nghiêu cảm giác mình sắp phế đến nơi rồi! Miếng ăn dâng đến tận miệng còn để rớt.

Anh không thèm nhếch miệng một câu, đi thẳng về bàn làm việc.

Để lại trong mắt hai vị cùng phòng một bộ dáng phóng khoáng, trăng thanh gió mát, không nhiễm bụi trần.

“.......” Nhược Băng tự véo má mình, nãy có phải cô tự ảo tưởng không? Cấm dục lâu ngày cô thấy đại boss ngon ăn nên phát điên hả?

“........” Mạc Tu Nhiên trong lòng phỉ nhổ anh trai nhà mình. Mẹ kiếp, nãy ai định thịt con gái nhà người ta đấy!!!! Giờ còn bày ra bộ dáng thanh cao.

Hai vị ấy đều muốn hét lên- nhưng người ta là Mạc tổng đấy!!! Động vào một cái lông chân cũng đủ thảm rồi!

Căn phòng yên lặng trở lại, đến cả Chân ngắn cũng không dám sủa một tiếng.

Mạc Tu Nghiêu nghĩ nghĩ, chiến thuật “gạo nấu thành cơm” xem ra không thực hiện được rồi! Tất cả tại thằng nhóc kia!!! Cô gái nhỏ kia không biết đã thổi ngọn lửa dưới thân anh, giờ không ai dập, anh phải “nhịn”

Mạc Tu Nghiêu gõ gõ cạnh bàn ba tiếng.

Nhược Băng quả thật không hiểu nha, Mạc tổng à? Anh nói tiếng người được không?

Cô nhìn sang Mạc Tu Nhiên với đại ý:“ Nhiên thiếu, cầu phiên dịch a.”

Mạc Tu Nhiên sao không hiểu anh trai mình ra hiệu chứ! Anh lễ phép.

“ Nhược Băng, phiền cô xuống phòng khách đợi một chút được không?”

Người ta là tẩu tẩu tương lai đó, xem anh trai mình chưa gì đã sủng mỹ nhân như thế, Mạc Tu Nhiên tất nhiên phải lấy lòng cô rồi!

“ Được chứ haha...”

Nhược Băng nhanh chóng đi ra ngoài. Cô cho Mạc Tu Nhiên nghìn like, ở trong phòng thêm một giây thôi, trái tim nhỏ bé của cô cũng tan nát mất.

Thấy bộ dạng chạy trối chết như kiểu anh ăn thịt người của cô gái nhỏ, anh khẽ nhíu mày, không hề vui chút nào!!!!

Mạc Tu Nhiên tất nhiên đi guốc trong bụng anh trai mình, khinh bỉ vô cùng, anh chả vừa định ăn còn gì!!!

“ Haha anh xem tẩu tẩu chạy nhanh chưa kìa...”

Nhận được ánh mắt không tốt của anh trai, Mạc Tu Nhiên ngậm miệng lại ngay, kẻ thông minh là biết tiến biết lùi hợp lí nha!!!

Mạc Tu Nhiên nghiêm túc hỏi.

“ Anh có gì chỉ thị sao?”

“ Ừm.”

“Bệ hạ có thánh chỉ gì kẻ hèn này dù có nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng không khước từ.”

Kĩ năng nịnh nọt của Mạc Tu Nhiên đã đạt đến lv max. Trước mặt anh trai nhà mình, sĩ diện có là cái lông gì chứ?

Mạc Tu Nghiêu ngoắc ngoắc ngón trỏ.

“ Lại đây.”

“.........”

“.........” Mạc Tu Nhiên mặt dại ra, biểu cảm kinh ngạc, cmn, sao giờ anh mới biết anh trai nhà mình tán gái kinh thế chứ?

Đúng là không từ thủ đoạn mà.

Chỉ cần nghĩ đến khuôn mặt Nhược Băng khi biết sự thật sẽ bùng nổ đến mức nào.

Hai vị đại phật, một là anh trai, một là chị dâu, anh đều không muốn đắc tội đâu.

“ Ngộ nhỡ vẫn không thành công thì sao anh?”

Vừa mở miệng ra thì Mạc Tu Nhiên thật muốn tát cho mình một cái, anh vừa nói gì vậy, xong đời rồi!!!

Mạc Tu Nghiêu trước giờ luôn nắm chắc mọi việc trong lòng bàn tay- chỉ riêng cô là không...

“ Haha anh à? Anh chẳng phải ông chồng quốc dân sao? Muốn sắc có sắc, muốn tiền có tiền, người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, phải tự tin vào bản thân chứ!”

Nghe em trai nói, Mạc Tu Nghiêu cũng yên tâm phần nào, khoé miệng nhếch thành đường cong, tâm trạng nặng nề vơi bớt đi phần nào.

“ Đi thực hiện kế hoạch đi.”

“ Khụ...Khụ...anh chắc chứ?”

Mạc Tu Nghiêu sầm sì. Mạc Tu Nhiên biết điều không vặn anh trai nữa, đi thi hành nhiệm vụ.

Cô gái nhỏ, anh yêu em quá rồi! Dù em có hận anh khi biết sự thật anh cũng vẫn sẽ làm...

Sau này Mạc Tu Nhiên hối hận không thôi vì ngày hôm nay đã chính thức đắc tội bà chị dâu này.

Còn anh trai anh à? Người ta là vợ chồng của nhau, chăn gối, tài sản mọi thứ đều san sẻ thì tính toán cái lông gì???

Thế là người xấu số trúng đạn là anh huhuhu....

______

Ai team Nhiên thiếu không:3

#Uyenca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui