Hôn lễ kết thúc, Lâm Uyển ngồi trong phòng nghỉ cho cô dâu, cô còn tưởng rằng phải đi đến từng bàn để mời rượu, nên đã ở đây nghỉ ngơi để chuẩn bị, kết quả lại không có ai đến gọi cô ra.Từ Đàn rất chú ý đến cô, thấy cô vừa vào phòng nghỉ, liền mau chóng thay cho cô một bộ quần áo rộng rãi thoải mái.
Hơn nữa lúc bên ngoài còn đang ăn tiệc, thì ở đây cô cũng được người ta chuẩn bị ột bàn ăn.Cô cùng với mấy người bạn ngồi cùng nhau, vui đùa trò chuyện ríu rít.
Song có điều trên bàn lại không có đồ uống có ga, trái lại chỉ toàn nước ép hoa quả.Đồ ăn được trang trí vô cùng tinh xảo, trông giống như một tác phẩm nghệ thuật.
Hai phù dâu nhìn vào mà không nỡ động đũa, còn lấy di động ra chụp ảnh lại rồi up lên Weibo.
Chờ xong việc, Lâm Uyển cũng không cảm thấy mệt lắm, bên kia đã có người phụ trách gọi xe đưa bạn bè, mẹ và họ hàng thân thích của cô về.Lúc này căn phòng mới trở nên yên tĩnh thoáng đãng hơn một chút.
Cô nằm xuống salon, trong đầu suy nghĩ miên man, một lúc sau Tằng Tuấn từ bên ngoài đi vào.
Anh không chống gậy, bước đi rất chậm rãi.Lâm Uyển đang nhắm mắt dưỡng thần, cho nên lúc đến gần, Tằng Tuấn cứ tưởng là cô đang ngủ, đang muốn lấy gì đó để đắp cho cô thì Lâm Uyển lại mở mắt ra, mỉm cười với anh.
Tằng Tuấn ngồi xuống bên cạnh Lâm Uyển, tay đặt lên tay cô.
Lâm Uyển một lúc sau mới lên tiếng: “Tằng Tuấn, lát nữa còn có việc gì cần làm không?”
“Theo anh về nhà.” Anh giơ tay cô lên, khẽ hôn nhẹ một cái.
Lâm Uyển trong lòng liền mềm nhũn.
Anh nâng cô lên, để cô tựa đầu vào ngực mình.Lâm Uyển yên lặng lắng nghe hơi thở và nhịp tim của anh, cô nhắm mắt lại, quả thật cảm thấy mình vô cùng may mắn.
Sau ngày đó, cuộc sống của Lâm Uyển lại quay về quỹ đạo như trước, từ lúc ra khách sạn trở về nhà, Lâm Uyển lại bắt đầu nhịp sinh hoạt theo thời gian biểu của Tằng Tuấn, sáng dậy sớm ăn điểm tâm, sau đó đi dạo, tiếp đó lại ăn cơm, còn phải ăn thêm táo nữa.
Điểm khác biệt duy nhất chính là, bây giờ cô lại phải kiểm tra sức khỏe thường xuyên.Nhưng hết thảy đều được tiến hành ở nhà, sau khi kết hôn, Tằng Tuấn liền bố trí một phòng trống thành phòng để kiểm tra sức khỏe.Cứ định kỳ là sẽ có bác sĩ chuyên môn tới khám, mỗi ngày còn phải đo huyết áp nữa.
Lâm Uyển thế nào cũng được, anh muốn gì cô cũng phối hợp theo anh, với lại thể chất của cô rất đặc biệt, phản ứng khi mang thai không rõ ràng lắm, thậm chí sau khi mang thai, sắc mặt của cô còn trở nên hồng hào hơn trước rất nhiều.
Theo thời gian, bụng của Lâm Uyển cuối cùng cũng hiện rõ.Lúc này cô mới dám nói ẹ biết chuyện mình mang thai.
Cô vốn còn đang lo là sẽ bị mẹ mắng, nào ngờ sau khi mẹ cô biết chuyện, Lâm Uyển mới phát hiện một điều, mẹ của cô sắp biến thành chuyên gia sinh đẻ tới nơi rồi.Ngay hôm sau, mẹ cô liền mang đến một loại thuốc cổ truyền gì đó, sống chết muốn Lâm Uyển dùng thử, khuyên cô: “Con dùng thử xem thế nào, dì cả của con nhờ uống thuốc này nên mới sinh được con trai đó…”
Thật ra Lâm Uyển hiểu được suy nghĩ của mẹ, năm đó vì mẹ sinh ra đứa con gái là cô, cho nên địa vị trong nhà mới tụt dốc không phanh như vậy.Lúc sau lại xảy ra đủ thứ chuyện, tuy nguyên nhân chính là do nhân phẩm của ba cô không tốt, nhưng xét cho cùng thì, mọi chuyện không phải bắt nguồn từ cô mà ra đó sao.Bởi vì sinh con gái, cho nên tính cách khốn nạn của ba cô và họ hàng thân thích bên đó mới dần dần được bộc lộ ra.
Nhưng viên thuốc kia không biết có nguồn gốc thế nào, được làm từ cái gì, Lâm Uyển cho dù bị nước vào đầu thì cũng sẽ nhất quyết không uống.
Cô từ chối, nói: “Mẹ, mẹ đừng bận tâm quá đến chuyện này, Tằng Tuấn không để ý đâu.” Con trai hay con gái không quan trọng, chỉ cần khỏe mạnh là được.
Mẹ Lâm Uyển vẫn lo lắng không thôi, bà sợ Lâm Uyển sẽ giống mình, nhỡ đâu bị nhà trai ghét bỏ vì sinh con gái thì sao.Dù gì bà tuy chỉ làm vợ trong một gia đình bình thường, vậy mà người ta còn quan trọng chuyện nam nữ như vậy, nói gì đến nhà Tằng Tuấn chứ.
Nói qua nói lại, Lâm Uyển cũng sợ mẹ luôn, cuối cùng không dám gọi mẹ tới đây nữa.
Tằng Tuấn dạo gần đây rất cố gắng rút ngắn thời gian ở bên ngoài, mỗi ngày đều ở nhà làm việc.Nếu Lâm Uyển muốn ra ngoài đi dạo, anh cũng sẽ đi theo làm bạn với cô.
Hơn nữa lần đầu tiên nghe tim thai, anh cũng ở bên cạnh cô.Mới đầu Lâm Uyển còn không tin nổi vào tai mình, âm thanh đó thật sự rất thần kỳ, không biết có phải do khuếch đại âm thanh hay không mà tim thai nghe rất giống nhịp tim của người lớn, chỉ nhanh hơn một chút mà thôi.
Lâm Uyển nghe đến phát nghiện, cảm thấy dường như đó là âm thanh đẹp nhất trên thế gian này.
Ngày qua ngày, bụng của Lâm Uyển cũng to lên trông thấy, giống như quả bóng được bơm hơi vậy, dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra được sự biến hóa từng ngày trên bụng cô.
Lúc Lâm Uyển đang ở nhà dưỡng thai, bỗng nhiên lại nhận được một cuộc điện thoại, cô cũng không hiểu sao họ lại tìm được số cô, song có điều từ sau khi tốt nghiệp cô vẫn chưa thay đổi số điện thoại.
Nghe thấy đầu bên kia giới thiệu là người của trường cũ, cô rất ngạc nhiên.Người kia rất lịch sự nói sắp đến ngày kỷ niệm thành lập trường, mong cô đến tham dự.
Lâm Uyển lúc này không tiện đi lại, lập tức từ chối lời mời, sau đó cúp máy.
Sau đó, Lâm Uyển lại biết được vài tin tức từ mẹ, có đủ các đoàn thể mời mẹ cô làm các hoạt động từ thiện này nọ, nhưng mẹ cô đang bề bộn nhiều suy nghĩ nên cũng không để ý đến mấy chuyện đó.
Hiện tại vì chuyện sinh con của Lâm Uyển mà bà đã bắt đầu ăn chay, mỗi ngày đều toàn tâm toàn ý thắp hương bái phật cầu cho con gái sinh cháu trai.
Lâm Uyển không nói gì, dù sao mẹ cô bị huyết áp cao, ăn chay cũng rất tốt.
Thời gian qua đi, bụng của Lâm Uyển càng ngày càng to khủng bố, thêm vào đó không hiểu có phải do thay đổi hoocmon hay không, mà khi nằm cạnh Tằng Tuấn, cô lại chẳng có cảm giác gì.Thậm chí cô còn muốn độc chiếm nguyên một cái giường mà đi ngủ.
Song Tằng Tuấn lại nhất quyết không đồng ý, vẫn như cũ ôm cô ngủ mỗi ngày, chỉ có điều bụng cô quá lớn, nên khi ôm không được tiện cho lắm.
Buổi tối trước khi đi ngủ, hai người vẫn nói chuyện phiếm với nhau vài câu.Phần lớn thời gian đều là Lâm Uyển nói, cô thích kể cho anh nghe những chuyện thú vị mà cô đọc được trong ngày, gần đây cô không hay ra ngoài, nên hầu như chỉ ở nhà xem tạp chí và TV.
Tằng Tuấn nói rất ít, chỉ nằm yên lặng lắng nghe cô, thỉnh thoảng sẽ hôn lên trán cô một cái, có lúc lại động tình đến mức hôn nhau thở hổn hển, song cuối cùng anh vẫn nhịn được.Có lúc Lâm Uyển thấy anh nhịn đến khổ sở, liền muốn dùng tay để giúp anh.Kết quả cô còn chưa cố gắng thì Tằng Tuấn đã đứng dậy đi tắm nước lạnh.
Điều kỳ lạ chính là, không bao lâu sau Tằng Tuấn cũng bắt đầu ăn chay, thức ăn anh ăn đều là đồ giúp hạ hỏa, thanh nhiệt giải độc ngăn ham muốn gì đó. (Chết cười:v)
Lâm Uyển cảm thấy cuộc sống hôn nhân có chút phai nhạt.Trước kia khi ở trên giường hai người đều triền miên thân mật, dường như cảm thấy làm bao lâu cũng không đủ, chỉ khi nào dừng lại mới thấy trống vắng mà thôi.
Nhưng hai người lại có vẻ như không có sở thích chung, cái anh thích và cái cô thích hoàn toàn không hề liên quan đến nhau.
Lâm Uyển rất chú ý đến chuyện này, sau khi kết hôn, cô thường nói chuyện rất nhiều với anh, nhưng anh thường chỉ ngồi nghe, hầu như không xen mồm vào.
Nằm trên giường, Lâm Uyển vuốt tóc anh rồi nói: “Nếu có điều gì mà cả hai chúng ta cùng thích thì tốt quá, như vậy anh với em sẽ nói chuyện được nhiều hơn với nhau…”
Lúc Lâm Uyển nói, Tằng Tuấn đã đưa tay ra sờ lên bụng cô.Đây là việc mà gần đây anh rất thích làm, đột nhiên, mặt của anh chợt ngây ra một lúc.
Lâm Uyển cũng nhận ra, bụng của cô vừa rồi bỗng run lên một chút.Cô vội vàng ngồi dậy, vén áo ngủ rộng thùng thình của mình lên, sau đó cô nhìn thấy trong bụng có một khối nhô ra, không biết là chân hay tay của con nữa…
Lâm Uyển kinh ngạc tới mức không biết nên làm gì, Tằng Tuấn thì lại bật cười.
Hai người đều không có kinh nghiệm trong chuyện này, thậm chí còn chưa có kế hoạch sinh con, nhưng lúc này, trong lòng cả hai bỗng dâng lên một cảm xúc hạnh phúc khi sắp làm cha mẹ.