Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!

Tổ Vũ sau khi nhận được quang não liền không chút nào che giấu sự hưng phấn của mình.

Cecil vẫn luôn âm thầm quan sát ở chỗ tối ánh mắt tối sấm lại, thầm nghĩ lần này nhất định sẽ túm được đuôi cáo của con non giả mạo này.

Quản gia mang hai cái con non chơi thảm âm nhạc giả thuyết một lúc, tiểu Griffin vận động so với thường ngày nhiều hơn không ít rất nhanh liền cảm thấy mệt mỏi, nó cuộn tròn bên người Tổ Vũ, ngay cả mắt cũng không muốn mở ra nhưng vẫn mềm mại kêu pi pi tỏ vẻ muốn chơi tiếp.

Tổ Vũ yên lặng tắt trò chơi, quản gia liền tiến đến đem cả hai cái con non đều ôm lên:" Tiên sinh, hai vị tiểu thiếu gia nên nghỉ ngơi, ta trước đưa chúng nó về phòng."

"Ân."

Con non nghỉ ngơi, liền đại biểu cho việc hoạt động gia đình hôm nay đã kết thúc, Cecil cũng đứng dậy, lên thư phòng trên lầu xử lý công việc.

Bởi vì đã đáp ứng quản gia sẽ rút thời gian làm bạn với con non, vốn dĩ Cecil còn cho rằng lượng công tác phải mang về nhà để xử lý sẽ gia tăng.

Nhưng sự thật lại là mỗi lần sau khi chơi đùa cùng con non, hiệu suất làm việc của hắn lại tăng lên, hơn nữa cả người đều cảm thấy thần thanh khí sảng, hoàn toàn không có cảm giác nôn nóng thường xuất hiện trước kia.

Ngay cả bác sĩ Ford phụ trách làm kiểm tra cho hắn còn nói tình hình sức khỏe của hắn so với mấy năm trước đây còn ổn định hơn, nếu có thể tiếp tục duy trì tình trạng này thì thậm trí còn có thể giảm bớt lượng thuốc xuống.

Nếu, con non giả mạo kia thật sự là một cái con non thì tốt rồi.

Nghĩ đến đây, trong mắt Cecil hiện ra tiếc nuối. Nếu như không phải phỏng đoán gương mặt thật của con non kia mà chỉ nhìn vào những gì nó biểu hiện ra bên ngoài, Cecil không thể không thừa nhận đây là một cái con non phi thường khiến người yêu thích, đủ hoạt bát mà không quá nghịch ngợm, ngẫu nhiên làm nũng một chút sẽ khiến người ta chỉ muốn đem nó ôm vào lồng ngực, dùng sức xoa xoa tiểu thân thể tròn tròn mềm mại của nó,  xúc cảm nhất định sẽ rất tốt.

Cecil nhắm mắt lại, đem ý tưởng phi thực tế này ném đến sau đầu.

Hắn ở trước bàn xử lý công văn, ánh mắt lại thường xuyên phiêu đến thiết bị quang não của chính mình.

Vì bảo đảm, thiết bị quang não hắn giao cho hai cái con non đều được lắp đặt hệ thống theo dõi đặc thù. Chỉ cần hai cái quang não kia được sử dụng, thiết bị quang não cá nhân của Cecil sẽ nhận được thông báo trước tiên, hơn nữa còn có thể đồng bộ giao diện, quan sát thông tin mà người kia tra cứu đồng thời xem xét tình huống xung quanh đối phương.

Chỉ có điều Cecil không biết, là khi hắn tránh mặt người của tổ phát minh đặc biệt chế tạo hai cái quang não này, bọn họ còn cho rằng Đại Boss của mình đột nhiên có loại đam mê nào đó không thể cho ai biết, may mắn là sau đó họ lại phát hiện hai cái quang não này là làm riêng cho hai cái con non nhà Đại Boss, lúc này mới vãn hồi được thể diện của hắn.

Cecil vô cùng xác định con non giả kia có một niềm yêu thích sâu đậm đối với quang não, điều duy nhất khiến hắn cảm thấy không chắc chắn là không biết năng lực thiên phú của đối phương  có thể hay không ngay cả thiết bị theo dõi của quang não cũng che chắn được.


Mà đúng như suy nghĩ của Cecil, Tổ Vũ cho dù đang đóng giả làm con non cũng không có cách nào kiềm chế chính mình không động vào quang não.

Trong phòng con non, Tổ Vũ đang nhắm mắt lại giả bộ ngủ, chờ quản gia vừa đi hắn lập tức liền mở ra kết giới, che chắn camera theo dõi trong phòng đồng thời đem thanh âm toàn bộ cách ly.

Mỹ mãn nâng móng vuốt nhỏ thưởng thức một chút thiết bị quang não đeo ở trên, sau đó nâng móng còn lại chụp lên quang não.

Cùng lúc đó, thanh âm nhắc nhở cũng từ quang não của Cecil vang lên.

Hắn buông văn kiện, mở quang não, đồng thời cũng bật video theo dõi trong phòng con non lên.

Hiện lên trước mắt hắn là hai hình ảnh bất đồng.

Một cái màn ảnh là con non cơ hồ chiếm cứ toàn bộ màn hình, cái còn lại là phòng ngủ con non hoàn toàn an tĩnh.

Màn hình theo dõi biểu thị toàn bộ phòng ngủ đều vô cùng yên tĩnh, hai cái con non đang ngủ say trên giường, không có bất cứ điểm nào dị thường.

Nhưng bên kia, con non vốn nên ngủ say lại đang tinh thần no đủ dùng quang não lên mạng, nếu không phải bối cảnh phía sau nó cùng với phòng theo dõi giống nhau, Cecil cơ hồ còn cho rằng nó cũng không phải con non trong phòng kia.

Quả nhiên, Cecil đã không còn chỉ là hoài nghi, mà là hoàn toàn xác định con non giả này chính là nhân vật hiềm nghi không biết vì lí do gì mà mang ba cái con non đi, lại khiến cho bọn họ tìm kiểu gì cũng không thấy.

Cecil lại lần nữa click mở một cái giao diện, lần này, hiển thị trên màn hình chính là hình ảnh thao tác trên thiết bị quang não của con non giả kia.

Hắn vốn tưởng, bản thân sẽ nhìn thấy hình ảnh con non giả đang liên lạc với bên ngoài.

Nhưng đồ vật hiện lên trên màn hình lại nằm ngoài dự kiến của hắn.

Đó là giao diện Cecil vô cùng quen thuộc- trang web tìm kiếm nổi tiếng nhất Liên bang.

Cái móng vuốt nhỏ có đệm lót mềm mại kia kẻ trên bàn phím giả thuyết gõ vài cái.


Đây là muốn đăng nhập trang web đặc thù nào đó sao? Cecil bất giác ngồi nghiêm chỉnh.

Móng vuốt nhỏ lấy tốc độ chậm rì rì mà chụp nửa ngày, cuối cùng ở trên thang tìm kiếm của trang web đánh ra hai cái từ đơn.

[ trang web tiểu thuyết ]

Ngay sau đó hình ảnh chuyển biến, hiện ra chính là các loại nội dung tương quan.

Xếp hàng trước nhất, trùng hợp thế nào lại là địa chỉ trang web "Tấn Giang", một trang Internet về văn học mà công ty của Cecil đang phát triển kinh doanh.

Chuyện sau đó tựa như con ngựa hoang thoát cương, hoàn toàn vượt sự ngoài khả năng dự đoán của Cecil.

Hắn trầm mặc nhìn hình ảnh, con non giả kia click mở trạm văn học của chính mình, làm quen một chút liền ngay lập tức tìm mấy cuốn tiểu thuyết nổi tiếng nhất hiện này bắt đầu đọc.

Hơn nữa tựa hồ trình độ ngôn ngữ Liên bang của con non giả còn chưa đạt đủ tiêu chuẩn để có thể đọc được chữ Liên bang, nó mở ra hình thức kể truyện, một bên đọc một bên nghe.

Sau đó, đồng dạng có thể nghe lén thanh âm phía đối diện, Cecil không thể không cùng nghe tiểu thuyết.

Tình huống này giằng co hơn một giờ, Cecil liền nghe không nổi nữa, tuy rằng nội dung tiểu thuyết còn tính là thú vị, nhưng hắn theo dõi con non cũng không phải để nghe kể tiểu thuyết a.

Cecil không liên nhẫn liền đem nhiệm vụ theo dõi ném cho hệ thống trí năng AS1 trên quang não, dặn nó nếu  phía đối diện xuất hiện bất cứ điều gì không đúng liền thông tri hắn.

Kết quả là cả một đêm, hắn đều không thu được bất cứ thông tri nào, buổi sáng dò hỏi mới biết được con non giả kia trừ bỏ nghe tiểu thuyết cả một đêm cũng không làm gì khác.

Mà một tuần sau đó, hoạt động về đêm của con non giả mua cũng là như vậy.

Thoạt nhìn thật giống như đối phương muốn có quang não cũng không phải vì mục đích gì, hoàn toàn chỉ vì tiêu khiển.


Nhưng mắc bệnh đa nghi nặng như Cecil hoàn toàn không tin vào kết luận như vậy, hắn cho rằng con non giả kia chỉ đang thử, xác định xem sử dụng quang não có an toàn hay không, đồng thời cũng làm chút thủ đoạn che mắt đề phòng khả năng có theo dõi.

Hắn thậm chí còn cho Jeska đi đem các tác giả của những bộ tiểu thuyết con non giả đã từng xem qua tra xét một lượt, nhưng đều không có ngoại lệ, thân phận của những người đó cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Sau một tuần, con non giả rốt cuộc cũng ngừng xem tiểu thuyết.

Vẫn luôn không chịu từ bỏ tinh thần Cecil liền rung lên, cho rằng quá trình thử của đối phương rốt cuộc cũng kết thúc, kết quả lại phát hiện con non giả mở ra trang web video nổi danh nhất Liên bang, bắt đầu mùi ngon xem các loại tác phẩm điện ảnh.

Cecil:........

Hiện tại ngay cả hắn cũng phải dao động, hoài nghi chính mình có phải suy nghĩ nhiều quá hay không.

Một cái con non suy sút đến mức chỉ biết ăn chơi ngoạn nhạc, thật sự là phần tử nguy hiểm ôm mục đích xấu xa không thể cho ai biết?

Mà Tổ Vũ làm người khởi xướng lại hoàn toàn không biết hành động của mình lại khiến cho Cecil xuất hiện triệu chứng suy nghĩ thác loạn, hắn chỉ từng bước từng bước làm quen với mạng Internet hoàn toàn mới này lầm thôi.

Sở dĩ lựa chọn đọc tiểu thuyết trước tiên, đầu tiên đường nhiên là bởi vì hắn thích, cái thứ hai là nó giúp gia tăng tốc độ học tập văn tự, học tập đi đôi với giải trí chính là không sai vào đâu được.

Hơn nữa, tuy rằng phần lớn tiểu thuyết đều mang nội dung khá là kì lạ, nhưng cũng có khá nhiều quyển gần sát với thực tế, hắn xem nhiều, hiểu biết đối với thế giới này cũng gia tăng một ít.

Đường nhiên, phương pháp chân chính để tìm hiểu thế giới này hẳn là tìm đọc lịch sử Liên bang, phương diện này cũng xuất hiện trong nội dung tìm kiếm của trang web văn học, sau khi Tổ Cũ nắm được đại khái ngôn ngữ Liên bang liền xem qua.

Đây kì thật là một tin tức quan trọng, nhưng mệnh lệnh mà SA1 nhận được là theo dõi Tổ Vũ, đồng thời ở khi quang não của Tổ Vũ xuất hiện dị thường thì thông tri Cecil.

Nhưng SA1 chỉ là trí năng sơ cấp, vô pháp phân biệt sự bất đồng giữa sách lịch sử và tiểu thuyết, cho nên nó đem hành vi đọc sách lịch sử của Tổ Vũ phán định là bình thường.

Vì thế nên Cecil căn bản là không biết tin tức này.

Thậm chí, hắn còn bỏ lỡ bộ dáng cảm xúc thất thường của Tỏi Vũ.

Mà sau khi học tập văn tự, xem xong thư tịch, Tổ Vũ liền đại khái nắm được tình huống của thế giới này.

Lúc này đây hắn mới biết lần này hắn ngủ một giấc là ba ngàn năm, người địa cầu sớm đã biến mất tại sông dài lịch sử, thế nhưng trên người mỗi một công dân Liên bang đều có khả năng mang trong mình huyết mạch của sinh vật địa cầu.

Mà ba ngàn năm, đối với đám lão bằng hữu của Tổ Vũ cũng là một quãng thời gian dài, cho dù là yêu quái, bọn họ cũng không có biện pháp sống lâu như vậy.


Yêu quái cũng không phải sẽ thực sự không già đi.

Những lão bằng hữu hoá thành hình người sớm nhất của Tổ Vũ, vào thế kỷ 21 gặp lại nhau cũng đã mang bộ dạng tuổi già sức yếu, dư lại mấy cái thoạt nhìn không già như vậy cũng đều mang bộ dáng trung niên.

Lúc ấy hắn liền biết, trong đám lão bằng hữu của hắn, kẻ có thể sống qua một ngàn tuổi, thực sự rất ít.

Bọn họ cùng hắn không giống nhau, hắn có thể trong trạng thái đóng băng ngủ ngàn năm triệu năm, những lão bằng hữu của hắn có thể kiên trì năm trăm năm đã có thể xem là thực lực cường đại.

Tu luyện thành tiên trong miệng nhân loại là không hề tồn tại, nếu thật sự có, vậy Tổ Vũ hẳn là đã sớm được xếp vào hàng tiên ban.

Cho nên, sau ba ngàn năm, hắn lại một lần nữa trở thành người cô đơn.

Sâu sắc minh bạch điểm này khiến Tổ Vũ sa sút một buổi tối, sau đó, tại âm thanh pi pi nhão dính dính của tiểu Griffin và quản gia ôn nhu rửa mặt chải đầu vào ngày hôm sau lập tức giúp hắn đầy máu sống lại.

Hắn hiện tại không phải một con Long, gắn còn có tiểu Griffin cùng lão quản gia.

Đương nhiên, hắn còn có thứ mà thân làm một cái Trạch không thể không có, Internet!

Ân, miễn cưỡng mà nói, con đại Griffin cung cấp sinh hoạt hậu đãi cho bọn hắn cũng có thể tính vào.

Sinh hoạt tốt đẹp như thế, hắn hẳn là nên tỉnh táo lại!

Vì thế, chỉ dùng một đêm liền đi ra khỏi bóng ma Tổ Vũ quay đầu liền đăng nhập trang web video, hơn nữa tựa như hổ rình mồi mà chuẩn bị tiến quân vào trang web game online.

Kia nhất định sẽ phi thường thú vị!

Tác giả lời muốn nói:

Tổ Vũ: Ta mới không có nguy hiểm như vậy! Ta còn muốn tiếp tục làm Trạch yêu quái! Ra không muốn làm cái gì cả!

Các lão bằng hữu: Chỉ dùng một đêm liền đen bọn ta quăng ra sau đầu, ngươi là một cái gia hỏa vô tâm.

Cecil: Có lẽ ta đã sai rồi, lẽ ra ta không nên đưa cho hắn quang bão cá nhân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận