Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!

Thời điểm Cecil tỉnh lại, nhìn đến chính là phòng ngủ không có một bóng người.

Nhìn xem thời gian, thế mà đã là hơn bốn giờ chiều.

Không nghĩ tới bản thân thế mà sẽ ngủ lâu như vậy, Cecil kinh ngạc một chút mới nhớ tới tối hôm qua chính mình cũng không có ngủ.

Y là đang tu luyện, hơn nữa bắt đầu tu luyện liền kéo dài mười mấy tiếng đồng hồ.

Quả nhiên giống như Tổ Vũ nói, tu luyện là một chuyện rất tốn thời gian.

Nếu như mỗi lần tu luyện đều cần thời gian dài như vậy, cuộc sống sinh hoạt cùng công việc của y ắt sẽ chịu ảnh hưởng lớn.

"Chỉ lần đầu tiên mới như vậy thôi, về sau nếu tu vi của ngươi không đủ cao, ngươi muốn tu luyện trong thời gian dài như vậy đều không thể."

Thời điểm y đem nỗi lo này âm thầm nói cho Tổ Vũ, Tổ Vũ liền thực không để bụng trả lời y như vậy.

Quản gia đã sớm chuẩn bị tốt đồ ăn, chỉ còn chờ Cecil tỉnh lại, lúc y từ trên lầu xuống dưới, đồ ăn nóng hầm hập liền được bưng lên bàn ăn.

Hai bữa đều chưa ăn cơm, Cecil lúc này mới phát hiện chính mình đói đến mức có thể ăn hết một con trâu.

Nhưng rõ ràng thông thường liền tính y một ngày không ăn không uống, cũng sẽ không có nhiều ít cảm giác đói khát.

Bởi vì quá đói, tốc độ dùng cơm của y so với ngày thường nhanh hơn nhiều, vậy mà tư thái vẫn như cũ ưu nhã hoàn mỹ, khiến cho Tổ Vũ nhìn mà bội phục không thôi.

Đồ ăn trên bàn cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến mất.

Quản gia tuy rằng nghe Tổ Vũ nói sau khi Cecil tỉnh lại sẽ rất đói bụng, làm hắn chuẩn bị nhiều đồ ăn một chút.

Nhưng hắn đã làm đầu bếp chuẩn bị lượng cơm của cả một ngày cho Cecil, vậy mà tốc độ Cecil ăn cơm vẫn làm hắn cảm thấy chính mình chuẩn bị căn bản không đủ, vội vàng lại gửi thông tin nhắn người của phòng bếp làm nhiều thêm một ít.

Tổ Vũ nhắc nhở hắn: "Làm nhiều thịt một chút."

Quản gia gật đầu đồng ý, Tổ Vũ lại quay đầu lại tiếp tục xem Cecil dùng cơm —— xem đến mức Tổ Vũ đều có điểm đói bụng.

Hắn tiếp tục đề tài phía trước.

"Tu luyện là loại chuyện rất tiêu hao thể lực, ngươi hiện tại mới vừa bắt đầu đi vào chính quy, còn chưa tới giai đoạn có thể tích, liền tính muốn tu luyện thật lâu cũng sẽ bị đói tỉnh."

"Tích cốc?"

Rõ ràng miệng một khắc cũng chưa ngừng nhấm nuốt đồ ăn, Cecil lại như cũ có thể cùng hắn nói chuyện, nửa điểm cũng không bị ảnh hưởng.

Tổ Vũ: "Chính là không cần ăn cái gì, giống bọn ta như vậy liền gọi là tích cốc."

Thời điểm nhân loại tu hành là cái dạng gì thì hắn không biết, nhưng yêu quái trước nay đều sẽ không từ bỏ đồ ăn, ngược lại, giai đoạn mới tu luyện khẩu vị của chúng nó sẽ đại đại gia tăng, đây là một loại biểu hiện của việc thân thể sau khi trải qua rèn luyện đang nhanh chóng biến cường, giống như khi người ta trải qua vận động cường độ cao sẽ trở nên vô cùng thèm ăn vậy.

"Bất quá ăn nhiều giống ngươi như vậy cũng là rất ít thấy."

Ngày thường sức ăn của Cecil kỳ thật cũng không nhỏ —— dù sao cũng là chủng tộc ăn thịt trên đỉnh kim tự tháp —— hơn nữa tại lần đầu tiên nhập định, thời gian tu luyện lại dài hơn so với các yêu quái khác, năng lượng mà y tiêu hao trong quá trình này sẽ càng nhiều, dưới nhu cầu cấp bách bổ sung năng lượng, sức ăn đương nhiên sẽ lớn đến không thể tưởng tượng.

Sau khi đem đồ ăn trên bàn ăn sạch, Cecil cuối cùng cũng có năm phần no, không còn giống lúc đầu đói đến mức nóng ruột.

Đồ ăn mới lại lần nữa bị bưng lên, lần này y thả chậm tốc độ.

"Tiên sinh sẽ không phải về sau đều ăn nhiều như vậy đi?" Quản gia có chút lo lắng, hắn tổng cảm thấy ăn uống quá độ như vậy không tốt cho thân thể.

Tổ Vũ lắc đầu: "Sức ăn so với trước kia tăng lên là nhất định, bất quá chỉ cần không tu luyện trong thời gian dài giống hôm nay liền sẽ không lại ăn nhiều như vậy."

Mặt ngoài nhìn không ra tới, nhưng trong lòng Cecil vẫn nhẹ nhàng thở ra, nếu vẫn luôn ăn nhiều như vậy như vậy, về sau y đều ngại ngùng tham gia tiệc tối linh tinh.

Sau khi bụng không còn khó chịu như vậy, Cecil cũng có nhàn rỗi nghĩ chút chuyện khác: "Xin lỗi, vốn dĩ nói tốt hôm nay mang ngươi đi kiểm tra đo lường cấp bậc gien, không nghĩ tới sẽ biến thành như vậy."

"Chậm một ngày cũng không có gì." Tổ Vũ vẫy vẫy móng vuốt nhỏ, tỏ vẻ không thèm để ý, lại bất đắc dĩ nhìn Tiểu Griffin bên cạnh: "Hơn nữa liền tính ngươi hôm nay có thể mang ta đi ra ngoài, ta cũng đi không được a."

Cecil cũng nương theo ánh mắt hắn nhìn về phía Tiểu Griffin: "Ruin làm sao vậy?"

"Ruin thiếu gia buổi sáng dậy tìm không thấy Leo thiếu gia, náo loạn giận dỗi một ngày."

Quản gia vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, chân trước Cecil cùng Tổ Vũ mới hòa hảo như lúc ban đầu, chân sau nhất không nên tức giận Tiểu Griffin liền bởi vì không cao hứng mà cả ngày đều ở trong trạng thái tạc mao.

Cố tình nguyên nhân nó tức giận là Tổ Vũ, ấy mà lại một khắc đều không muốn thả người, liền tính là muốn đi WC đều muốn Tổ Vũ ở nơi mình có thể nhìn đến mới được.

Nếu là biết Tiểu Griffin sẽ bởi vì một đêm tách ra phản ứng lớn như vậy, quản gia tối hôm qua như thế nào đều sẽ đem nó đưa về phòng.

Cecil nhìn kỹ Tiểu Griffin, quả nhiên giống như lời bọn họ nói, lông chim sau gáy ấu tể đều bày ra trạng thái tạc mao, từ trong ra ngoài đều lộ ra cảm xúc không cao hứng.

—— bất quá Tiểu Griffin làm vẻ mặt "Ta siêu hung" thoạt nhìn vẫn thật sự thực đáng yêu nha.

Tổ Vũ cũng không có cách nào, tuy rằng hắn tận lực đi hống Tiểu Griffin, nhưng biện pháp quen dùng trong dĩ vãng lần này giống như đều không dùng được, thời điểm ở bên cạnh hắn liền là này bộ dáng tức giận này, nhưng nếu Tổ Vũ muốn chạy đi làm chút cái gì, nó liền lập tức rớt hạt đậu vàng cho hắn xem.

Quản gia lại tiếp tục bổ sung: "Tiên sinh vẫn là cùng nghĩ biện pháp đi, Ruin thiếu gia cũng đang giận ngươi."

"Ta? Vì cái gì?" Cecil nhìn kỹ, cũng không biết Tiểu Griffin học ở đâu, sau khi cùng y đối mắt liền lập tức liền đem đầu nhỏ hất sang một bên, còn thật mạnh phun khẩu khí, giống như là đang "Hừ" giống nhau.

Xác thật là đang giận y, hơn nữa hẳn là thực tức giận.

"Bởi vì tối hôm qua là ngươi cùng Leo thiếu gia ở bên nhau, cho nên Ruin thiếu gia cảm thấy là ngươi đoạt ca ca của hắn."

Tại phương diện nào đó mà nói giống như cũng không có chỗ nào không đúng.

Tổ Vũ lấy đầu cọ cọ Tiểu Griffin, Tiểu Griffin cũng đồng dạng cọ trở về, hai chỉ ấu tể thoạt nhìn thân thân mật mật, nhưng chính là biểu tình của Tiểu Griffin vẫn luôn bảo trì dáng vẻ kia.

Kỳ thật Tổ Vũ cảm thấy này không phải sinh khí, mà là ngạo kiều đi? Thật không biết Tiểu Griffin gần nhất lại nhìn cái gì học được bộ đang này.

Cecil nghĩ nghĩ, mở miệng: "Ruin, muốn đi công viên giải trí chơi sao? Chính là chỗ lần trước chúng ta đi đó."

Liên Bang ngữ Tiểu Griffin còn nghe không hiểu lắm, cũng may có Tổ Vũ ở một bên phiên dịch cho nó.

Tiểu Griffin đôi mắt lập tức liền sáng.

Cecil tiếp tục nói: "Trên Tinh Võng có cái công viên giải trí giả thuyết, nếu Ruin tha thứ cho chúng ta, ta liền mang ngươi đi chỗ đó chơi, thế nào?"

Y cũng không biết hống hài tử, cho nên chỉ có thể lợi dụ.

Lần vui chơi dang dở đó tại nhạc viên vẫn luôn là hồi ức tốt đẹp mà Tiểu Griffin tâm tâm niệm niệm, nó vẫn luôn đều muốn lại đi chơi chơi, nhưng sau hai lần ra cửa đều gặp chuyện ngoài ý muốn, Cecil cùng quản gia cũng không chịu để cho bọn họ ra ngoài.

Cho nên Tiểu Griffin rất dễ dàng liền tiếp nhận lợi dụ của Cecil, nó lập tức thu hồi vẻ mặt không cao hứng, từ ghế trên nhảy xuống dưới, chạy đến bên người Cecil, nằm bò cạnh ống quần y pi pi kêu vài tiếng, cái đuôi nhỏ ở sau người vui sướng loạng choạng, thúc giục Cecil lập tức liền đi.

"Nguyên lai còn có loại thao tác này....."

Tổ Vũ vẻ mặt ảo não, hắn như thế nào liền không nghĩ tới đâu! Rõ ràng tối hôm qua thời điểm ở trên Tinh Võng, xác thật có ở khu trò chơi nhìn đến một vùng gắn tiêu chí dành cho trẻ nhỏ.

Hắn hống một ngày cũng chưa thể khiến Tiểu Griffin nguôi giận, hiện tại thấy Cecil chỉ bằng một câu liền thu phục, chênh lệch quá lớn, thật sự làm người phẫn nộ.

Mà bên kia, Cecil tuy rằng rất muốn đồng ý yêu cầu hiện tại liền mang nó đi Tinh Võng của Tiểu Griffin, nhưng y hiện tại còn đang đói, cơm không thể không ăn.

Tiểu Griffin kêu nửa ngày cũng chưa thuyết phục được, phi thường quyết đoán vứt bỏ Cecil, lại quay lại tới tìm Tổ Vũ.

【 Ca ca, lại đi chơi, chúng ta hiện tại liền đi được không! Không cần Cecil đưa đi! 】

Hừ hừ hừ, nó có ca ca đây, ca ca lợi hại như vậy mới không cần Cecil mang nó đi!

Kia tiểu ấu tể vừa mới còn vây quanh nhân gia vòng qua vòng lại là ai thế nhỉ.

【 Không được a, không có Cecil, chúng ta không thể lên Tinh Võng. 】

Tổ Vũ cũng muốn ném xuống Cecil, mặc kệ cái gia hỏa cùng hắn đoạt ấu tể này, nhưng hắn còn không quên gia hỏa này là người giám hộ của Tiểu Griffin, lấy số tuổi của Tiểu Griffin, không có người giám hộ mang theo, nó căn bản không lên Tinh Võng được.

【 Vậy chúng ta dẫn y đi cùng, sau đó lại mặc kệ y! 】

Hiển nhiên, Tiểu Griffin kỳ thật vẫn là mang thù, bộ dáng nịnh nọt vừa rồi hoàn toàn chỉ là làm cho Cecil xem.

Nó đều nghĩ kỹ rồi, hiện tại tạm thời tha thứ Cecil, chờ chơi xong, nó lại tiếp tục sinh khí!

Đến lúc đó chờ Cecil lại xin lỗi, hắn còn có thể lại kiếm được cơ hội một lần nữa đi chơi nha! <( ̄ˇ ̄)/

Tổ Vũ đầy mặt vui mừng nhìn Tiểu Griffin, quả nhiên không hổ là nhãi con của ta, thật là thông minh cơ trí!

【 Tốt a, đều nghe Ruin, trước mang theo, về sau liền không cần y. 】

Hai chỉ ấu tể nói chính là tiếng Griffin, thanh âm một chút đều không có che dấu, Cecil nghe xong toàn bộ đối thoại liền nhướng mày.

Muốn dùng xong liền ném? Tiểu Griffin xác thật không hổ là Tổ Vũ dưỡng ra tới, còn nhỏ như vậy liền một bụng tính kế, lanh lợi thực.

Bất quá cơ linh một chút cũng không có gì không tốt, tổng so với quá ngoan bị người tính kế tốt hơn.

Phía trước còn đang nháo, Tiểu Griffin lúc này lại bị công viên giải trí dời đi lực chú ý, sở hữu tức giận đều biến mất, thân mật cùng Tổ Vũ dính ở bên nhau, hứng thú bừng bừng nói chính mình chờ lát nữa muốn chơi cái gì, tiếng kêu đều lộ ra cảm giác ngọt ngào, giống như đường vậy.

Quản gia nghe không hiểu Tiểu Griffin nói gì, lại có thể nhìn ra nó đã nguôi giận liền vẻ mặt vui mừng bê đi hai phần đồ ăn trước mặt Cecil: "Các tiểu thiếu gia chờ lát nữa muốn lên Tinh Võng chơi, kia bữa tối hôm nay liền ăn sớm một chút đi, ăn no mới có thể hảo hảo chơi."

Tổ Vũ vốn dĩ nhìn xem Cecil ăn liền cảm thấy đói bụng, tự nhiên không có từ chối đồ ăn quản gia bưng tới, cùng Tiểu Griffin cùng nhau ăn bữa tối trước một giờ.

Tốc độ ăn của bọn họ so với Cecil thì chậm hơn nhiều, cho nên chờ Cecil rốt cuộc điền no bụng không còn cảm thấy đói khát, hai chỉ ấu tể cũng vừa mới ăn xong một ngụm thịt thăn cuối cùng, đang để quản gia lau khô miệng ưng nho nhỏ, sau đó ôm lấy buông xuống đất.

Thời điểm tiến vào Tinh Võng, lại ra chút phiền toái nhỏ, nguyên nhân là Tiểu Griffin một hai đều muốn cùng Tổ Vũ nằm chung một cái khoang thực tế ảo, nhưng khoang thực tế ảo là chỉ có thể để một người sử dụng, liền tính hiện tại bọn họ hình thể nhỏ có thể nằm cùng nhau, cũng chỉ có một đứa có thể lên Tinh Võng.

Cuối cùng vẫn là Tổ Vũ đem hai cái khoang thực tế ảo vốn cách nhau một lối đi nhỏ đẩy sát lại gần nhau, lại liên tục bảo đảm hắn liền ở ngay khoang thực tế ảo bên cạnh tuyệt đối sẽ không rời đi, hơn nữa chờ lát nữa vào Tinh Võng bọn họ rất mau là có thể gặp mặt, mới có thể khiến Tiểu Griffin không tình nguyện buông hắn ra.

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Griffin o( ̄ヘ ̄o#): Chúng ta tự chơi, mặc kệ Cecil!

Tổ Vũ <(-^-)>: Không cần loại gia hỏa muốn cùng ta đoạt ấu tể!

Cecil →_→: Ta là người giám hộ, không có ta, các ngươi không lên được Tinh Võng.

Quản gia (^__^): Ta nghe tiên sinh.

Tiểu Griffin cùng Tổ Vũ ∑(っ °Д °;)っ: Kia, vậy mang theo y đi.

..........

*Lời con Shuu: Bắt đầu từ ngày mai mị sẽ học làm móng kiếm thêm tiền tiêu vặt mọi ngừi ạ, mọi ngừi cho mị chút động viên đi😢😢😢

À mà nếu thấy chậm ra chương mọi ngừi có thể để lại comment nhé, tại mị tắt thông báo của wattpad rồi nên chỉ khi có người comment, nó hiển thị ở mục email mị mới nhìn thấy thoi.

Mà lại nói dạo này truyện vắng vẻ đìu hiu quá, cảm giác mọi ngừi chán truyện rồi ấy, làm mị cũng cảm thấy nản hơn a hiuhiu 🤧🤧🤧


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui