Khi hai gia đình đã định ngày cưới rồi thì Trương Ái Như và Phạm Quốc Thiên Bảo cùng nhau đi chụp ảnh cưới.
Hai người chụp ảnh cưới ở trong phim trường và có cả ngoại cảnh, những tấm chú rể ôm cô dâu thì Phạm Quốc Thiên Bảo rất tự nhiên, anh đặt tay ở eo cô mà ôm Trương Ái Như vào lòng để cho ra nhưng bôi ảnh đẹp, nhưng cô thì lại rất ngại ngùng.
Đến cảnh hôn Trương Ái Như nhắm mắt cứng đơ, bởi vì đây là nụ hôn đầu tiên của cô còn Phạm Quốc Thiên Bảo cũng vô cùng lúng túng.
Anh chưa từng hôn mà Trương Ái Như anh lại chưa từng nghĩ đến sẽ hôn cô, hai người cứ sát lại chưa kịp chạm môi đã tách ra.
Người thợ chụp hình đã rất sốt ruột anh ta nói:
- Phạm thiếu và phu nhân hai người làm sao vậy? Chỉ là cảnh hôn thôi mà sao cứ bị đơ ra vậy? Làm lại nha!
Trương Ái Như thì ngại ngùng cúi đầu gương mặt đỏ hồng vì ngại, còn Phạm Quốc Thiên Bảo thì bối rối nhưng anh là đàn ông mà nên cũng tằng hắng một cái, anh nói nhỏ vào tai cô:
- Em cứ thả lỏng ra anh hôn em được không?
Cô không trả lời mà nhẹ gật đầu với anh, thấy được sự đồng ý của cô anh quay lại nói với nhiếp ảnh:
- Được rồi chúng tôi sẽ làm lại chỉ là hôn thôi mà.
Đến khi nhiếp ảnh nói bắt đầu thì Trương Ái Như đặt tay lên vai anh, cô nhẹ nhàng nhắm mắt lại như đang chờ đợi, mặc dù trái tim đập liên hồi nhưng cô vẫn cố gắng thả lỏng.
Lúc này nhìn gương mặt xinh đẹp của cô Phạm Quốc Thiên Bảo trực tiếp cúi đầu xuống và hôn lên môi cô, ban đầu anh chỉ định chạm môi một cái rồi buông ra.
Nhưng khi đôi môi ấm nóng của anh chạm vào đôi môi mềm mại thơm ngọt của cô, anh lại không thể dứt ra đôi tay đặt ở eo cô kéo sát lại.
Người nhiếp ảnh gia bất được rất nhiều khoản khắc đẹp mà chụp lấy, Trương Ái Như mím môi định hé miệng kêu anh buông ra.
Nhưng Phạm Quốc Thiên Bảo khi chạm được môi cô thì cơ thể như bị lửa đốt, anh muốn thêm nhiều chút nên đã ngấu nghiến thật nhẹ cánh môi cô để chiếm lấy sự ngọt ngào đó.
Nụ hôn với cô như có mật vây cuốn lấy anh khi cô hé môi anh đã trực tiếp đưa lưỡi vào bên trong mà chiếm lấy tiện nghi của cô.
Khoảnh khắc nay Phạm Quốc Thiên Bảo dường như quên mất hai người đang chụp ảnh, đến khi Trương Ái Như mất hết dưỡng khí đánh nhẹ lên vai anh thì anh mới buông ra.
Cánh môi của Trương Ái Như sưng nhẹ trông thật đáng yêu, lúc này nhớ lại hai người đang chụp ảnh anh quay qua thì nhiếp ảnh gia đã ngừng chụp từ lâu, họ đang xem lại ảnh.
Bởi vì thấy hai người đang rất ngọt ngào nên họ không dám phá, đành âm thầm làm việc của mình để hai nhân vật chính muốn làm gì thì làm.
Trương Ái Như ngại ngùng đỏ mặt vội quay vào trong để thay bộ đồ khác chụp cảnh hoàng hôn trên bãi biển sắp tới, còn Phạm Quốc Thiên Bảo anh đi đến chỗ nhiếp ảnh gia để xem lại hình.
Tuy bề ngoài tỏ ra bình thường không có gì, vợ anh thì anh hôn thôi nhưng thật ra trong lòng anh như đang nhảy múa.
Anh thật sự không ngờ khi hôn Trương Ái Như cảm giác lại rất cuốn hút, anh như mê mẩn và không dứt ra được anh cứ nhớ mãi đôi môi ngọt ngào của cô.
Thế là đến cảnh chụp hoàn hôn Phạm Quốc Thiên Bảo không cần nhiếp ảnh gia yêu cầu đã chủ động hôn Trương Ái Như.
Không ngờ lần đi chụp ảnh này anh lại có một sở thích mới nữa đó là hôn cô, hai người đã chụp được rất nhiều ảnh đẹp.
Vì chụp hình xong trời đã tối thế nên mọi người tìm một khách sạn ngủ lại, sáng hôm sau mới trở về thành phố.
Và đương nhiên là cô dâu chú rể sẽ ngủ chung một phòng rồi, sau khi tắm rửa xong Trương Ái Như không dám lên giường ngủ, cô đang suy nghĩ xem có cần đi mượn thêm một cái chăn nữa để ra sofa ngủ hay không.
Lúc này Phạm Quốc Thiên Bảo đã tắm xong đi ra ngoài, anh đến giường ngồi xuống và hỏi cô.
- Em còn đứng đó làm gì? Em không định ngủ à?
Trương Ái Như vẫn chưa đi đến ái ngại nói:
- Nhưng mà em…
Phạm Quốc Thiên Bảo biết cô đang nghĩ gì nên lên tiếng nói trước:
- Em ngại làm gì sau khi kết hôn chúng ta cũng sẽ ngủ cùng nhau mà, em đến đây ngủ đi, chụp ảnh cả ngày mệt rồi.
Nghe Phạm Quốc Thiên Bảo nói như vậy cô chậm rãi đi đến và nằm ở bên mép giường.
Thấy người đã chịu lên giường rồi Phạm Quốc Thiên Bảo với tay tắc đèn, rồi nằm xuống anh nhìn qua thấy Trương Ái Như nằm co ro bên mép giường.
Tự nhiên anh cảm thấy không vui nên vươn tay kéo cô lại ôm vào lòng, Trương Ái Như đang nhắm mắt cố gắng ngủ tự nhiên bị kéo một cái cô hết hồn.
Vừa mở miệng định lên tiếng thì Phạm Quốc Thiên Bảo nói trên đỉnh đầu cô:
- Em nằm co ro bên đó ngủ rất dễ bị cảm, giờ cũng trễ rồi nhắm mắt lại và ngủ đi.
Trương Ái Như không thể nào cãi lời anh được, mà sức của cô muốn cãi cũng không được nên thôi nhắm mắt lại, nghe lời anh và ngủ thật ngon đến sáng trở về thôi,
Một lúc lâu sau khi cô gái nhỏ đã thật sự ngủ rồi thì Phạm Quốc Thiên Bảo mở mắt ra, không biết vì sao khi cô tránh né anh như vầy anh cảm thấy rất khó chịu, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô nói nhỏ và nhắm mắt lại ngủ.
- Ngủ ngon công chúa nhỏ của anh.
.