Raw Ⅰ convert: Vespertine
Edit Ⅰ beta: Thịt Ba Chỉ
Trong cơn gió rét buốt, não Cố Tử Hâm đông đặc.
Nếu Minh Vu Diệp đã gọi cô là “Bạn học tiên nữ”, chắc chắn anh cũng biết móc khoá kia là quà cô tặng.
“Thế là sao nhở…” Cô ngẫm nghĩ suốt quãng đường về nhà ngắn cũn, nghĩ hoài nghĩ miết, mãi cho tới lúc nằm rạp trên chiếc giường mềm mại vẫn chẳng thể hiểu nổi.
Áp người lên tấm chăn ấm áp, Cố Tử Hâm thấy tim mềm như nước. Cô biết rõ, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất kể từ khi thích Minh Vu Diệp.
Tựa như là, ngày ngày bạn đều chăm chỉ trèo lên nóc nhà bắn pháo hoa, song từ trước tới nay anh ấy vốn cúi đầu chẳng chút để ý, bỗng dưng nay lại ngẩng đầu, nhìn ngắm những tia lửa lập loè còn sót lại.
Dù rằng đó chỉ là một góc nhỏ của tấm lòng nồng rực ấy.
Lúc Cố Tử Hâm thức dậy, trời đã sáng bảnh mắt. Cô quen thói, với tay bật màn hình điện thoại bên gối, đôi ngươi đen láy mù mờ phút chốc bừng tỉnh.
Quả nhiên, nhìn thời gian là cách duy nhất để Cố Tử Hâm tỉnh táo mỗi sáng.
Mất không đến một phần ba thời gian nằm ỳ trên giường để thay quần áo, hấp ta hấp tấp ăn qua loa bữa sáng mẹ nấu trước khi đi làm, rồi vội vội vàng vàng đeo cặp sách, ra khỏi nhà.
Hôm nay mà đi muộn nữa là trực nhật cả tháng đấy! Ròng rã tới khi nghỉ thì thôi đấy!
Sớm ngày ra nhàn hạ tới mức tóc cô cũng chưa kịp chải. Vừa nghĩ tới, Cố Tử Hâm thở hồng hộc sờ lên trán mình…..
Toang….
Ở giữa trống tuếch.
Bạn Mái Bằng Đáng Yêu*, nhờ phúc của tư thế ngủ tối qua, nên sáng nay cũng chanh chua vểnh hết cả lên rồi.
*Trong Convert để là tóc Tề Lưu Hải, làm tui tra Baidu muốn lòi bản họng mới biết nó là tóc mái bằng:))))
Thôi, đằng nào cũng chẳng gặp Minh Vu Diệp, đi học đúng giờ quan trọng hơn…
Từ từ, bạn nam phía trước trông có vẻ quen quen….
Cố Tử Hâm mở trừng mắt, thấy bóng lưng cao thẳng kia ngày càng gần mình, cô vội “kít phanh”, nhịp bước hùng hục dịu dàng hẳn, mãi tới lúc cô đi sát sau anh, trông cô chẳng khác gì bé thỏ ngoan ngoãn đi đứng nhỏ nhẹ.
So với Cố Tử Hâm đang nhếch nhác, Minh Vu Diệp chỉn chu hơn nhiều. Cố Tử Hâm liếc trộm bờ vai rắn rỏi, lại bất giác cúi đầu, xoắn não nghĩ cách cứu vãn combo Mái Chẻ Đôi ft. Trán Sân Bay**.
Mẹ nó chứ, vuốt mãi mà không vào nếp!!
Đột nhiên, thiếu niên cao lớn trước mặt dừng chân, xoay người. Cố Tử Hâm đang cúi gằm mặt không phòng kịp hành động của anh, cứ thế lao thẳng vào lòng Minh Vu Diệp.
“Khéo quá, tiên nữ ạ.” Môi mỏng cong nhẹ, giọng cười khe khẽ.
Minh Vu Diệp cúi đầu, trông thấy đỉnh đầu đen mượt xinh xắn vùi trong ngực mình, áo đồng phục rộng rãi của anh kề sát tóc mái chẻ đôi của cô nàng.
Cố Tử Hâm vẫn dốc sức vuốt mái, hơi thở vốn đã gấp gáp vì đi nhanh, giờ càng thêm dồn dập vì sợ hãi.