Raw Ⅰ convert: Vespertine
Edit Ⅰ beta: Thịt Ba Chỉ
“Đàn….” Cố Tử Hâm buột miệng, lại vội vã sửa lời, “Minh Vu Diệp, em xin lỗi.”
Gò má phúng phính vốn đã hồng hào vì chạy, giờ xấu hổ càng thêm ửng đỏ. Cô nàng vô thức vùi đầu sâu hơn.
Thiếu niên phút chốc cứng người, song không đẩy Cố Tử Hâm ra. Bàn tay rủ bên chân siết nhanh lại, rồi buông lỏng.
Cơ thể thiếu nữ co gọn trong lòng anh, tựa bé mèo biếng nhác cuộn người. Cố Tử Hâm vốn đã thở không ra hơi, giờ phút này đang há mồm hổn hển, mùi xả vải thơm ngát trên quần áo Cờ-rút xông vào khoang mũi, chú hươu trong lòng cô hùng hục chạy như điên, hết húc trái lại lao phải, tim đập thình thịch như trống dồn.
“Đi đứng nhớ phải cẩn thận, va vào người khác sẽ rắc rối đấy.” Minh Vu Diệp vừa nghĩ tới cảnh Cố Tử Hâm vùi trong lòng người khác, phút chốc xị mặt, cô nàng vừa ngước đầu lên trông thấy lại tưởng anh tức giận.
Cố Tử Hâm vốn định rời khỏi lồng ngực ấm áp của thiếu niên, nhưng không thành.
Ngón tay thon dài của anh siết hông cô, giam cô trong lòng mình, giọng nói biếng nhác mà trong trẻo vang bên tai cô.
“Sau này, mình đi học cùng nhau, tiên nữ nhé?”
Cố Tử Hâm sốc. Hồn vía cô vất vưởng vì âm thanh quyến rũ chết người, đã thế, cô còn được cơ thể mình khao khát bao đêm ôm vào lòng.
“Được…được thôi.” Cô nàng lắp bắp thỏ thẻ.
Cố Tử Hâm đi học muộn.
Hôm nay Minh Vu Diệp vốn không có tiết, anh được thầy cô mời tới trường Trung học cơ sở để chia sẻ phương pháp học tập cho đàn em.
“Đến muộn mà còn toét mồm ra à? Một tháng trực nhật đang đợi mày nhá.” Kim Dương dùng khuỷu tay vỗ vỗ vai Cố Tử Hâm, thương hại nhìn cô nàng, “E là mày sợ quá choáng mẹ nó rồi.”
Cô nàng vẫn vui vẻ xớn xác, “Không, không, sợ gì chứ, cho tao trực nhật một năm cũng éo sao!”
Cô bạn ngồi cùng bàn ngây người, vô thức áp mu bàn vào Sân Bay của Cố Tử Hâm.
“Lạ nhể, không sốt mà…..”
Trong ngăn bàn, điện thoại chợt sáng. Cố Tử Hâm nhìn thầy giáo đang quay lưng viết bài trên bảng, mở khoá điện thoại.
“Tối nay ăn kem trà xanh nhé.”
Ngay đầu danh sách chat, đám mây chat của Minh Vu Diệp có chấm tròn đỏ*.
“Cố Tử Hâm, nếu còn không ngồi học cho tử tế thì ra ngoài ngay!” Thầy quay người, vừa lúc trông thấy cô nàng cười hớn ha hớn hở, rúc cả đầu vào gầm bàn.