Phong Bất Giác đã có đầy đủ điều kiện để trang bị món vũ khí này, so với chiếc cờ lê kia, lực tấn công của cả hai món đều là "cấp trung", cũng đều là thuộc tính mang theo. Xét về mặt hiệu ứng đặc biệt, chiếc cờ lê có thể phát huy tác dụng khi đối kháng với các sinh vật hình người hơn, không còn nghi ngờ gì nữa, con dao thép này có ưu thế cực lớn đối với các sinh vật máy móc.
Phong Bất Giác cho rằng, con dao thép này có hai điểm tốt hơn hẳn so với chiếc cờ lê kia. Đầu tiên, đây là vũ khí chính quy có lưỡi, phạm vi tấn công lớn hơn. Thứ hai, cùng là trang bị có thuộc tích cộng thêm, thuộc tính điện không chỉ có thể khắc chế máy móc mà còn có thể gây hiệu quả tê liệt cho sinh vật.
Ngoài ra, món vũ khí này không có hạn chế trói buộc, giá bán 500 điểm Giá trị thành thạo cũng không hề đắt. Sau này nếu bị trang bị mạnh hơn thay thế còn có thể đặt vào đấu giá kiếm về mấy chục nghìn tiền game. Chỉ riêng điểm này, dù có mua cũng không lỗ được.
Mua xong vật phẩm này, balo của Phong Bất Giác đã đầy rồi, phải nâng cấp balo tân thủ mười ô anh đang sử dụng hiện tại thành balo tiêu chuẩn mười lăm ô, phải chi thêm một triệu tiền game, anh lại không có đủ. Cộng thêm vừa rồi thấy giá bán của Răng Sắt Vụn khiến anh bị kích thích nhẹ, Phong Bất Giác mua Người Máy Tất Chết xong liền rời khỏi Hộp Quà Hù Dọa.
Trong khoảng thời gian anh đến Thương Thành xem đồ, sự thay đổi của các bảng xếp hạng, hai bảng xếp hạng lực chiến công hội và thực lực tổng hợp công hội đã nảy ra sự giành giật vô cùng kịch liệt. Ngoài hai thứ hạng đầu ra, các thứ hạng còn lại đều có sự thay đổi rất lớn. Nhưng bảng xếp hạng lực chiến và level cá nhân của người chơi vẫn được coi là ổn định. Đáng chú ý là, vị dũng sĩ đầu tiên max cấp trong bản Close Beta Không Sợ đã rớt khỏi TOP 10 bảng xếp hạng lực chiến, mà trên bảng xếp hạng level anh ta cũng không còn được đứng đầu bảng nữa. Một vài cái tên xa lạ đã lặng lẽ tiến đến TOP 20 hai bảng xếp hạng đơn, và những người này chính là chủ lực thực sự của "Trật Tự".
...
Phong Bất Giác đến Thương Thành mua thêm bốn băng đạn, đồng thời bán đi con dao nhỏ nhận được trong phó bản Đảo Thợ Săn. Balo có thêm bốn chỗ trống, sau đó anh trở lại không gian đăng nhập, chuẩn bị đi xếp hàng vào phó bản.
Lúc này level của anh đã là level 16, trạng thái là:
Danh hiệu: Kẻ thăm dò cốt truyện, Kinh nghiệm: 3236/16000, Giá trị thành thạo: 2080, Tiền game: 214800.
Sở trường: Thông dụng D, Máy móc E, Điều tra E, Chiến đấu D (Cộng thêm Mặt nạ), Ngắm bắn D, Trị liệu F, Linh thuật F, Triệu hoán n/a
Balo 9/10: Cờ lê Mario, Ánh Mắt Thù Hằn, Súng Ngắn M191A1, Khôi Giáp Hồi Âm, Thuốc Bổ Sung Giá Trị HP (trung)*4, Đèn Pin, Ghế Gãy, SCP 500 (20/20), Người Máy Tất Chết.
Trang bị: Vũ điệu bá tước, Mặt Nạ Casey Jones, Lá bài tử vong (vũ khí linh năng)
Không gian 3/10: Thẻ bài – Khỉ, Thẻ bài – Kính râm, Thẻ bài – Xoay tròn.
Kỹ năng: Bảo trì sơ bộ, Cẳng chân của cậu bé nghịch ngợm, Linh thức tụ thân thuật, Quyết thắng thiên lý
Trạng thái sinh tồn cá nhân của độ khó ác mộng, trong thời gian ngắn Phong Bất Giác không muốn tham gia lần nữa. Kiểu phó bản khiến người khác lo lắng hết lòng đến mức trầm cảm đó, mỗi tuần cùng lắm chỉ chơi một hai lần, chứ ai mà chịu nổi cảnh ngày nào cũng chơi chứ.
Còn hình thức sinh tồn tổ đội, cùng với nhóm Tiểu Thán xếp hàng rõ ràng là hời hơn. Bởi vì có tổ đội, các thành viên hỗ trợ nhau có thưởng kinh nghiệm tổ đội. Tuy nói trước mắt Tiền tuyến địa ngục dù có tổ đội đủ bốn người, thì mỗi người cũng có thể nhận thêm 3 kinh nghiệm (phần kinh nghiệm tặng thêm này không xuất hiện trong phần tổng kết), nhưng có vẫn tốt hơn không.
Vậy nên, Phong Bất Giác lại nảy ra chủ ý tham gia hình thức tàn sát. Hình thức 1vs1 có đầu không có đuôi lần trước khiến người ta có cảm giác bứt rứt chưa hết. Cảm giác vui sướng vô cùng tận khi đấu với người khác, người chơi đọ sức với nhau quả thực rất thú vị. Tuy yếu tố đáng sợ trong hình thức tàn sát quá ít, nhưng người với người chém giết lẫn nhau vẫn có thể khiến lượng adrenalin* trong thận của người chơi tăng vọt, mang đến trải nghiệm tương đối kích thích.
(*) Adrenaline còn được gọi là Epinephrine. Adrenaline còn là hoocmon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, sản sinh ra khi cơ thể tức giận, sợ hãi, thích thú. Nó làm tim đập nhanh hơn và cơ thể chuẩn bị sẵn sàng cho các phản ứng chống lại những nguy hiểm có thể xảy ra.
Vì điểm này, Phong Bất Giác chuẩn bị tiếp tục tham gia 1vs1 lần nữa, không ngờ khi tầm mắt anh vừa nhìn vào màn hình, có người gửi cho anh một yêu cầu trò chuyện.
"Ừm… Lại là tên này…" Phong Bất Giác lẩm bẩm một câu.
Người chơi gửi lời yêu cầu có ingame là Cuồng Tông Kiếm Ảnh.
Phong Bất Giác nhấn nút đồng ý, lập tức lên tiếng nói: "Chuyện gì?"
"Cậu Phong, chào cậu. Bây giờ cậu có rảnh không?" Nghe giọng Cuồng Tông Kiếm Ảnh, tâm trạng lúc này của anh ta dường như khá tốt.
"Tôi đứng trong không gian đăng nhập của một game online nói chuyện với anh, anh nói xem tôi có rảnh không?" Phong Bất Giác hỏi.
"Ha ha… Cũng đúng nhỉ."
"Không phải anh muốn tìm tôi làm gì đấy chứ?" Giọng điệu Phong Bất Giác khác lạ.
"Sao vậy? Chúng ta không phải là bạn tốt à?" Cuồng Tông Kiếm Ảnh đáp.
"Để tôi đoán xem… Hình thức tàn sát trong game hả?"
"Đúng rồi."
"Không đi, không đi, không đi." Phong Bất Giác chán nản nói liên tiếp ba lần.
"Sao vậy?" Cuồng Tông Kiếm Ảnh hỏi.
"Không đánh được anh." Phong Bất Giác trả lời dứt khoát ngắn gọn.
"He he…" Cuồng Tông Kiếm Ảnh cười nói: "Tôi tìm cậu đi đánh 2vs2."
Phong Bất Giác nghe vậy liền sửng sốt, "Không phải đấy chứ? Anh ở công hội lớn, hơn nữa còn là một cao thủ. Theo tôi thấy trên chín mươi phần trăm là người chơi chuyên nghiệp. Chẳng lẽ anh lại không có đội ngũ cố định sao?"
"Hôm nay vốn dĩ tôi không rảnh để online, bây giờ coi như là thời gian chơi game ngoài dự kiến, cho nên tôi chuẩn bị thư giãn một lát." Cuồng Tông Kiếm Ảnh nói: "Đúng lúc những người khác trong phòng máy đều ở trong phó bản, cho nên đến tìm cậu."
"Người chơi bình thường công hội anh chiêu mộ cũng không ít cơ mà? Không có ai có level phù hợp có thể ghép đội với anh sao?" Phong Bất Giác hỏi.
"Tôi xem rồi, tầm này những người chơi không chuyên rảnh rỗi có level gần với level của tôi nhất cũng chỉ có vài ba người thôi." Cuồng Tông Kiếm Ảnh trả lời, "Trước khi đăng nhập game tôi đã ở văn phòng xem qua tài liệu về các thành viên, mấy ID này tôi có ấn tượng thì lực chiến đều kém." Anh ta cười nói: "Tìm cậu chắc chắn là mạnh hơn họ."
"Con người anh nói chuyện thẳng thắn đấy chứ… Người trong công hội kém anh cũng không che giấu gì, cứ thế nói thẳng toẹt ra với người ngoài à." Phong Bất Giác nói.
"Ha… Có gì nói nấy, thực lực ấy à, được thì bảo là được, không được thì bảo là không được. Tôi giữ thể diện cho họ, họ chưa chắc đã có thể giữ được, chỉ có bản thân họ đủ trưởng thành thì mới có thể thay đổi nhận định của người khác được."
Cuồng Tông Kiếm Ảnh nói quả thực nghe cũng có lý, nhưng Phong Bất Giác vẫn thích cùng trải nghiệm với người có quen biết hơn, anh chỉ cười, không bình luận gì mà chuyển sang đề tài khác: "Vậy thì dẫn theo một đồng đội có lực chiến cao hơn tầm trung chút xíu như tôi, anh đấu 2vs2 liệu có nắm được thêm tý phần thắng nào không?"
"Cậu Phong, khiêm tốn quá lại chính là biểu hiện của kiêu ngạo đấy." Cuồng Tông Kiếm Ảnh nói: "Thực lực của cậu ra sao ít nhất thì cậu và tôi đều hiểu rõ trong lòng bàn tay. Tôi nói cho cậu biết, vũ khí linh năng cậu lấy được lần trước rất có khả năng là vũ khí top1 của "Khu vui chơi đáng sợ", thậm chí có khi còn là cái duy nhất cho đến bây giờ cũng nên."
"He he… Được thôi được thôi, thấy anh nhiệt tình quá không thể chối từ, lại tâng tôi lên tận mây cao như vậy, tôi sẽ cố gắng đi đánh với anh một ván." Câu này của Phong Bất Giác quả thực khá là vô sỉ. Vốn dĩ anh cũng định đi tham gia hình thức tàn sát, bây giờ chẳng khác gì ôm chân ông lớn. Hơn nữa người như Cuồng Tông Kiếm Ảnh tuyệt đối thuộc kiểu ông lớn giang hồ hào hùng, hiệp cốt nhu tràng. Cho dù từ trang bị, level, kỹ năng chiến đấu đều thuộc trình độ đứng đầu trong các người chơi chiến đấu.
Cuồng Tông Kiếm Ảnh thấy anh đã đồng ý, liền gửi lời mời tổ đội, sau đó nói: "Vậy tôi vào đội đây."