Editor: Nguyetmai
"Tôi cảm thấy chúng ta nên xem xét lại kế hoạch của đối phương..."
"Ừ, rốt cuộc bọn họ đã làm gì..."
Khi Tận Thế Cường Tập và Cường Tập Cuối Cùng nhìn thấy thi thể không đầu quần áo không hoàn chỉnh nằm dưới đất, còn có cả sinh vật có xúc tua nát vụn rời rạc rơi dưới đất cách đó không xa, hai người họ lập tức hoảng loạn.
Tận Thế Cường Tập nói: "Nếu đầu người lúc nãy là muốn tạo áp lực tâm lý thì cái này để làm gì?"
Cường Tập Cuối Cùng tiếp lời: "Cậu nói xem có phải là thế này không..." Biểu cảm cứng đờ của anh ta xuất hiện sự thay đổi khiến người ta suy ngẫm: "Sau khi bọn họ chặt đầu người xong thì tạm thời chia nhau ra hành động. Cuồng Tông Kiếm Ảnh xách đầu người quay trở lại đó, còn cái người tên..." Anh ta liếc mắt nhìn bảng chọn game: "Người tên Phong Bất Giác, một mình ở đây, làm chút gì đó với thi thể này..."
"Tên đó biến thái à..." Tận Thế Cường Tập nói: "Nghe nói "Khu vui chơi đáng sợ" hạn chế hoàn toàn những hành vi biến thái thế này, anh ta rốt cuộc có thể làm gì?"
"Tôi làm sao biết..." Cường Tập Cuối Cùng trả lời: "Tôi cũng chỉ tùy tiện suy đoán, hoặc có lẽ là chúng ta đã sai… Nói không chừng bọn họ chỉ lục lọi thi thể quá kỹ càng mà thôi."
"Hy vọng là vậy..." Tận Thế Cường Tập phun ra một ngụm nước bọt.
Hai vị Thi Đao lúc này mới cảm nhận được một áp lực tâm lý kỳ lạ, nó ảnh hưởng đến bọn họ nhiều hơn cả khi bọn họ nhìn thấy thi thể không đầu thê thảm kia.
Điều này nên nói từ việc bọn họ sử dụng "loại thuốc kia"… Đúng như lời Cuồng Tông Kiếm Ảnh nói, thành viên của phòng máy Thi Đao luôn biết giở trò. Cũng không thể nói bọn họ là loại khối u ác tính trong ngành, chỉ là bọn họ có cách làm riêng của mình.
Lấy ví dụ về việc quay phim điện ảnh, ví dụ có một nhà biên kịch ít được biết đến, tốn thời gian thậm chí gần mười mấy năm, đi khắp nơi tìm người ủng hộ tài trợ cho bộ phim của mình, dốc hết tâm sức mới quay ra được một tác phẩm có chi phí thấp. Cuối cùng kiếm lại được kinh phí phòng vé gấp năm lần giá trị đã đầu tư.
Còn một biên kịch khác có mối quan hệ, tốn thời gian vài tháng, tùy tiện quay ra một bộ phim chẳng ra sao, tìm một vài minh tinh hot làm diễn viên chính. Sau đó ra sức làm mọi chuyện có thể trên phương diện tuyên truyền quảng cáo, đồng thời công khai lừa dối để người xem mua vé vào rạp, kiếm lại một ít tiền trong mức có thể.
Lợi ích kinh tế sau cùng mà hai loại người này thu lại đều giống như nhau, điều khác nhau chính là, loại người thứ nhất có thể nhận được một số lời khen ngợi của dư luận, đó cũng là một loại tài sản vô hình, loại người thứ hai thì nhận được sự ném đá của dư luận.
Nhưng kết quả thì sao, con người cuối cùng cũng mau quên, người đầu tiên quay tiếp một bộ phim sau nhiều năm mai danh ẩn tích, người thứ hai cứ mỗi năm lại tiếp tục quay ra những bộ phim dở tệ, cùng một cách thức, thu lại lợi nhuận như nhau... Ví dụ này có tác dụng trên rất nhiều ngành nghề, trên thế giới này, để đạt được mục đích, chưa hẳn chỉ có một con đường để đi, chỉ cần mặc kệ đạo đức hoặc một sự trói buộc nguyên tắc nào đó thì sẽ có vô số cách thức để lựa chọn.
Phòng máy Thi Đao, trong việc nghiên cứu khai thác lĩnh vực màu xám của các game trực tuyến, đã có những cống hiến không thể xem thường. Nếu nói về việc vá lỗ hổng, tìm các loại BUG, bọn họ thậm chí đã vượt qua phòng máy Chư Thần. Đương nhiên, dù đây là điểm mạnh của Thi Đao, thì nó vẫn còn kém một chút so với "Trật Tự", dù sao Trật Tự cũng là người đi đầu trong ngành, thực lực và tiềm năng bên trong rành rành ra đó. Kiểu phòng máy lừa dối như Thi Đao thì cuối cùng sẽ không được liệt kê vào hàng ngũ "trình độ cao".
Nhưng làm đến mức độ hiện tại cũng đã đủ để bọn họ hưởng thụ. Nói thẳng ra, mục đích cơ bản của mọi người vẫn là lợi ích tiền bạc, danh tiếng gì đó, tệ hại thì cứ tệ hại. Thế giới này rất hiện thực, chỉ cần tiền vào túi thì tự nhiên sẽ có người đến tâng bốc, nịnh bợ.
Người chơi chuyên nghiệp và nhân viên nghiệp vụ của Thi Đao, đến cả hợp đồng cũng không trực tiếp ký kết với phòng máy. Ký kết với bên thứ ba sẽ có rất nhiều lợi ích, dù có bị người khác kiện cũng không sao, đến lúc đó chỉ cần gỡ bỏ công ty làm lớp vỏ bọc kia, đăng ký một cái mới là được, đổi tên công ty khác đi là được.
Chiếm một ô trống trong hiện thực thì trong game càng không kiêng nể gì, phòng máy Thi Đao thậm chí còn là một đội chuyên viết ra auto. Trong nhiều game mà bọn họ từng tiến quân vào, đến bây giờ vẫn còn người chơi sử dụng auto thu phí do Thi Đao cung cấp.
Trong những game loại "tiêu hao phẩm" thế này, dù khóa tài khoản người chơi cũng không quan tâm. Bản thân game chính là một kiểu thu phí biến tướng của hình thức miễn phí vĩnh viễn, nhà phát hành cũng chỉ muốn trước khi đóng máy chủ có thể kiếm được bao nhiêu thì kiếm. Vì thế bọn họ rất rộng rãi trong việc mở đăng ký tài khoản, cơ bản không cần liên kết với ID công dân, cùng một người có thể đăng ký N tài khoản. Khóa tài khoản cũng không sao, cứ đăng ký thêm tài khoản mới là được, muốn chơi thoải mái, đánh thắng người khác, phải liều mình nạp tiền như các người chơi khác, tiền nạp vào game giống như đầu tư vào cái động không đáy. Chi bằng cứ mở khóa tài khoản, chơi thoải mái, kiếm được lợi nhuận tương ứng, chi phí tổng cộng lại vẫn rẻ hơn đạo cụ và trang bị có thời hạn, ngày nào không chơi nữa thì ngừng trả phí là được.
Nhưng trong thời đại máy tính đời thứ tư, muốn dùng phần mềm thứ ba mà không bị phát hiện là một chuyện vô cùng khó khăn trong lĩnh vực kỹ thuật. Dù có muốn cài thêm một số thiết bị hỗ trợ phi pháp không thể bị phát hiện thì cũng rất khó khăn, chỉ cần nhà phát hành và bản thân game không quá tệ hại thì việc sử dụng phần mềm thứ ba sớm muộn gì cũng bị phát hiện.
Vì thế, Thi Đao dĩ nhiên sẽ có thủ đoạn khác, bọn họ vẫn sẽ phát triển một số "thiết bị hỗ trợ" phi pháp, hay một số tính năng giống phần mềm để làm auto, những chỉ có thể nói là tương đối. Có lẽ trong cuộc đọ sức của các cao thủ cấp cao, hiệu quả của loại hỗ trợ này hầu như không đáng kể lắm, nhưng trong cuộc đọ sức với trình độ không quá cao, sự dùng công cụ loại này sẽ thu lại được ưu thế tương đối lớn.
Ngoài ra, Thi Đao cũng không tránh né hình tượng ngày càng ác liệt của phòng máy, bọn họ thường tung ra những chiêu trò cạnh tranh ác tính, mục tiêu chính là các phòng máy trong ngành. Đương nhiên, bọn họ không dám động vào những tòa thái sơn như Chư Thần và Trật Tự, bọn họ vẫn biết thân biết phận, không thể động vào đối thủ quá lợi hại. Nhưng đối với phòng máy không chênh lệch quá nhiều với mình, bọn họ thường không chút nể tình luôn tìm cách công kích máy chủ của đối phương, hoặc tung ra những thông tin bôi nhọ đối phương. Hiệu quả dù ít dù nhiều thì cũng có thể làm sụp đổ phòng máy của đối phương.
Tóm lại, đám người đó là người chuyên nghiệp, giở trò cũng có trình độ, bước đi trên một con đường thênh thang rộng rãi.
Có một câu nói rất hay, đi đêm lắm có ngày gặp ma. Trong một game nào đó, cuối cùng Thi Đao cũng bị bầm tím mũi, không… Là chảy máu mũi. Đó chính là game "Khu vui chơi đáng sợ".
Hệ thống của game này hoàn toàn không có kẽ hở, cơ bản không thể giở trò trên tầng số liệu.
Vì thế, bọn họ đã âm thầm tổ chức một lần công kích mạng, muốn hack máy chủ của "công ty Mộng", thử tính đàn hồi.
Kết quả của việc thử nghiệm đã có. Thi Đao không chỉ không phá vỡ được tường lửa của công ty Mộng mà còn gặp phải cuộc phản công, một loại virus không rõ đã vượt qua vô số IP ảo và máy điều khiển từ xa, trực tiếp lây nhiễm và phá hoại hệ thống của Thi Đao.
Hôm đó, trên tất cả màn hình máy tính của cả tòa nhà công ty đều xuất hiện một khuôn mặt người hoạt hình tròn trịa. Đó là hình tượng hèn hạ đeo kính, không ngừng phát ra tiếng cười nham hiểm "Hí hí hí..." Toàn bộ dữ liệu trong đĩa cứng máy tính của họ đều bị phá hủy, tổn thất khó mà tưởng tượng, đã không thể dùng mức độ gãy xương để diễn tả nữa, rõ ràng là tự chặt tay chân của mình.
Mà chuyện đáng sợ nhất trong ngày hôm đó chính là, tổng giám đốc của phòng máy Thi Đao, máy laptop trên bàn làm việc của ông ta đã phát nổ. Trước kia ông ta chỉ nhìn thấy trên phim ảnh, hacker đặc công quốc gia thông qua chương trình điều khiển từ xa để làm nóng pin máy laptop của đối phương, từ đó dẫn đến phát nổ, không ngờ đời này của ông ta cũng có dịp trải nghiệm sự việc đó.
Do tính đặc biệt của sự việc này, phòng máy Thi Đao chỉ có thể im lặng gánh chịu, khổ sở thế nào cũng tự gánh lấy. Đối với công ty Mộng, bọn họ không còn ý định công kích vào mạng lưới đó nữa... Sau đó, bộ phận phát triển phần cứng của Thi Đao cũng bị công kích. Bọn họ thử dùng đủ loại phần cứng phi pháp kết nối từ bên ngoài, nhưng đều không có hiệu quả đối với khoang game mà công ty Mộng phát hành, nguyên nhân kỹ thuật khó mà tra ra được, dù có tháo dỡ khoang game ra cũng không tìm được giải quyết được vấn đề.
Chuyện thế này trước giờ chưa từng xảy ra, ở thời đại này, thuê nhiều nhân viên kỹ thuật như vậy, chỉ muốn giở một số trò nhỏ nhặt trong game cũng không được, còn có thiên lý sao? Công ty Mộng này là bộ quốc phòng hay là gì?
Vì thế, các thành viên của phòng máy Thi Đao đồng tâm hiệp lực, sau nhiều lần hội họp nghiên cứu, cuối cùng đã đưa ra một cách là áp dụng lên trên người của người chơi.
"PU63" là mã của một loại thuốc, từ loại PU01 đến loại PU62 là chuyện gì, không ai biết được. Tóm lại hiện tại, PU63 là sách lược duy nhất của phòng máy Thi Đao trong "Khu vui chơi đáng sợ".
Còn về mối quan hệ hợp tác dây mơ rễ má của phòng máy Thi Đao và nhà máy sản xuất thuốc bất lương nào đó, tạm thời chúng ta không nói đến.
Tóm lại, sau khi người chơi uống loại thuốc đó xong, trong đầu óc sẽ xuất hiện một loại trạng thái gọi là "gây mê tỉnh táo", đây trông như hai từ trái lập nhau hoàn toàn. Ý nghĩa đại khái thực tế cũng rất dễ hiểu, đó là một loại "bình tĩnh bị cưỡng ép".
Tất cả số liệu thí nghiệm cho thấy, người chơi uống PU63 vào xong, giá trị sợ hãi trong phó bản chưa bao giờ vượt qua 50%. Ở mức độ không ảnh hưởng đến hoạt động tư duy, khả năng chịu đựng đau đớn sẽ tăng cao, còn trong tình huống khẩn cấp (ví dụ như trong lúc chiến đấu dữ dội), có thể gia tăng tốc độ đưa ra phản ứng.
Nói thẳng ra một chút thì đây là một loại "thuốc hưng phấn" khác cho người chơi.
Khoang game chỉ giám sát nhịp tim, mạch đập, huyết áp… của người chơi, không thể nào cung cấp chức năng kiểm tra thuốc. Vì thế, loại thuốc này có thể sử dụng một cách trắng trợn không cần kiêng dè.
Hiện tại loại thuốc PU63 này của Thi Đao chỉ cung cấp cho người chơi nội bộ sử dụng, bọn họ vẫn chưa có ý định bán ra ngoài, nhưng kế hoạch tiêu thụ đã được đưa vào lộ trình. Tin rằng trong vòng hai tháng sau này, món đồ này sẽ xuất hiện trên trang mạng giao dịch của bên thứ ba, đương nhiên đó là chuyện sau này... Quay trở lại câu chuyện có thể nói, sự tự tin của hai người thuộc phòng máy Thi Đao này không phải là không có căn cứ. Dưới sự giúp đỡ của loại thuốc này, tuy bọn họ vẫn biết sợ, nhưng mức độ sợ hãi của bọn họ ít nhất vẫn có thể xoa dịu bằng tâm lý.
Có ưu thế tâm lý của nhân tố ngoại lực, lại thêm ưu thế thực tế về mặt level game, bọn họ sẽ cho rằng mình chiến thắng là rất bình thường.
"Đợi đã, cậu xem đó là gì kìa..." Cường Tập Cuối Cùng vừa nói vừa ngồi xổm người xuống. Lúc này anh ta đang nhìn chằm chằm phía trước, phát hiện thi thể bị vén một nửa chiếc áo ba lỗ lên dường như có chút vết tích.
Tận Thế Cường Tập nghe xong cũng ngồi xổm xuống kề sát lại gần quan sát.
Cường Tập Cuối Cùng kéo áo ba lỗ của thi thể lên, nhìn rõ tình hình ở đó. Ở một chỗ cách không xa phần dạ dày của thi thể, có khắc một dòng chữ, chữ khắc rất sâu, cắt thẳng vào trong thịt.
"Why So Serious*?" Tận Thế Cường Tập đọc hàng chữ đó ra, ngẩng đầu nhìn người đồng đội đang nói "Vậy thì đã sao?"
(*) Đây là lời thoại của nhân vật Joker vẫn thường nói.
"Đây là..." Cường Tập Cuối Cùng cũng mang vẻ mặt nghi hoặc, đột nhiên, anh ta phát hiện ra ở chỗ "dấu chấm hỏi" được khắc phía sau dòng chữ kia, có một sợi dây kim loại thò ra từ dưới da. Anh ta vươn tay ra, dùng hai ngón tay kẹp lấy đầu sợi dây kim loại kia, định kéo nó ra xem thử... Đoàng!
Cùng lúc này, ở một chỗ khác trong phòng thí nghiệm, sau khi Phong Bất Giác nghe thấy tiếng nổ, anh liếc mắt vào bảng chọn game, sau đó lại mặt mày ủ rũ mà nói: "Khốn kiếp, chỉ nổ chết một người thôi à..."