Khu Vui Chơi Đáng Sợ

  "Ơ… Là Atobe à." Phong Bất Giác xoay đầu qua, nhìn thấy Thiếu Gia Atobe và Tên Thật Khó Đặt, bên cạnh bọn họ vẫn còn hai người khác.

Hai người đó Phong Bất Giác chưa từng gặp, nhưng ở trong Thương Thành ingame của tất cả người chơi đều hiển thị, vừa nhìn thấy tên của hai người họ: [Đặt Tên Thật Khó] và [Thật Khó Đặt Tên], liền biết mấy người này là cùng một nhóm.

Những người có thể từ ingame thấy được sự tương đồng như thế này rõ ràng không phải quen biết sau khi chơi game. Chỉ có cùng chơi mới đặt được tên tương tự nhau, vì thế không khó đoán ra bọn họ là bạn bè ngoài đời thật.

Theo tình hình này, ID game của Thiếu Gia Atobe trông không hòa hợp với nhóm nhất.

"Đi đi… Đừng lại gần tôi, giống như tôi với anh thân thiết lắm vậy." Atobe trả lời: "Phó bản lần trước chúng tôi bị anh chơi chưa đủ thảm sao?"

"Chơi cái gì chứ?" Phong Bất Giác hỏi.

"Giả vờ ngốc có đúng không? Anh bảo chúng tôi đứng trước cửa hàng súng yên tâm dụ quái đến để luyện sở trường, kết quả chẳng bao lâu dụ tới một con quái vật cực mạnh, một chiêu là giết sạch chúng tôi." Atobe nói.

Phong Bất Giác lại nói: "Vậy sở trường vũ khí của các người đã tăng lên cấp E chưa?"

"À, lên rồi." Atobe trả lời.

"Vậy không phải xong rồi sao, đạt được mục đích cơ bản là được, sở trường vũ khí của các người từ N/A tăng lên E, lại lấy được trang bị, có chết thì đã sao. Tôi cũng không nói là bảo đảm cho các người sống sót vượt map." Phong Bất Giác hỏi lại: "Hơn nữa, người nào có năng lực đảm bảo giúp cho người chơi khác vượt map? Tôi đâu phải là người chơi chuyên nghiệp dẫn người mới đi luyện cấp."

"Hình như cũng có lý…" Tiểu Danh nói.

"Có lý cái đầu mày!" Atobe nói, nhưng anh ta không nghĩ ra được lý do nào để phản bác. Lúc đó anh ta và Tiểu Danh bị lời nói và hành động của Phong Bất Giác làm cho hoàn toàn tin tưởng, chủ động lựa chọn nghe theo chỉ huy của anh, chuyện này không thể trách người khác được, "Nhưng mà thôi đi, bổn thiếu gia đại nhân đại lượng, hơn nữa sau đó cũng nhận được một ít kinh nghiệm phần thưởng vượt map, nên không tính toán với anh nữa."

"Úi xồi!" Ba người đứng sau lưng Atobe lập tức phát ra tiếng "Úi xồi" khinh bỉ.

"Rốt cuộc các người đứng về phe ai?" Atobe khó chịu nói. Vì thế có thể nói người làm ông chủ của một phòng máy như anh ta thật quá bi thương, tổng cộng có ba nhân viên, mà tất cả đều là anh em của mình.

Tình bạn giữa đàn ông phải như thế nào mới gọi là thân thiết? Thật ra biểu hiện chủ yếu chính là chẳng có việc gì cũng phá hoại chửi bới nhau nhưng chưa từng ghi thù. Nếu hai người giữ khoảng cách, khách sáo với nhau, nói chuyện rất có chừng mực, vậy thì chỉ có thể xem mối quan hệ giữa bọn họ nhạt nhẽo như nước.

"Haiz? Tôi thấy quần áo của bốn người giống hệt nhau, hơn nữa bên trên còn có LOGO, cái này làm sao được vậy?" Phong Bất Giác hỏi.

Khi anh nhìn thấy bốn người bọn họ thì đã chú ý đến chuyện quần áo của bọn họ giống hệt nhau. Hiện tại Thương Thành đã mở, hệ thống tự nhiên sẽ bán ra lượng lớn các loại trang phục không giống nhau, để người chơi có thể lựa chọn ngoại hình cá tính và tự do hơn. Người vẫn còn mặc quần dài và áo thun đen mặc định của hệ thống như Phong Bất Giác hiện tại, một là người chơi của đợt Open Beta chưa tham gia qua nhiều phó bản, không thì là người chơi trong đợt Close Beta nhưng đã dùng hết Tiền game.

Quần áo của bốn người trước mặt đều là loại quần áo thể thao, áo trên người là kiểu áo sơ mi màu trắng, tay áo bên phải là xanh lam. Bắt đầu từ vai trái thì một phần ba áo và tay áo bên trái cũng là màu xanh lam, quần có màu đen, loại quần thể thao rộng rãi. Tóm lại chính là… Hyotei.

Phía trước vai phải có một LOGO đặc biệt, viết dọc hai chữ [Hyotei], phía trên dùng chữ còn có hình vẽ hoa hồng bằng màu xanh lam đậm. Đây là thiết lập mới của game, diễn sinh phẩm hệ thống "Công hội", đoàn trưởng có thể tự thiết kế LOGO, sau khi nộp xong sẽ hiển thị trên toàn bộ quần áo của thành viên trong công hội. Dựa vào sự khác biệt của các loại quần áo, hệ thống sẽ đặt nó ở vị trí phù hợp nhất, còn mấy vị trong nhóm Hyotei vì muốn thống nhất trang phục nên tất cả LOGO đều để trên vai phải.

"Đây là ký hiệu của phòng máy chúng tôi." Thiếu Gia Atobe nói một cách rất tự hào: "Là tôi đích thân thiết kế đó!"

"Nói cho rõ trước, cá nhân tôi cho rằng ký hiệu này chả ra làm sao." Đặt Tên Thật Khó (sau này sẽ gọi là lão Thủ) chen vào nói. Thiết lập ngoại hình của anh ta trông cũng khá đẹp trai, nhưng lại chọn kiểu tóc Afro*.

*Afro: kiểu tóc xoăn xù.

"Tôi cũng nói rõ nhé, bộ quần áo này là Atobe ép chúng tôi mặc." Thật Khó Đặt Tên (sau này sẽ gọi là anh Chân) cũng nói, người này cũng chỉnh cho gương mặt của mình đẹp hơn, nhưng tóc lại chọn kiểu Mohican*.

* Kiểu tóc Mohican, hay còn gọi là Mohawk là kiểu tóc với hai bên mai được cạo trong khi phần tóc trên đỉnh đầu được nuôi dài và vuốt dựng lên vô cùng ấn tượng

Trong bốn kiểu tóc kỳ dị này, ngoài Thiếu Gia Atobe có một kiểu tóc khá đẹp thì ba người còn lại phân biệt là: Tiểu Danh, đầu trọc; lão Thủ, tóc Afro; anh Chân, tóc Mohican. Thật ra ở ngoài đời thật ba người còn lại đều có tóc ngắn rất đứng đắn, bọn họ tuyệt đối sẽ không để kiểu tóc như hiện tại, nên khi vào game mới chọn như vậy cho đỡ ghiền.

"Thật ra, LOGO này hơi sến một chút, xem ra các vị cũng cực kì bất đắc dĩ." Phong Bất Giác dùng ngữ khí đồng cảm tiếp lời: "Được cái là tôi thấy mấy vị đây xương cốt vạm vỡ, kiểu tóc kỳ dị…"

"Này! Ai nói là hơi sến! Cái này là tao nhã lạnh lùng nhé!" Atobe cắt ngang nói.

"Anh trai…" Phong Bất Giác để một tay lên vai anh ta: "Sến tới mức trông giống một túi hoa trang trí nhét đầy bơ chanh."

Atobe đẩy tay anh ra: "Ví dụ này của anh tôi không hiểu…"

Tiểu Danh bất lực đứng phía sau nói một câu: "Haiz, anh Phong anh xem đi, chúng tôi nói anh ta chẳng thèm nghe."

Lão Thủ tiếp lời: "Mù quáng không tỉnh mà."

Anh Chân cũng nói: "Cứ sửa thành đoàn Ngưu Lang Hyotei cho rồi."

"Lải nhải cái gì! Tôi mới là đoàn trưởng!"Atobe hét lên.

Do lần này giọng nói của anh ta hơi cao nên một thủ vệ ảo lập tức di chuyển đến bên cạnh bọn họ. Thủ vệ này có hình người, cao 1m9, toàn thân không có da, hoàn toàn là khung xương kim loại, trông giống như một người máy thuần túy trong Kẻ Hủy Diệt. Người nó mặc một bộ đồng phục màu đen, sau lưng có in một chữ "Quản" rất to. Chỉ cần trong không gian cộng đồng có chuyện gì bất thường, vì dụ như một nhóm người hoặc vài người tụ lại, thủ vệ ảo sẽ nhanh chóng di chuyển đến bên cạnh, giữ gìn trật tự, tiến hành xử lý.

"Ở đây không có vấn đề gì chứ?" Giọng nói của thủ vệ được thiết lập thành giọng nói của máy móc chẳng có chút tình cảm sắc thái nào, nhưng thật ra IQ của bọn họ rất cao, nên thông thường sẽ không ra tay mà hỏi rõ vấn đề trước.

"Không có gì, chúng tôi đang nói chuyện thôi." Phong Bất Giác trả lời.

Thủ vệ nghe xong thì nhìn mấy người bọn họ, sau đó xoay người bỏ đi.

"Xem ra một lát tôi phải trở lại không gian đăng nhập đọc nội dung giới thiệu bản Open Beta hoàn chỉnh rồi." Phong Bất Giác nhìn theo bóng dáng của thủ vệ rồi mỉm cười nói.

"Được rồi, không nói chuyện vớ vẩn với anh nữa, để tránh việc đám người này đứng trước mặt người ngoài bán đứng đồng đội." Atobe nói với anh: "Trong tương lai không xa, khi Hyotei chúng tôi đạt được thành tựu, ký hiệu này tự nhiên sẽ trở thành tượng trưng cho kẻ mạnh, ha ha ha…" Anh ta chống nạnh cười to vài tiếng, khua tay với ba người bạn ăn hại còn lại: "Đi thôi đi thôi." Trước khi đi anh ta còn không quên nói một câu: "Anh Phong, sẽ có ngày gặp lại, trong tương lai anh muốn xin chữ ký của bổn thiếu gia, tôi đây có thể suy nghĩ lại, ha ha ha ha…"

"Ha… ha ha…" Khóe môi Phong Bất Giác cử động, cười gượng hai tiếng: "Tạm… Tạm biệt nhé."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui