Khuôn Mặt Của Chị Không Phải Là Của Em

BQ đứng trước vườn hoa cười khẽ,tay đưa lên ngắt nhẹ nhàng những bông hồng kia. Mùi hương lạ thấp thỏm qua lại,giống như TA lúc trước cũng lí nhí cười trước mặt hắn với mùi hương lạ kia.

-"Thục Anh sẽ thích lắm đây."

ML từ xa đi đến nhìn BQ với đóa hoa trên tay,hí hửng cười hỏi.

-"Cậu làm gì đấy?"

BQ cười nhẹ nhìn bó hoa rồi nghiêng ngã về hướng nhỏ.

-"Bó hoa đến thăm Thục Anh."

ML dừng hắn nụ cười trên môi ái ngại nhìn BQ.

-"À ừm tớ cũng muốn đi thăm chị ấy."

-"Vậy về thay đồ rồi tao chở mày đi."-BQ hối thúc.

Nhỏ gượng cười chạy về nhà,trên ánh mắt không nổi sự chán ghét kia.


Từ xa,MT với chiếc chìa khóa trên tay nhìn ML đang loay hoay với chiếc nón.

-"Về bệnh tình của chị Anh. Không để ai biết trừ cháu và Minh Hoàng. Kể cả Bá Quyền hay bà nội."

-"Tôi biết rồi."

-"À con muốn nhờ quản gia Ngô một việc."-Nói rồi em đem bức ảnh của chị Minh Khang trong túi ra.-"Nhờ bác tìm họ cháu thông tin người này hiện giờ đang ở đâu,sống với ai."

Quản gia Ngô vừa cầm bức ảnh này lên,ánh mắt đổi sang ái ngại.

-"Tấm ảnh này?"

-"À là chị của một người bạn của con."-MT cười hiền ngây thơ đi về hướng phòng của ML với chiếc chìa khóa kia.

Quản gia Ngô từ sau nhìn MT,suy nghĩ vài điều rồi chạy đến ngăn MT bước vào phòng ML.

-"Thật ra người con gái trong ảnh này......"

............................................

BQ đạp xe chạy chậm chạp trên con đường vàng thu của những ngày cuối năm,những ngày sắp còn sót lại khoảng độ tuổi 17 này,sắp sửa sang 18 rồi.

ML ngồi sau đưa tay lên đỡ những chiếc lá rơi lả chả trên không kia. BQ khẽ liếc ra sau nhìn nhỏ. Lúc này nhỏ như một cô gái nhỏ bé vậy.

-"Phì..."-BQ khẽ cười.-"Khắc Dương này..."

-"Hả?"-ML quay sang cầm chặt chiếc lá kia.

-"Nhiều luc nghĩ mày như một đứa con gái vậy."-BQ nhếch nữa môi đạp chậm xe lại.-"Những lúc mày bên tao nó cũng rất dịu dàng như Thục Anh. Đôi khi còn mơ hồ mày là một người con gái khác. Nhưng không phải."

ML xe lòng. Được bên cậu lặng lẽ làm một người con trai,một tình cảm đơn phương này thật khó chịu. Tôi muốn hơn nữa,hơn cả nhưng sự đời không cho phép. Lunh chợt tựa đầu vào lưng Quyền. Giữa bầu trời trong xanh và đẹp này.Chỉ có trời,đất và nhỏ biết tình yêu mình dành cho người con trai trước mắt như thế nào. Nó đậm sâu từ cái nhìn đầu tiên. Cậu ấy là mối tình đầu và cũng sẽ là mối tình cuối của Trần Mỹ Linh này.


-"Nếu như tớ là con gái thì cậu có rung động không?"

BQ dừng xe lại giữa con đường đầy lá rơi này. Cảm giác gì đó rất lạ. Và hôm nay mới biết hôm nay đã là mùa thu rồi.

.................................................

* * *

-"Thật ra người con gái tên Mỹ Linh trong ảnh mà tiểu thư muốn nhờ tìm hộ có liên quan đến Khắc Dương. Cô chủ Thục Anh cũng đã từng tìm hiểu người này. Mỹ Linh,cô gái đó có liên quan đến chủ tịch Lâm. Rất có thể Khắc Dương là cô gái này."-Quản gia Ngô đưa một số thông tin trước kia mà Thục anh nhờ điều tra cho MT.-"Cô chủ TA đã biết được điều gì đó và hình như đã bỏ qua tất cả rồi."

-"Ngươi nói như vậy tức là.....?"

-"Khắc Dương là Trần Mỹ Linh. Và là con gái."

* * *

MT đi bộ chậm rãi. Đứng trước cửa hàng của MK khi nào không hay. Ngắm nhìn hình bóng cậu con trai với bộ đồ màu đen trong tiệm ăn ấy.

* * *

-"Này....khi nào thấy buồn thì cứ đến quán ăn nhà tớ."


...

-"Cậu không hiểu bài chỗ nào cứ đến thư viện là thấy tớ đấy."

....

-"Tớ biết một chỗ này đẹp lắm. Tớ dẫn cậu đến đó vào một ngày không xa. Đảm bảo cậu sẽ rất thích luôn."

....

-"Chúng mình là bạn thân nhé."

* * *

MT chợt cười nhạt nhẽo. Suy nghĩ về những kỉ niệm ngắn ngủi nhưng đáng yêu của hai đứa. Tự nhiên trong lòng có cảm xúc lạ lẫm gì đó.

-"Trần Minh Khang. Tôi lỡ thích cậu mất rồi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận