“A Phất, dậy đi.
”
Khương Phất Y chợt bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, há miệng thở dốc giống như cá vừa bị câu lên khỏi mặt nước.
Dường như nàng nghe thấy giọng nói của mẹ.
Nhưng điều đó là không thể.
Nàng đã lên bờ nhưng mẹ vẫn đang mắc kẹt ở Bắc Hải.
*
Khương Phất Y sống qua hai kiếp.
Kiếp trước là một người bình thường làm việc từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, kiếp này không biết có phải đã đầu thai trở thành thai nhi hay không, nói chung là không uống canh Mạnh Bà nhưng cảm nhận được rõ ràng quá trình kỳ diệu của một sinh mệnh được thụ thai và hình thành.
Cơ thể nhỏ bé bị quấn chặt không thể nhúc nhích, không nhìn thấy gì chỉ loáng thoáng nghe thấy tiếng nước lầm tưởng đang ở trong bụng mẹ.
Vì vậy yên tâm chờ đợi được sinh ra.
Vốn nghĩ rằng nhiều nhất chỉ mười tháng ai ngờ thoáng cái đã mấy chục tháng trôi qua mà không có động tĩnh gì.
Có lần từng nghi ngờ có phải đầu thai thành Na Tra hay không.
Chờ đợi quá lâu khiến khái niệm thời gian của Khương Phất Y ngày càng mờ nhạt, ký ức về kiếp trước cũng ngày càng mơ hồ.
Cuối cùng có một ngày một đôi bàn tay thon dài kéo nàng ra khỏi bóng tối vô tận, nàng mới nhận ra mình không còn ở trong cơ thể của mẹ nàng.
Thứ đã sinh ra nàng là một cái vỏ sò khổng lồ.
Nữ nhân ăn mặc lôi thôi nhưng rất xinh đẹp ôm nàng vào lòng, ngốc nghếch cười gọi “Tiểu bảo bối”, “Tiểu trân châu”.
Sự bối rối lo lắng của Khương Phất Y dần được xoa dịu, bản năng của cơ thể mách bảo nàng rằng mối quan hệ giữa hai người là mẹ con, điều này hoàn toàn chính xác.
Nhưng tại sao nàng lại ở trong vỏ sò?
Hai mẹ con nàng đều không phải là hải yêu, vậy tại sao lại sống ở đáy biển?
Cha đâu?
Đáng tiếc mẹ nàng nói chuyện luôn câu trước đá câu sau nên không thể cho nàng bất kỳ câu trả lời nào.
Mãi cho đến khi Khương Phất Y cố gắng nhảy ra khỏi biển và suýt bị đạo thiên lôi đánh chết, mới nhận ra mẹ bị phong ấn dưới đáy biển.
Sở dĩ điên điên khùng khùng có thể là do bị phong ấn quá lâu.
Khương Phất Y sinh ra sau khi phong ấn, cấm chế thiên lôi cũng có tác dụng nhất định đối với nàng.
Cũng may phong ấn vùng biển rộng lớn, cả ngày vui đùa dưới nước với sóng còn có đàn cá làm bạn nên cuộc sống của nàng không quá khó khăn.
Khương Phất Y rất thản nhiên chấp nhận thiết lập này.
Dù không chấp nhận cũng không thể làm gì.
Bước ngoặt xảy ra vào năm Khương Phất Y mười một tuổi.
Đêm Kinh trập (1), trăng máu nhô lên cao, một cơn bão mạnh nổi lên trên biển.