Khuyết Tử Tâm Sa

Lạc Hải Đường đi đến Hoa giới, bà có một con thú cưỡi là Bạch Trạch. Trên đường đến, Lạc Hải Đường liên tục nhớ về khung cảnh một ngàn năm trước, ngày mà Ngư Phi chào đời.

Ngàn năm trước…

Lạc Hải Đường ở bên ngoài trông chừng quả trứng sắp nở bên cạnh là Lạc Tiềm Trúc lúc này vừa tròn hai ngàn tuổi. Các vị trưởng lão cũng có mặt đầy đủ, ai cũng mang theo dáng vẻ hưng phấn và mong đợi. Phụ thân của Tiềm Trúc đang ở Côn Lôn cũng đã đến, ông là Hư Vi Thượng Thần.

Bên ngoài có người hối hả chạy vào, thân mang giáp sớm đã nhuộm máu.

" Bẩm Thượng Thần, Ma tộc đã đánh lên Côn Lôn sơn hòng đoạt đi Thần kính. "

Hư Vi tức thời căng thẳng, ra lệnh triệu tập binh lính phòng thủ, ông quay lại dặn dò với Lạc Hải Đường vài câu rồi cũng rời đi ngay.

" Mẫu thân, phụ thân…"

Lạc Tiềm Trúc sắc mặt có hơi nghiêm trọng kéo lấy tay áo của Lạc Thanh Mi. Đau lòng thay đây lại là gặp cuối cùng của ba người họ.

Hơn nửa canh giờ sau, khí trời đã mù mịt nay lại u ám hơn. Quả trứng bên trong đã nứt ra, tiểu phượng hoàng toàn thân rực lửa ngọ nguậy cùng lúc đó bên ngoài điện hiện ra hắc quang bay lượn bên trên. Lạc Tiềm Trúc đứng gần tiểu phượng hoàng nhất, nàng ấy đưa mắt nhìn qua sau đó kinh hãi la lên.

" Cứu ta với. "

Nghe thấy tiếng kêu cứu thất thanh của nhi nữ, Lạc Hải Đường vội vàng chạy đến, bà chỉ nhìn thấy tiểu phượng hoàng đã hoá thành một đứa bé còn Lạc Tiềm Trúc nằm ở dưới đất giãy giụa như bị thứ gì đó bóp chặt lấy, Lạc Hải Đường hất tay, tung phép khiến thứ màu đen kia bay đi. Lạc Tiềm Trúc từ từ đứng dậy, bộ dạng hoảng sợ vô cùng.

" Con…thứ đen kia từ chỗ đó bay đến. "

Lạc Hải Đường đưa mắt nhìn theo, Tiềm Trúc đang chỉ về hướng của tiểu phượng hoàng. Cùng lúc ấy, bên ngoài Sài Tinh tướng quân chạy vào, vẻ mặt hốt hoảng run sợ, đôi mắt mang theo vài phần xúc động, miệng cứ lắp ba lắp bắp không nói rõ ràng được. Lạc Hải Đường đi đến tức giận hỏi hắn Hư Vi đâu thì hắn cúi gầm mặt.

" Bẩm sư mẫu, sư phụ đã tử trận, bị chặt mất đầu, nguyên linh tiêu tán, không còn lại gì. "

Lạc Hải Đường nghe thấy vậy thì ngã xuống đất, Tiềm Trúc vội chạy ra đỡ, các vị trưởng lão đứng ở đó cũng kinh hãi vô cùng. Hôm nay đáng nhẽ phải là ngày mừng, một ngày mà sắc trời quang đãng thoáng mát, ngày mà chim ngũ sắc bay trên trời ấy vậy mà hôm nay lại u ám tăm tối đến lạ, phu quân đầu ấp tay gối suốt bao nhiêu năm lại tử trận bên ngoài, con gái trưởng lại xém nữa mất mạng. Đầu óc của Lạc Hải Đường lúc này vô cùng trống rỗng, miệng cười không nghỉ, một giọt nước mắt cũng không rơi ra.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
2. Kẹo Sữa Bò
3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác
=====================================

Dung Tô - Dung trưởng lão bên cạnh đứng ra.

" Phượng chủ, nhị điện hạ vừa chào đời lại mang đến hung tin như vậy, bên ngoài lại xuất hiện thân ảnh Hắc điểu lập loè, chỉ e nếu truyền ra bên ngoài mọi người sẽ nói nhị điện hạ là Linh Oán chuyển thế. "

Lúc này Lạc Hải Đường mới hoàn hồn. Đưa mắt nhìn sang chiếc nôi còn tiếng trẻ nhỏ khóc lóc bên cạnh.

" Truyền lệnh của ta, việc Nhị điện hạ chào đời ngày hôm nay phải giữ kín như bưng, sinh thần của Nhị điện hạ Lạc Ngư Phi là ngày mùng sáu tháng bảy năm một vạn chín trăm lẻ tám ức Hoa Niên. Tất cả đã rõ chưa? "

Ngày sinh của Lạc Ngư Phi cũng vì vậy mà im lặng dời về thêm mười năm. Trong mười năm này Lạc Hải Đường đã phong ấn Lạc Ngư Phi trong bọc Ức Sinh, Lạc Ngư Phi không lớn lên, bị đóng băng bên trong suốt mười năm. Các vị trưởng lão vì sự bình yên nhất thời cho tộc nên cũng đồng lòng giữ kín chuyện này nhưng sau đó không biết là ai đã lan truyền chuyện này ra khắp Phượng tộc rất may Mao Bất Di nhận được lệnh của Dung Tô ngăn chặn tin tức lan ra ngoài ngoại tộc. Cho nên không ai biết được sự tình bên trong.

Lạc Hải Đường đã đến Hoa giới song không trực tiếp đến thẳng Hoa Gian Lộ mà lại đi gặp thiếu chủ Tịch Hoa. Hơn năm trăm ngàn năm trước, Phượng tộc và Hoa giới từng xảy ra xung đột dẫn đến mối hiềm khích tới tận bây giờ nhưng nhờ vào Trình Tranh và Tịch Hoa thiếu chủ, hậu bối sau này đứng ra hoà giải nên quan hệ mới dịu lại nhưng cũng vì thế mà Trình Tranh không thích tiếp xúc nhiều với người của Phượng tộc, đặc biệt là Lạc gia.

Năm trăm ngàn năm trước…

Từ sau khi Thần tộc bị tiêu diệt bởi Linh Oán thì Thiên tộc trở thành tộc đứng đầu trong lục giới. Cứ trăm năm, các tộc đều sẽ gửi đến Thiên tộc phần lễ vật đã giao ước thường niên để đáp lại thì Thiên tộc sẽ luôn bảo vệ những tộc còn lại, chỉ có Yêu tộc và Ma tộc không hề nhún nhường trước Thiên tộc luôn cố ý gây khó dễ và chia sẽ nội bộ đối phương. Hoa giới luôn gởi đến hoa Phi Sương xinh đẹp mong manh, trăm năm mới nở một mười đoá, đem đi ba cây gởi tặng cho Thiên tộc, Phượng tộc. Còn Phượng tộc sẽ gởi đến Thiên tộc năm viên linh đan được bào chế từ thảo dược quý hiếm như Lưu Nhau, Phiên Mộc, Huệ Chi. Luyện trong lửa Bát Diệm bảy bảy tám mốt ngày.

Hôm các tiểu tiên sứ đem lễ vật của các tộc đến Thiên tộc, ở cửa Kim Môn, tiên sứ Hoa giới và tiên sứ Phượng tộc bị Cùng Kỳ tấn công bất ngờ. Hoa Phi Sương cũng bị rơi xuống đất, tan thành nước lạnh. Tiểu tiên sứ của Phượng tộc kéo tiểu tiên sứ Hoa giới chạy vào trong, lúc ấy nàng ta vẫn còn đang loay hoay dùng phép tụ lại hoa nhưng nửa chừng lại bị cắt ngang bởi người của Phượng tộc.

Cùng Kỳ phía sau đuổi theo không rời, nó phóng lên vồ lấy tiểu tiên sứ Phượng tộc, nàng ấy tung ra lửa của Nhất Diệm chi hoả nhưng cái đó chỉ như gãi ngứa cho nó thôi. Cùng Kỳ vung móng, đánh bay tiên sứ Phượng tộc ra xa, tiên sứ Hoa giới thấy thế thì hoảng sợ vô cùng nhưng vẫn gắng đứng dậy dùng phép tạo ra một lớp hoa khí bảo vệ cho tiên sứ Phượng tộc và bản thân. Cùng Kỳ nhanh chóng quay lại, tấn công tiên sứ Hoa giới, một cái vung móng đã khiến tiên sứ Hoa giới chết ngay tại chỗ, cơ thể cũng dần tan biến. Tiên sứ Phượng tộc sau đó cũng không tránh khỏi cái chết. Cùng Kỳ làm loạn ở cửa Kim Môn, giết chết hai tiên sứ của hai tộc. Binh lính Thiên tộc có mặt nhanh chóng, Bách Hạ Đế quân bay đến, một thân lam tuyền chỉa kiếm giao đấu với Cùng Kỳ. Nửa khắc sau đó Cùng Kỳ yếu thế nên đã chạy mất.

Tin tức rất nhanh đã truyền đến tai hai vị trưởng tộc, Phượng chủ lúc bấy giờ là Lạc Chi Minh, một nam tử tính tình cọc cằn, khó đoán. Thiếu chủ Hoa giới lúc bấy giờ là Tịch Vân Lê.

Hai người dẫn theo mấy vị trưởng lão đến tận Thiên tộc. Trên đường đi, một vị trưởng lão của Phượng tộc bị kẻ bịt mặt giết chết, sau khi được phát hiện chỉ sót lại vài tàn dư của linh khí Hoa giới. Lạc Chi Minh không đến Thiên tộc nữa mà đi tìm ngay Tịch Vân Lê, chặn đường của đối phương.

Thiếu chủ và Phượng chủ hai người nói chuyện hồi lâu, nhận thấy đối phương không muốn hoà giải liền lao vào giao đấu với nhau. Lạc Chi Minh ra tay nhanh gọn, thiếu chủ Hoa giới không phải đối thủ của hắn, rất nhanh đã bị đánh gục.

Lạc Chi Minh vẫn chưa nguôi giận vì năm viên linh đan dâng tặng cũng không cánh mà bay lại thêm trưởng lão bị sát hại càng khiến cho hắn cuồng nộ vô cùng, tất thảy đều phải trả đủ. Khi hắn bay lên cao chuẩn bị kết liễu Tịch Vân Lê thì mấy vị trưởng lão của Hoa giới quỳ xuống xin tha cũng ra hạn trong một tháng sẽ cho họ lời giải thích. Đế quân cũng đến can ngăn, khuyên giải cho Hoa giới vài lời. Lạc Chi Minh thấy Đế quân ra mặt mới thôi truy cứu.

Tịch Vân Lê cảm tạ Đế quân, trở về lại Hoa giới thì luôn đóng cửa dưỡng thương, điều tra sự việc giao lại cho Ân Phương trưởng lão và Cốc Tình trưởng lão. Qua một tháng vẫn không tra được gì, Lạc Chi Minh lại tìm đến cửa của Hoa giới bọn họ nhưng không ai ra tiếp đón. Lạc Chi Minh tức giận nhưng cũng không thể làm càn ở địa bàn người ta nên đành trở về lại Phượng thành, chờ câu trả lời của Hoa giới.

Thiên tộc cũng không thể tránh khỏi liên can, dù sao hai vị tiên sứ cũng chết ở tại Thiên giới. Để bày tỏ lòng thành, Thiên tộc đã cử mười vị tiên nhân đến Phượng thành và Hoa giới trả lễ tận tình đồng thời các tộc sau này cũng không cần dân tận lễ vật gì cả, Thiên tộc vẫn sẽ là chỗ dựa cho họ.

Thật ra việc hai tiên sứ kia bị giết hại bởi Cùng Kỳ là một phần nguyên do nhưng vấn đề lớn nhất vẫn là người của Hoa giới sát hại trưởng lão Phượng tộc, cướp đi linh đan nên mới dẫn đến cớ sự này. Thiên tộc cũng đã ra tay can ngăn, còn lại chỉ chờ hai bên nói chuyện rõ ràng.

Đáng tiếc thay, sau khi bị Lạc Chi Minh đả thương, Tịch Vân Lê một tháng sau đó đã qua đời, hồn về với cát bụi, linh nguyên nhập vào bài vị của Thiếu chủ Hoa giới đời thứ một trăm hai mươi mốt. Cũng vì thế mâu thuẫn giữa Phượng tộc và Hoa giới cũng lên đến đỉnh điểm, cứ thế mãi đến khi Thiếu chủ Tịch Hoa kế vị, xuất hiện Hoa Gian Lộ.

Trình Tranh trên đường trở về Hoa giới đã bị người mang hoả khí đánh lén nhưng với tu vi của hắn thì không sao cả. Khi điều tra kĩ lưỡng chuyện trước kia và bây giờ, Hoa giới mới đưa ra câu trả lời thích đáng nhất cho Phượng tộc. Lạc Hải Đường cũng là người thấu hiểu đạo lý nên không day dưa mối thù này. Đôi bên đã phái tiên sứ mang theo lễ vật tạ tội đến cho đối phương. Mâu thuẫn mới kết thúc.

Lạc Hải Đường đến gặp thiếu chủ Tịch Hoa, nàng ấy nhìn thấy thì đi ra hành lễ.

" Phượng chủ hôm nay đến đây là cần giúp gì sao? "

Lạc Hải Đường lắc đầu, bà nhìn một vòng Hoa điện rồi ngồi xuống với Tịch Hoa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui