Khuynh Đảo Thiên Hạ

Nhưng người lành nghề chân chính lại chỉ có một phần một trăm, thậm chí là một phần một nghìn cũng không đến; về phần người có thể nhìn ra toàn bộ ảo diệu của trận chiến này, chỉ sợ... Phải lấy tỷ lệ một phần chục nghìn để hình dung!

Thế cho nên có rất nhiều người không liên quan gì đang điên cuồng bình luận trên mạng: “Sắp xếp kết quả từ trước!"

“Chắc chắn Nhất Trung Thủy thành và Nhị Trung thành Phượng Hoàng đã ký kết hiệp nghị nào đó rồi!”

"Hiệu trưởng Nhất Trung Thủy thành rõ là nói mát, nhận thua nhường chức quán quân nhưng kẻ thiếu ân huệ thật sự chính là Nhị Trung thành Phượng Hoàng mới đúng!"

“Xin trả cho bọn ta một sự thật”

“Bọn ta có quyền được biết nội tình!"

“Bọn ta có quyền yêu cầu một sân khấu công bằng! Một xã hội công bằng!"

....

“Hiệu trưởng, có người đang nói kết quả được sắp đặt từ trước...” Một người giáo viên của Nhất Trung Thủy thành cẩn thận đọc bình luận trên mạng rồi nhỏ giọng báo lại.

“Ông đây ra mặt nói nhận thua một câu mà đã bị đồn sắp xếp kết quả? Thế giới này chính là như vậy, những người không rõ chân tướng luôn ôm một lòng đãy căm phẫn."

Tâm trạng Cố Thiên Phàm rất tốt, nói: "Nếu thật sự có sắp xếp trước còn cần ông đây tự đưa cái mặt già nua này ra à?”

“Nhưng cộng đồng mạng không nghĩ như vậy..."

Người giáo viên này nhỏ giọng hỏi: “Có cần làm sáng tỏ, nói rõ một chút không?"

Cố Thiên Phàm thản nhiên nói: “Cố Thiên Phàm ta làm việc cả đời quang minh lỗi lạc, tại sao phải giải thích với bất luận kẻ nào?!”

Lại cười lạnh nói: "Không cần để ý"

“Truyền lệnh xuống, tất cả các con đường của thành phố, cả trường học, lập tức treo lụa đỏ, dán giấy đỏ, chờ đợi mấy người Chu Vân Thanh trở về, sau đó chọn trường!"


Cố Thiên Phàm cười khẩy chế nhạo khi nhìn di động đang rung không ngừng trên bản.

“Đều là hiệu trưởng của các trường Cao Võ gọi điện thoại tới... Khụ Khu..." Thư ký nhìn thoáng qua: "Muốn tiếp nhận Chu Vân Thanh...”

“Trong đó văn phòng hiệu trưởng Cao Võ Tổ Long đã gọi đến ba lăn... Ngươi xem?"

“Cao Võ Tổ Long?"

Cố Thiên Phàm nhướng mày, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Cả đời này, Chu Vân Thanh cũng không thể vào Tổ Long!"

“Cái này..."

“Lát nữa ta sẽ tự gửi điện tín trả lời” Cố Thiên Phàm thở dài một hơi.

“Vâng, nhưng các Cao Võ khác cơ bản đều là hiệu trưởng tự mình gọi điện thoại..”

“Không cần để ý tới bọn họ!”

Cố Thiên Phàm liếc mắt xem thường: “Bây giờ mới nhớ tới ông đây? Trước đó thì sao? Tin tức giữ bí mật! Không kẻ nào nghe điện thoại! Muốn học sinh của ông... Hừ, xem tâm trạng của ông thế nào!”

“Truyền lời ra ngoài, nói Cố Thiên Phàm ta rất có hứng thú muốn biết các Cao Võ ở các nơi trên cả nước, thành phố nào có rượu ngon, ta muốn đánh giá một phen”

“Phải... tung tin như vậy sao ạ?”

“Ngay lập tức!”

Cố Thiên Phàm cười lạnh lùng: “Xem ta chỉnh đám lão già này!"

...

Thắng bại đã định!

Trận chung kết kết thúc!

Một lăn Long Hổ Bảng, quán quân thuộc về thành Phượng Hoàng, Nhị Trung!

Cho dù nhiều năm về sau, vẫn sẽ có vô số người nhớ rõ hình ảnh hôm nay.

Ở dưới trời hoa bay múa, trên đài cao lụa trắng tung bay, sáu thiếu niên mặc đồng phục Nhị Trung thành Phượng Hoàng đứng trên đài cao, mắt đong đầy nước mắt, giơ cao cúp quán quân, đột nhiên đồng loạt khản giọng hô to với không trung.

“Ngươi nhìn thấy không! Nhị Trung thành Phượng Hoàng chúng ta! Là quán quân!”

“Ngươi nghe thấy chưa! Nhị Trung thành Phượng Hoàng chúng ta là quán quân Long Hổ Bảng lăn này!"

“Bọn ta đã đạt được ước nguyện của ngư ta thành công rồi!”

“Nhị Trung thành Phượng Hoàng chúng ta đứng nhất Long Hổ bảng, Trung Nguyên!"

“Lão hiệu trưởng!”

Sáu nam nữ thành niên đứng trên đài cao, giơ cúp lên, nước mắt rơi như mưa: "Bọn ta đoạt được hạng nhất rồi!”

“Bọn ta là hạng nhất rồi!”


Dưới đài.

Hồ Nhược Vân và La Liệt cũng là trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Nước mắt Hồ Nhược Vân rơi như mưa, mắt La Liệt cũng đỏ lên.

Quán quân!

Hạng nhất!

Nhưng người cố gắng cả đời, trả giá cả đời, mong ước lớn hơn là được nhìn thấy Nhị Trung thành Phượng Hoàng đạt được vinh quang này lại đã không còn...

Đứng trên đài, Tả Tiểu Đa phát động Vọng Khí Thuận, hẳn có thể nhìn thấy rõ ràng mình và mấy người Lý Thành Long đang được khí vận chỉ lực bao phủ hoàn toàn tại giây phút này!

Minh thì không nói, bởi vì người Vọng Khí không thể nhìn thấy khí vận của chính mình, nhưng hắn đứng ở giữa năm người Lý Thành Long nên có thể nhìn được.

Căn cơ số mệnh của mấy người Lý Thành Long đã tăng gấp đôi

Giữa tất cả học sinh này, chỉ có ít ỏi vài ba người mới có thể sáng được với mấy người Lý Thành Long.

Cuối cùng cũng yên tâm.

Mang theo khí vận này, dù đến trường Cao Võ nào cũng sẽ nổi tiếng.

Nói đến khí vận chính là hư vô mờ mịt, không nhìn được không sờ được, nhưng lại có thể cảm nhận được rõ ràng. Ví dụ như một số người gặp xui xẻo liên miên, làm việc gì cũng không suôn sẻ, chuyện sắp hoàn thành cũng sẽ bị phá hư một cách không thể hiểu được.

Mà một số người nào đó làm chuyện gì cũng tất thuận lợi, vốn ban đầu không làm được nhưng không biết tại sao đến cuối lại thành công.

Đây là khí vận chỉ lực, hoặc hầu hết mọi người không hiểu nó, nhưng phần lớn người từng trải một chút là có thể hiểu được những lời này.

Khí vận của mấy người Lý Thành Long sớm đã vượt qua người thường cả trăm lần!

“Các ngươi có dự định gì không?”

Giữa đám đông ồn ào, Đinh Tú Lan hỏi mấy người Hồ Nhược Vân.

“Bọn ta muốn về nhà ngay lập tức!”


Tả Tiểu Đa thay mặt bọn họ nói ra tiếng lòng: “Không muốn ở lại đây thêm một giây nào nữa!”

“Vì sao?"

“Bởi vì việc bọn ta muốn làm đầu tiên là tặng cúp vô địch này cho bà Hà”

“Nói cho bà biết là Nhị Trung chúng ta vô địch rồi”

....

Sau lễ trao giải, Nhị Trung thành Phượng Hoàng không quay về khách sạn mà lên đường về nhà luôn.

Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Bọn họ khẩn cấp như thế đó!

Vinh quang, bọn ta đã lấy được!

Vị trí đứng đầu Long Hổ Bảng là của bọn ta!

Kể từ sang năm, những đứa trẻ đi ra từ trường chúng ta sẽ được hưởng thụ đãi ngộ tôn quý! Bọn ta không phụ sự mong đợi của ngươi! Hôm nay là ngày mùng năm tháng chín. Bọn ta đoạt được quán quân.

Trước 0 giờ ngày mùng 6 tháng chín, bọn ta sẽ đưa chiếc cúp tôn quý này, phần vinh quang này đến rước mặt ngươi!

Bởi vì hôm nay, bọn ta tranh giành Trung Nguyên về sau, cửu ngũ chí tôn!

Bọn ta sẽ không nói lời từ biệt với bất cứ ai, cũng không kịp làm quen hay ăn mừng với những đội khác, bọn ta thẳng bước lên đường về nhà, nghĩa vô phản cố.

Triển Tiểu Phi và Thôi Thượng Phong: “Để bọn ta tiễn các ngươi một đoạn đường đi, các ngươi đi như vậy, chưa chắc có thể về kịp."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận