Khuynh Thế Ma Phi Độc Sủng Ngươi

"Không có tính sai." Cửu Chỉ nói rất là chắc chắn: "Mặc dù bởi vì trước kia tu vi của Ma Quân bị hao tổn không còn một vạn năm, nhưng mà thực tế tu vi bên trong Băng Hồn sẽ không biến mất, đã có hơn sáu vạn năm, cộng thêm tu vi đời trước của Tuyết Nhi cô nương đã có hơn ba vạn năm, cho nên tổng cộng lại, chính là mười vạn năm."
"Tu vi đời trước?" Lần này Sáu Mắt càng thêm hoài nghi người trước mắt điên rồi: "Cho dù là yêu là ma hay là thần, chết cũng sẽ tiến vào luân hồi, một đường luân hồi, trí nhớ của kiếp trước có thể trở lại, nhưng tu vi cũng có thể lấy lại, đây là lần đầu tiên ta nghe nói."
"Không sai, người bình thường thì không thể nào lấy lại được, nhưng mà bởi vì thân phận của nàng khác biệt, thân phận của nàng phức tạp hơn tưởng tượng của ngươi."
"Ngươi nói thần bí như vậy, phải chẳng là ngươi đã biết?" Sáu Mắt không ủng hộ. Mình và Cửu Chỉ, pháp lực của hai người có thể nói không phân cao thấp, làm sao có thể thứ hắn biết, mà mình lại chưa bao giờ nghe qua.
"Kiến thức của mỗi người cũng không giống nhau, ngươi không phải biết, cũng không có nghĩa là ta cũng không biết. Cũng giống với việc ta cứu người giỏi hơn ngươi, nhưng nếu nói về chuyện giết người, mười người như ta cũng không sánh bằng ngươi."

"Được, vậy ngược lại ngươi nói một chút, cuối cùng thân phận của nàng phức tạp như thế nào?"
"Cái này về sau tự nhiên sẽ biết."
Hai người thảo luận vô cùng kịch liệt, Diệp Tuyết cũng chỉ nghe được một chút. Mười vạn năm đạo hạnh? Nghe nói ở Yêu Giới, chỉ cần lên vạn năm, coi như hiếm có rồi. Nếu như vậy, chẳng phải mình sẽ biến thành Thiên Sơn Đồng Mỗ (Đây là một nhân vật trong Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung) rồi hả?
"Cửu Chỉ, ngươi còn chưa nói hết với người trước mặt đấy." Nàng nhắc nhở. Thân phận, tu vi cái gì, nàng không có hứng thú gì, nàng chỉ muốn biết hiện tại mình không giúp được cái gì, vậy sau này. . . . . . Sau này có thể giúp sao?
"A, Cửu Chỉ ta mới vừa nói đến chỗ nào?"
"Ngươi nói bây giờ không được, nhưng trong cơ thể ta có mười vạn năm nói đạo hạnh." Diệp Tuyết tốt bụng nhắc nhở.
"A a, đúng đúng." Cửu Chỉ gật đầu một cái, bày tỏ suy nghĩ: "Chỉ cần sau trở về giúp người kích thích toàn bộ tu vi trong cơ thể ra, có thể dựa vào tu vi mười vạn năm của người, giúp Ma Quân sớm ngày khôi phục."
"Có thật không? Vậy ta cũng có thể giúp?"

Đối với đạo làm người mà nói."Đương nhiên là thật, lần này không phải thần đi Thiên Sơn hái Thiên Sơn tuyết liên sao? Vừa lúc có thể dùng."
"Vậy chúng ta nhanh chóng trở về thôi." Diệp Tuyết nóng lòng mà nói. Cũng không phải vội vã trở về khôi phục pháp lực, mà là sợ sống ở bên ngoài có quá nhiều nguy hiểm, ngộ nhỡ hồn phách của Lạc Băng có chuyện gì, vậy thì hối tiếc cũng không kịp!
"Được!" Cửu Chỉ ngừng lại tiếp tục nói: "Tuyết Nhi cô nương, về sau chuyện của Ma giới là do người định đoạt, người không phải cần khách khí như vậy, trực tiếp phát hiệu lệnh là được. Hơn nữa chúng ta cũng không thể gọi người là cô nương nữa rồi, nên đổi thành gọi người là nương nương."
"Cửu Chỉ, hiện tạo ta không là cái gì, ngươi bảo ta ra lệnh, chẳng phải là đùa giỡn cả Ma giới hay sao? Nhìn ra được, Lạc Băng cực kỳ coi trọng ngươi, ngươi thay ta làm đi, chờ ta có năng lực kia, đến lúc đó hãy bảo ta tới xử lý sự vụ. Hơn nữa gọi ta là nương nương ta nghe không quen, vẫn gọi là Tuyết Nhi là được, thân thiết như vậy."
"Cái này không thể được, nương nương, Ma Quân thích người như vậy, nếu như không xảy ra việc này, nói không chừng bây giờ người đã là Ma Hậu rồi, gọi người một tiếng nương nương, đó là cần thiết. Về phần xử lý sự vụ mà người nói, bây giờ Cửu Chỉ có thể tạm thời cùng các tướng quân khác phụ trợ nương nương, nhưng quyết đinh cuối cùng, vẫn nằm trogn tay nương nương."
"Vậy cũng tốt." Hiện tại tất cả những cái này không quan trọng, quan trọng nhất lúc này là nhanh chóng trở về Ma giới, sau đó bảo vệ Hồn Phách của Lạc Băng thật tốt: "Trở về Ma giới."

. . . . . .
Đoàn người phi hành tới nửa đường, xa xa đã có thể nhìn thấy biên giới Ma giới, một đạo ánh sáng tự phía chân trời thoáng qua. . . . . .
"Tuyết Nhi. . . . . ." Trong giọng nói thâm tình đầy khổ sở, một bóng dáng quen thuộc xuất


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận