Khuynh Thế Ma Phi Độc Sủng Ngươi

"Không. . . . . ." Diệp Tuyết lập tức ngã quỵ trên đất, ngửa mặt lên trời hét to một tiếng. . . . . .
Đất rung núi chuyển.
Người của hai giới Thần Ma trong lúc đánh nhau, vội vàng dừng động tác trong tay lại, ngơ ngác nhìn toàn bộ. . . . . .
Chỉ thấy quanh thân nàng tản ra ánh sáng nhức mắt, không ngừng mở rộng, sáng mãi cho đến khi người ở chỗ này không mở mắt nổi.
Ngay sau đó ánh sáng trở lên nhu hòa, khôi phục lại bình thường.
Nơi vừa rồi còn có người ngã quỵ nay đã không còn bóng người, mà đang bay trên không trung, từ trên cao nhìn chằm chằm mọi người ở phía dưới.
"Ngươi. . . . . ." Trăm Đao ngửa đầu nhìn nữ nhân phía trước.
Vốn là tóc dài màu đen, bây giờ nhìn qua lại càng thêm đen giống như có sinh mạng, màu đen yêu dị.
Toàn thân áo lông cáo màu trắng, một cái đuôi hồ ly mềm mại như nhung trên vai phải.
Hiện ra vai trái trắng như tuyết, trơn bóng như ngọc.

"Trăm Đao, ngươi đáng chết!" Môi son khẽ mở, giọng nói biến ảo vang lên.
Vang vọng chấn động, pháp lực kiến thần binh vội vàng che lỗ tai ngã xuống đất, thất khiếu chảy máu (thất khiếu: hai tai, hai lỗ mũi, hai mắt và miệng).
"Rốt cuộc ngươi là ai?" Nhìn binh tướng ngã xuống đất, trong lúc nhất thời Trăm Đao cũng có chút sợ hãi, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chỉ là giọng nói trong không khí mà đã có thể giết ngừơi, rốt cuộc trong cơ thể nàng tích tụ bao nhiêu năng lượng?
Nhưng pháp lực Diệp Tuyết cao như vậy, đồ nhi của mình cũng không có bản lãnh kia, làm sao lại có năng lượng lớn như vậy?
"Ngươi không cần biết!" Diệp Tuyết nhẹ nhàng ném ra năm chữ, nhưng lại giống như ném quả bom nặng ký vào bên trong binh tướng Thần giới, người có đạo hạnh cao hơn nữa cũng không thể không che lỗ tai của mình lại.
Tiếng kêu thảm thiết, tiếng rên rỉ, hòa vào nhau thành một mảnh.
"Nương nương. . . . . . Nương nương. . . . . . Nương nương. . . . . ." Sĩ khí Ma giới lập tức tăng lên, hưng phấn cao giọng hét lên.
Cờ tung bay trống nổi lên, rất hoành tráng!
"Nương nương. . . . . ." Cửu Chỉ đứng ở trên đất, lẩm bẩm ra tiếng. Nàng lại có thể tự mình phá vỡ phòng tuyến cuối cùng trên người kia, khôi phục toàn bộ tu vi trong cơ thể. . . . . .
Trong lòng đau như vậy, phải khổ sở biết bao nhiêu!
"Tuyết Nhi. . . . . ." Tâm tình của Tích Phong cực kỳ phức tạp.
Từ trên người nàng tản ra khí tức phán xét, Tuyết Nhi, Tuyết Nhi của hắn trở lại. Kiếp trước kiếp này, hai người hợp lại làm một. Nhưng trừ cái đó ra, còn có một loại hơi thở xa lạ ở trong cơ thể nàng.
Kia là cái gì, hắn cũng không nói rõ được. . . . . .
"Ngươi. . . . . ." Trăm Đao sững sờ mặt không chút thay đổi nhìn không trung, từng bước từng bước đi về phía nữ nhân ở phía trước.
Đi trên không trung, lại như đi trên đất bằng.

Mỗi bước đi, dưới chân lại nở ra một đóa Băng Liên trong suốt, không khí bốn phía bị Băng Liên tản ra mà đóng băng lại. . . . . .
Một đường đi qua, trên không trung Băng Liên xếp thành một đường băng.
"Chớ có quá mức ngông cuồng!" Cho đến khi nàng đi tới trước mặt, Trăm Đao mới từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, cầm đại đao lên chém về phía nàng. . . . . .
Lâm trận lùi bước cũng không phải là tác phong của hắn, huống chi, không thử một chút, thì làm sao biết được.
Nhưng một đao hắn dùng hết toàn lực, Diệp Tuyết chỉ là nhẹ nhàng hất tay áo lên, đã hóa giải hoàn toàn. . . . . .
". . . . . ." Trăm Đao bị nàng bắn ngược trở về phía sau ra vài bước, thiếu chút nữa té ngã từ không trung xuống đất.
Nàng phất tay áo lần nữa, trời đất quay cuồng, một cơn gió mạnh mẽ mang theo khối băng bén nhọn bay thẳng về phía hắn. . . . . .
Hắn vội vã vận khí, tạo ra một kết giới chắn trước mặt mình để ngăn trở công kích. . . . . .
Nhưng khối băng sắc nhọn, mạnh mẽ đâm tới, đâm vào phía trên, rất nhanh kết giới bắt đầu xuất hiện vết nứt. . . . . .
Có khí lạnh đã tiến tới gần thân thể của hắn, tạo ra một cái lỗ đo đỏ trên thân thể hắn. . . . . .
Một tiếng bạo phá, kết giới chia năm xẻ bảy.

Nhưng cũng trong giây phút đó, Trăm Đao hiện ra nguyên hình. Tử Long dùng đuôi ngăn lại, mang theo khối băng cắt ngang cơn gió mạnh mẽ. . . . . .
Thần Long mở miệng to như chậu máu, nhào thẳng về phía Diệp Tuyết. . . . . .
Nhưng nàng vẫn đứng tại chỗ không chút sợ hãi, mặc cho Tử Long cắn xuống. . . . . .
"Hống. . . . . ."
Cuối cùng, quanh người phát ra ánh sáng nhức mắt, trực tiếp đánh bay Tử Long đã ở trước mặt bay ngược trở lại. . . . . .
Ngón tay khẽ xoa cái đuôi hồ ly ở vai phải, từ từ hiện ra ấn ký màu tím trên trán, từ từ mở rộng, chếch về phía mắt phải, cho đến khi trên mắt phải đều là ấn ký kia mới thôi!
"Ma ấn!"
Rốt cuộc Tích Phong cũng biết được hơi thở xa lại đó là cái


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận