Khuynh Thế Thiên Tài

" Lão đại, ngươi vừa rồi không có chuyện gì chứ?"

Lăng Ngạo đứng bên giường, ánh mắt quan tâm nhìn chằm chằm Lạc Y. Lại ngốc lăng gãi gãi đầu. Vẻ mặt muốn có bao nhiêu rối rắm liền có bấy nhiêu rối rắm.

Lạc Y tiếp lấy tách trà Lãnh Hàn Thần rót giùm nàng, mơ hồ liếc nhìn Lăng Ngạo một cái, không mặn không nhạt trả lời.

" Không chết được!"

" Ách?"

Lăng Ngạo quẫn bách trân trối nhìn Lạc Y. Hắn biết nàng không giận hắn nhưng hắn vẫn cảm thấy có lỗi có được không? Hắn là vạn sự bất đắc dĩ a!

Vẻ mặt ngốc lăng của Lăng Ngạo khiến hai đứa trẻ Kỳ Phong và Ngạn Hữu phải nén cười đến mức hai đầu vai đều run rẩy.

Ngạo ca cũng không phải quá mức thiên chân đi! Y tỉ mới không nhỏ mọn như vậy đâu! Ngạn Hữu bĩu môi nghĩ thầm.

Kỳ Phong so với Lăng Ngạo, Ngạn Hữu cũng không có gì đáng nói. Hắn chỉ là nhìn chăm chăm vào gương mặt Lạc Y, hết nhìn nàng lại nhìn Lãnh Hàn Thần. Trong lòng thật muốn ôm tỉ tỉ cọ cọ vài cái, nhưng lại nghĩ đến Thần ca mặt than, yêu vợ như mạng ở đây vẫn là ngậm ngùi từ bỏ kế hoạch.

Bất quá, không cho hắn ôm, hắn ngắm cũng được!

Không biết vì sao, Kỳ Phong có cảm giác hắn gặp ảo giác. Hắn cảm thấy tỉ tỉ đẹp hơn trước, khí chất trên người càng thêm thoát tục tựa thiên tiên nha.


Này... Chắc hắn thật nhìn lầm đi! Làm gì có người nào thay đổi nhanh như vậy a! Hẳn là hắn lo lắng đến choáng váng đầu rồi!

Kỳ Phong ngốc nghếch tự phủ định suy nghĩ của mình mà không hay biết, trong phòng ai cũng có nghi hoặc như vậy.

Sự thật là, tỉ tỉ yêu nghiệt của hắn đã thay đổi a!

Lạc Y đảo mắt vòng quanh mọi người trong phòng một lần. Rất có tự chủ bỏ qua nghi hoặc trong đáy mắt bọn họ. Nàng cũng không có nghĩa vụ phải đi giải thích những thay đổi kì dị này đi!

Tương lai, nàng hẳn còn muốn thay đổi nhiều hơn, lẽ nào lần nào cũng đi giải thích vậy sao? Nàng mới không nhiều thời gian như vậy!

Vẫn là thôi đi!

Lạc Y trảm đinh tiệt thiết nhận định. Chính vì vậy, việc nàng thay đổi trong mắt mọi người rất nhanh trở thành một hồi ảo giác.

" Đã biết vì sao Lăng gia gia trúng độc chưa?"

Lạc Y nhìn Lăng Ngạo, trầm giọng hỏi. Nàng tin với năng lực của Lăng Ngạo, việc lớn như vậy muốn giấu cũng không được.

Lăng Ngạo vừa nghe nhắc đến chuyện của Lăng Hựu Thừa, sắc mặt liền nhanh chóng trầm xuống, khiến không khí xung quanh cũng bị lây nhiễm một tầng hàn khí nhàn nhạt. Hắn hạ giọng trả lời.

" Là bị hạ độc vào bữa ăn chiều, phòng bếp của gia gia bị người ta mua chuộc. Khi ta đến nơi, một trù nương đã cắn độc tự vẫn. Xem ra đã nhận được không ít ưu việt đâu!"

Lăng Ngạo cắn răng nói ra. Người ta ở đây không cần nói cũng biết là Hoàng Phủ Yên Yên đứng sau giật giây. Cánh tay đúng thật là dài!

Lãnh Hàn Thần đối với việc này lần này bắt đầu có chú ý nhất định. Ánh mắt cũng theo đó tối lại. Nếu không phải Hoàng Phủ Yên Yên hạ độc Lăng Hựu Thừa thì nương tử nhà hắn làm sao lại bị kiệt sức ngất xỉu như vậy. Thù này hắn ghi lại đây rồi!

Kỳ Phong và Ngạn Hữu vừa nghe chân tướng cũng thật tức giận. Chưa kể đến việc bọn hắn cũng quý Lăng gia gia, chỉ nghĩ đến việc Hoàng Phủ Yên Yên hạ độc là gián tiếp khiến Lạc Y ngất xỉu đã đủ bọn hắn muốn giết nàng ta rồi.

Kỳ Phong hào hùng, vỗ bàn một cái, nói.

" Không phải nàng ta đã bị Thực Tu đan ăn đi một phần lực lượng sao? Bây giờ chỉ cần một người trong chúng ta cũng đủ tiễn nàng ta đi!"

Ngạn Hữu gật gật đầu, rất hài lòng với cách thức xử lí của Kỳ Phong. Lăng Ngạo âm trầm mặt, không nói một câu, xem như là ngầm đồng ý.

Chỉ là, bọn hắn còn chưa kịp làm gì, đã bị Lạc Y vung tay, liếc mắt một cái ngăn lại.

" Gấp gáp cái gì? Các ngươi biết độc nàng ta hạ xuống là loại độc gì sao?"


" A?"

Nhóm người Lăng Ngạo, Kỳ Phong còn có Ngạn Hữu nhìn lẫn nhau. Tuy bọn hắn vẫn không hiểu Lạc Y nhắc tới độc dược để làm gì. Nhưng vẫn rất thống nhất hỏi.

" Là loại độc gì đâu?"

Lãnh Hàn Thần nhìn những người này một cái, liền biết bọn hắn không hiểu. Hắn vừa nắm lấy tay Lạc Y, ngăn cản nàng đừng nói, vẫn là nên tiếp tục dưỡng sức.

Lạc Y đối với Lãnh Hàn Thần một mực cưng chiều bảo bọc nàng vẫn vô cùng mâu thuẫn. Vừa hạnh phúc, lại vừa có chút bi phẫn, không biết làm sao. Thiên a, nàng là kẻ yếu đuối đụng một chút liền ngất xỉu hay sao?

Aiz, vẫn là nên nghe lời hắn đi, tiểu cẩu này cái gì cũng rất tốt, chỉ có điều hết sức bướng bỉnh a!

Lãnh Hàn Thần thấy Lạc Y ngoan ngoãn dựa đầu vào ngực mình, cảm thấy hết sức vừa lòng. Lúc này, mới ngẩng đầu nói với nhóm Lăng Ngạo.

" Loại độc Hoàng Phủ Yên Yên nơi đó hạ xuống là hỗn hợp từ năm loại mầm móng cực độc gồm rắn, rết, bọ cạp, nhện và một chất dịch của loài hoa ăn thịt người. Loại độc này vô cùng bá đạo, ăn mòn sinh mệnh lực của con người. Người nào trúng độc nếu trong vòng một canh giờ không đạt đến thuốc giải sẽ chết. Mà nếu như có thuốc giải cũng biến thành phế nhân!"

Lăng Ngạo, Kỳ Phong cùng Ngạn Hữu kinh sợ hô lên một tiếng. Loại độc kinh khủng như vậy Hoàng Phủ Yên Yên cũng dám hạ, nàng ta còn là con người hay không?

Lăng Ngạo cắn chặt răng, hai mắt đã toé ra lửa nóng, hắn giờ chỉ muốn giết đi Hoàng Phủ Yên Yên. Không, phải là khiến nàng ta sống không bằng chết. Hắn thật không dám tưởng tượng, nếu hôm nay không có lão đại toạ trấn, gia gia hắn là phải chết không thể nghi ngờ.

Độc phụ!

Lăng Ngạo hít vào thở ra vài lần, đè nén cơn giận đang không ngừng công phá. Hắn đứng nghiêm, cúi đầu xuống nói với Lạc Y, thái độ hết sức kiên định.

" Lão đại, hôm nay ta lại nợ ngươi, ta sau này mãi mãi đi theo ngươi, ngươi cũng đừng ghét bỏ ta!"


Lạc Y nằm trong ngực Lãnh Hàn Thần ló đầu ra, gật gật đầu xem như cho Lăng Ngạo một lời đảm bảo. Bất quá hắn lo lắng thừa, nàng sớm đã xem hắn là bằng hữu của nàng, nếu không nàng cũng không phí nhiều tâm sức bồi dưỡng hắn như vậy.

Có điều, nàng vẫn còn chưa nói với hắn, Hồi Phục chi lực của nàng, trong lúc chữa trị cho Lăng Hựu Thừa đã vô tình hấp thu mầm móng độc dược kia. Bây giờ lực lượng của nàng vừa có thể cứu người, vừa có thể hại người. Chỉ là, nàng chưa biết cách khống chế năng lượng này thôi, xem ra vẫn còn cần thời gian nghiên cứu thêm.

Kỳ Phong, Ngạn Hữu nghe Lăng Ngạo nói cảm thấy rất phấn khởi. Nhưng ngay sau đó bọn hắn lại nghệt mặt ra, ngốc nghếch hỏi.

" tỉ tỉ, độc dược này thì liên quan gì đến việc xử lí Hoàng Phủ Yên Yên nha?"

Nghe xong, trên trán Lạc Y trực tiếp chảy xuống ba vạch hắc tuyến. Nàng thật sự có hai đệ đệ ngốc như vậy? Đủ mất mặt a!

" Các ngươi cũng không nghĩ xem, năng lực của Hoàng Phủ Yên Yên làm sao thu được năm loại mầm móng độc đó. Hẳn là có ngoại ứng đi. Việc này thay vì nhổ bỏ nàng ta, chẳng bằng đem gốc rễ nhổ hết, không tốt hơn sao?"

" Nhưng là lão đại, chúng ta đều sắp đi, lỡ như chúng ta rời đi bọn họ mới hạ độc thủ thì như thế nào?"

Lăng Ngạo hiểu ra nhưng cũng không khỏi lo lắng. Kỳ Phong và Ngạn Hữu cũng gật đầu tỏ vẻ đồng tình.

" Ngươi không cần lo. Mưu đồ của nàng ta không phải nhắm vào gia gia ngươi và quyền lực Tô Uyển Sơn Trang sao? Ngươi nghĩ, nếu ngươi qua lễ trưởng thành, Lăng gia gia nhất định khiến cho ngươi trở thành Thiếu trang chủ. Cơ hội cuối cùng của nàng ta vẫn là Lễ trưởng thành đi!"

Lạc Y từ tốn phân tích. Nghĩ đến Lễ trưởng thành phong ba sắp tới không khỏi nở nụ cười bí hiểm. Nàng nhất định phải đem cái nhọt đau này gạt bỏ.

Lăng Ngạo, Kỳ Phong còn có Ngạn Hữu nhìn nhau, sau đó liền gật gật đầu. Vấn đề này... Không sai!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận