Khuynh Thế Thiên Tài

" Băng Lôi điểu, nếu đã thức tỉnh, ngươi có hay không muốn trả thù?"

Giọng nói Lạc Y vừa dứt, nhóm người Thánh Điện đang ngưng tụ ma pháp đều bị doạ đến ngẩn người.

Bảy người quay mặt nhìn nhau, trong đáy mắt đều là hoảng loạn, kinh hoàng.

Người ngoài không biết, nhưng bọn hắn không lạ. Trước đây, Thánh Chủ có thu về một ma thú đạt tới cấp bậc Tôn Giả hậu kì đỉnh phong.

Ma thú này vô cùng mạnh mẽ, cùng Thánh Chủ kí một khế ước chủ tớ. Bất quá, qua một đoạn thời gian, ma thú này đột nhiên nổi điên. Quật cường phá huỷ chế ước thiên địa, tuỳ thời còn tiện thể huỷ luôn khế ước chủ tớ, tiến vào cảnh giới mới, rời khỏi Thánh Điện.

Tại Apollo đại lục này, giai cấp cao nhất chính là giai cấp Tôn Giả. Bọn hắn thuỷ chung cũng không biết ma thú kia tiến vào cảnh giới mới là cảnh giới gì.

Chỉ là, muốn làm cường giả tối cao cũng không dễ vậy. Vượt khuôn chế ước thiên địa, cầm chắc cái chết là không thể nghi ngờ.

Bọn hắn ở Thánh Điện cũng dần dần quên đi ma thú kia. Chỉ nhớ, ma thú kia vừa vặn chính xác cũng là Băng Lôi điểu.

Chuyện cũng không thể trùng hợp đến như vậy đi!


Nhóm người Thánh Điện ai nấy đều kinh sợ lùi về phía sau vài bước. Tia tinh thần lực duy trì trong phút chốc đứt quãng, khiến cho nguyên tố đã sớm ngưng tụ trong lòng bàn tay đã từ từ tiêu thất.

Không để cho nhóm người Thánh Điện tiếp tục nghi hoặc. Hai người Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần cong môi. Khoé mắt xinh đẹp vi diệu hơi nheo lại, tay mềm mại nên lên, kín đáo tạo ra một loạt thủ ấn vô cùng phức tạp.

Không khí xung quanh theo động tác tay của Lạc Y dần dần đặc quánh lại. Nguyên tố bên trong loạn chuyển, co lại, rồi bắt đầu giãn ra. Hai màu sắc trắng, tím đan xen nhau tạo thành một dãi nền, ngưng tụ giữa không trung.

Lúc này, một thân điểu đột ngột xuất hiện, đạp lên trên dãi nền. Thân điểu toàn thân màu trắng, nhưng đôi mắt lại phủ một màu tím vô cùng huyền ảo.

Thân điểu thân hình to lớn phủ kín một góc trời, ngửa đầu phát ra một dãi âm thanh sung mãn cùng hưng phấn ngập tràn.

Thân điểu giang rộng cánh, đôi mắt từ từ co lại, hơi chớp mi nhìn nhóm người Thánh Điện đứng trong một góc đã sớm ngốc trệ, ẩn ẩn còn mang theo một hàm ý không thể tưởng tượng nổi.

Băng Lôi điểu nhìn nhóm người Thánh Điện, ánh mắt lộ ra một tia hận thù không chút che giấu.

Băng Lôi điểu ngửa đầu, ngân dài một tiếng. Đôi mắt tử sắc loé lên một đạo sát khí. Thân điểu không chờ ai phải lên tiếng, cánh giương rộng, hướng về phía nhóm người Thánh Điện bay tới mang theo hàm ý quyết tuyệt.

" Nhanh tránh ra!"

Lão Đại dẫn đầu lúc này mới hoàn hồn. Không hề quay đầu mà chỉ quát to một tiếng, đồng thời cũng rất nhanh điểm chân tránh khỏi công kích của thân điểu.

Mi mắt nhóm người Thánh Điện co rút lại, cuống quýt né đi. Nhưng trước áp lực của cường giả Thần Tôn cảnh giới thì dù muốn né cũng né không được. Lại nói, cho dù có né được thì cũng sớm bị khí thế cường giả đè chết.

Nhóm bảy người Thánh Điện giống như bị rút gân, đau đớn nằm bẹp xuống mặt đất, toàn thân cong như con tôm bị luộc chín, biến thành mềm nhũn tựa chi chi một dạng.

Lão Đại cùng Lão Tam hai người cường tráng chống đỡ, so với năm người kia đỡ hơn không ít nhưng cũng không chống chọi được bao lâu, hai chân run rẩy quỳ trên mặt đất, hai tay chống xuống cũng không kìm nén được đau đớn bởi xương cốt vặn vẹo muốn vỡ vụn.

Lãnh Hàn Thần lấy ra một cái ghế tựa mềm mại, thẳng thắn ôm Lạc Y vào ngực bình tĩnh nhìn xem kì biến. Hắn cũng tiện tay tạo thành một vòng kết giới bao bọc xung quanh nơi này, đem toàn bộ khí thế Thần Tôn cường giả phát ra nhốt hết vào bên trong. Hành động này trùng hợp khiến cho nhóm người Thánh Điện phải hứng lên càng nhiều khí tức mãnh liệt.

Băng Lôi điểu khống chế khí tức rất tốt, đại bộ phận đều hướng về nhóm người Thánh Điện đè ép tới. Nhưng một bộ phận vẫn thoát ra, hướng xung quanh lan toả.


Lạc Y so về tiến giai cảnh giới vẫn thua Băng Lôi điểu rất nhiều. Phải nói rằng từ khi nàng tiến giai Tôn Giả, năng lượng trong cơ thể xuất hiện dấu hiệu bão hoà. Tu luyện thế nào cũng không thể nhích lên dù chỉ là một bước nhỏ.

Bởi vậy, dù chỉ hứng chịu không tới một phần năng lượng của Băng Lôi điểu cũng khiến nàng nhịn không được hơi rùng mình một chút. Trong lòng lại không khỏi hiện lên một tia ảo não.

Thân thể này, vẫn là quá yếu đuối rồi đi!

Lãnh Hàn Thần nhạy cảm phát hiện Lạc Y bị cường đại khí tức đè ép, chân mày liền nhíu lại. Tay nâng lên tạo ra một loạt thủ ấn kiến tạo ra lồng không gian. Đem hắn cùng nương tử nhà mình bảo bọc bên trong. Lúc này mới an tâm đem nàng ôm chặt vào lòng.

Băng Lôi điểu bên kia hơi nâng mắt, nhìn về phía bên này, rất thức thời đem khí thế thu về. Cái này vẫn là tiện nghi cho nhóm người Thánh Điện.

Nhóm người Thánh Điện sớm đã bị đau đớn đến mức xương cốt vặn vẹo, đến thở cũng không có hơi sức. Khi khí tức cường giả rút đi, bọn hắn đều tham lam hô hấp, hít vào từng ngụm từng ngụm giống như thể bản thân chưa từng được hít thở.

Bất quá, bọn hắn cũng không được thư thái lâu thì Băng Lôi điểu đã đạp gót bước lại. Một bước lại một bước như đang gõ vào tâm hồn đang treo cao của bọn hắn khiến bọn hắn không ngừng run rẩy.

Lão Đại nâng mắt nhìn Băng Lôi điểu, hắn thật xác định đây chính là ma thú từng đi theo Thánh Chủ. Mặc dù hắn vẫn không hiểu tại sao ma thú này vượt qua chế ước mà vẫn có thể còn sống. Nhưng là, vấn đề này bây giờ không quan trọng. Quan trọng là, bọn hắn bây giờ đang ở tình thế vô cùng nguy hiểm. Hắn dĩ nhiên không hoài nghi thân điểu trước mắt hoàn toàn có khả năng giết hắn.

Nghĩ đến điều này, sắc mặt Lão Đại ngày càng trầm xuống. Hắn nâng mắt nhìn Băng Lôi điểu, nhẹ giọng nói.

" Thân Điểu đại nhân, chúng ta đều xuất ra từ Thánh Điện. Đại nhân cũng không thể hành sự sai lầm, nghe theo gian kế mà giết đi chúng ta. Thân Điểu đại nhân, từ ngày ngài đi, Thánh Chủ vẫn một mực nhớ ngài, ngài hãy cùng chúng ta trở về Thánh Điện đi!"

Nhóm người Thánh Điện nghe Lão Đại nói lập tức phụ hoạ gật gật đầu, chân thành tôn kính nhìn Băng Lôi điểu giống như đang nhìn một vị thần một dạng.


Lạc Y ở bên ngoài trợn mắt nhìn Lão Đại. Hung hăng mắng hắn đúng là trợn mắt nói dối. Không những quy cho nàng tội gian kế hãm hại, còn muốn mượn sức lôi kéo Băng Lôi điểu.

Quả nhiên vô sỉ a!

Lạc Y trong lòng âm thầm hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục nhìn nhóm người Thánh Điện mà chuyển mắt nhìn Băng Lôi điểu, chờ hắn phản ứng.

Đúng thật không khiến nàng phải thất vọng, Băng Lôi điểu vi diệu nheo mắt, âm trầm nhìn nhóm Thánh Điện mang theo sát khí tràn ngập.

" Thánh Điện, một người cũng không thể sống!"

Băng Lôi điểu gằn xuống từng chữ, không biết nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt hiện lên thê lương vô cùng. Hắn nâng tay, đem Băng nguyên tố ngưng tụ trên không trung, tạo ra bảy băng chuỳ vô cùng bén nhọn phả ra hàn khí lạnh thấu xương.

" Băng chuỳ, đi!"

Băng Lôi điểu rít lên, bảy băng chuỳ thẳng hướng yết hầu bảy người Thánh Điện, bén ngọt cắt đứt.

Thánh Điện, toàn quân bị diệt!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận