Chương 86:
Lạc Y nhìn Đông Phương Tử đứng trên lôi đài, đôi mắt sáng quắc như diều hâu, khoé môi khẽ nhếch lên một nụ cười quỷ dị, khát máu.
Từ ngày đầu tiên nhìn thấy Đông Phương Tử, nói đúng hơn là cả đoàn người Huyền quốc nàng đã cảm thấy chán ghét.
Không biết đế quân Huyền quốc làm cách nào mà có thể tụ tập cả năm người đều là Ám hệ ma pháp sư vào một đội ngũ cùng tham gia giao phong lần này.
Hơn nữa, trên người bọn chúng đều toả ra hơi thở hắc ám vô cùng nồng đậm.
Hơi thở này không phải là trải qua tu luyện tạo thành, mà giống như được tôi luyện qua một loại bí pháp hắc ám tà môn.
Những kẻ này, đều không phải là đèn cạn dầu.
Nếu không phải bọn Lăng Ngạo đã trải qua huấn luyện của Lạc Y thì khi đối đầu với Huyền quốc, kết quả chỉ có thể là thua!
Nàng cũng nhận ra, tuy bề ngoài của bọn chúng đều thể hiện tu vi dao động giữa cấp sáu và cấp bảy. Nhưng lực chiến đấu lại dao động giữa cấp bảy và cấp tám. Nhất là Đông Phương Tử, bên ngoài hắn giống như đạt cấp bảy sơ kì đỉnh, trên thật tế khả năng cũng không thua kém Thống Lĩnh bao nhiêu.
Bọn Đông Phương Tử và Lam Thừa Quân đều có tu vi vượt qua cường độ của cơ thể. Nhưng Lam Thừa Quân hoàn toàn là nhờ tu luyện khắc và vận khí nên trên người hắn luôn tản ra hơi thở thanh tân nhàn nhạt. Còn bọn Đông Phương Tử lại tu luyện bí pháp tà môn, nên cả người đều mang hơi thở hắc ám giống như bị hàng trăm ám linh tạo thành.
Rốt cuộc bí pháp tà môn kia là gì đây?
" Lãnh Hàn Thần là gì của ngươi!"
Trong lúc Lạc Y đang suy nghĩ thì một giọng nói âm trầm vang lên bên tai nàng.
Lạc Y nhíu mày, nàng rõ ràng không thấy Đông Phương Tử mở miệng nhưng vẫn có thể chắc chắn giọng nói này là phát ra từ hắn.
Hắn chính là sử dụng bí pháp truyền âm cho nàng.
Lạc Y sớm đã đoán được giữa Huyền quốc và Lãnh Hàn Thần có mâu thuẫn sâu xa. Nhưng khi nghe Đông Phương Tử trực tiếp hỏi như vậy thì nàng vô cùng tò mò. Nàng thật sự muốn biết sự thật nhiều hơn nữa!
Lạc Y cười nhạt, chiếu đôi mắt đen láy lên người Đông Phương Tử, cũng dùng bí pháp truyền âm lại.
" Hắn là nam nhân của ta!"
Trong đôi mắt màu xám tro của Đông Phương Tử hơi loé lên, trầm giọng truyền âm lại.
" Ta khuyên ngươi nên rời bỏ Lãnh Hàn Thần trước khi quá muộn. Rất nhanh thôi Huyền quốc sẽ diệt trừ Lãnh gia, thực lực của Huyền quốc bây giờ vô cùng mạnh mẽ, ngươi đừng để lửa bén lên ngươi mới lo dập lửa thì đã quá muộn!"
Lạc Y nhếch môi lên tạo thành độ cong nhàn nhạt, nhưng ánh mắt đã sớm trầm xuống.
Nàng ghét nhất chính là bị người khác đe doạ. Nhưng, nàng càng tức giận khi hắn dám gây uy hiếp đến Lãnh Hàn Thần.
Những người này đều không thể tha!
Lạc Y nâng mắt lên, nhìn Đông Phương Tử sắc mặt âm trầm nói.
" Ngươi không có tư cách nói những lời đó, trừ phi... Ngươi thắng được ta!" Đáng tiếc! Điều này vĩnh viễn không thể nào xảy ra!
" Được, nếu ngươi không nghe, đừng trách ta! Hắc Âm Tại Linh!"
Đôi mắt Đông Phương Tử loé sáng ra một tia sát ý nồng đậm. Trên bàn tay hắn Ám nguyên tố dần dần ngưng tụ mang theo hơi thở tử vong oán khí điên cuồng.
Lạc Y híp mắt lại nhìn Ám nguyên tố trên tay Đông Phương Tử ngưng tụ lại thành hình đầu người.
Trong mắt Lạc Y ngưng ra một tia trầm trọng. Đầu người trên tay của Đông Phương Tử không phải là do Ám nguyên tố tích tụ thông thường, mà giống như một oán linh chết oan đang điên cuồng gào thét muốn thoát ra.
Không xong!
Nếu thật sự là oán linh nàng không thể tùy tiệm dùng Quang hệ nguyên tố công kích vào. Vì nếu phá huỷ oán linh thì chính nàng cũng sẽ bị tổn thương.
Từ khi nhìn thấy Đông Phương Tử ngưng tụ ra oán linh thì nàng đã biết bí pháp tà môn bọn hắn tu luyện.
Bí pháp đó chính là hút đi sinh khí của con người để nâng lên cấp bậc. Loại bí pháp này khiến những linh hồn của người bị hút sinh khí không thể nào siêu thoát được mà sẽ đi theo người hút sinh khí của họ tìm cơ hội giải thoát.
Mà cơ hội giải thoát đó chính là tự phá huỷ!
Oán linh mang theo oán khí tích tụ, nên khi bị phá huỷ sẽ phát ra toàn bộ oán khí để đả thương người công kích.
Đây chính là sát chiêu!
Đông Phương Tử ra chiêu đầu tiên đã dùng chiêu độc như vậy có phải vì hắn sớm biết nàng có tu vi cao hơn hắn nên hắn muốn khiến nàng tiến không được mà lùi cũng không xong.
Nếu lúc này nàng cường ngạnh công kích oán linh, thì với tu vi ma pháp sư Quân Chủ hậu kì bây giờ phản phệ sẽ vô cùng mạnh. Thậm chí có thể khiến nàng trực tiếp tàn phế.
Đông Phương Tử, ngươi quả thật đủ độc! Nếu để ta tìm được biện pháp tránh thoát oán linh ngày hôm nay thì mai sau ta sẽ khiến xác ngươi vùi vào ba tấc đất, vĩnh viễn không siêu sinh.
Đông Phương Tử quả thật vô cùng thông minh. Hắn hẳn đã sớm biết nàng muốn thắng hắn là chuyện rất dễ dàng nên ngay chiêu đầu tiên liền hạ chiêu này.
Nếu như nàng cường ngạnh phá huỷ thì sẽ bị phản phệ đến tàn phế, còn nếu nàng trốn tránh, hắn sẽ thừa cơ công kích nàng, khiến nàng vạn kiếp bất phục.
Phải làm thế nào bây giờ?
Người dưới đài nhìn thấy Đông Phương Tử ngưng tụ Ám nguyên tố nồng đậm thì khẽ ồ một tiếng đứng lên.
Nhưng lúc này, Lạc Y trên lôi đài vẫn không hề có bất cứ hành động gì khiến mọi người đều không hiểu tại vì sao.
Hay là bị Ám nguyên tố nồng đậm doạ sợ rồi?
Cũng đúng nha! Từ ngày đầu tiên đấu với Thanh quốc nàng ta đã làm người thừa ngồi xem trận chiến rồi. Lẽ nào nàng ta không thể tu luyện? Nhưng nếu nàng ta không thể tu luyện thì Chu quốc làm sao có thể cử nàng ta đi tham dự Thượng Đỉnh giao phong đây?
Mọi người dưới đài rối rắm suy nghĩ còn Tư Mã Hạo ở trên đài cao nhìn thấy cảnh này liền đập bàn muốn nhảy xuống tìm cách ngăn lại.
Khốn khiếp!
Huyền quốc năm nay dám lộ ra mặt tà môn như vậy để tham gia Thượng Đỉnh giao phong. Bọn hắn là xem thường Thủ tịch hắn, khiêu chiến quyền uy Kỳ Vân thành sao?
Đúng lúc Tư Mã Hạo định nhảy xuống thì một bàn tay giữ lấy tay áo hắn. Một gương mặt lạ lẫm lắc đầu với hắn.
" Lão bất tử ngươi đừng nên tham dự vào! Nàng sẽ giải quyết được việc này! Huống chi nàng muốn đến Thánh Điện, đây chỉ là một thử thách nhỏ mà thôi."
Tư Mã Hạo ngẩn ra, sau đó hừ một tiếng ngồi xuống ghế lại bình tĩnh xem xét trận đấu đang diễn ra.
" Ta không xen vào là được chứ gì? Ngươi cái lão bất tử Phùng Nhật Huy suốt ngày dịch dung chạy lung tung trên đường thế nhưng bọn người không có mắt kia vẫn luôn cho rằng ngươi rất thần bí cơ đấy! Còn treo nhiệm vụ cấp A câu tin tức của ngươi!"
Phùng Nhật Huy vuốt vuốt râu, không thèm trả lời Tư Mã Hạo. Đôi mắt xám tro nhìn xuống những chuyện đang diễn ra trên lôi đài.
Tiểu cô nương, ngươi sẽ không làm lão phu thất vọng đâu có phải không? Người có thể phá huỷ Thánh Điện trừ ngươi và nam tử kia hẳn sẽ không còn ai nữa!
Bọn Lăng Ngạo nhìn oán linh đang gào thét điên cuồng trên lôi đài thì kinh sợ đến không thốt ra lời.
Lập Khiêm vội đập tay Tống Vĩnh Khanh, hoảng loạn nói.
" Lão sư, không ổn rồi! Hình như Ám nguyên tố của Đông Phương Tử có điều gì đó bất thường!"
Tống Vĩnh Khanh từ đầu đã nhìn chăm chăm lên lôi đài đương nhiên cũng nhận ra, môi mấp máy nói không ra lời.
" Là... Là oán linh... Oán linh..."
Oán linh?
Nghe đến hai chữ này bọn Lăng Ngạo lại càng thêm kinh sợ. Bọn hắn chưa từng thấy ai luyện bí pháp này nhưng cũng đã đọc qua trong thư các của học viện.
Nghe nói, người tu luyện bí pháp này cường đại lên là nhờ hút đi sinh khí của con người, biến người ta thành những oán linh không thể tự siêu thoát cho đến khi có người phá huỷ oán linh.
Khi đó oán linh sẽ đem oán khí tích tụ toàn lực công kích người đã phá huỷ mình trước khi siêu thoát, khiến người đó lâm vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
Lạc Y bây giờ phải làm thế nào?
Vu Nhã vốn ngồi buồn đến mức muốn ngủ gật, hắn rất tin vào khả năng của Lạc Y. Nhưng khi nghe Tống Vĩnh Khanh nói đến hai chữ oán linh thì hoảng loạn mở to hai mắt nhìn chằm chằn lên lôi đài.
" Khốn khiếp!"
Vu Nhã mắng khẽ một tiếng. Quả nhiên bí pháp tà môn kia! Bọn tiểu tử Huyền quốc còn dám dùng thứ bẩn thỉu như vậy làm ô uế đồ đệ của hắn.
Vu Nhã trong lòng hận đến nghiến răng, muốn ngay lập tức nhảy lên lôi đài ngăn lại cuộc chiến kia.
Nhưng đúng lúc hắn định đi lên, một cánh tay vươn ra ngăn hắn lại.
Lãnh Hàn Thần lắc đầu với Vu Nhã, không muốn hắn làm chuyện ra chuyện gì trong lúc kích động nhất thời này.
Lãnh Hàn Thần nhìn chăm chú lên lôi đài. Một giây cũng chưa hề rời mắt khỏi bóng dáng bạch y xinh đẹp kia.
Hắn có thể nhìn ra trong lòng Lạc Y đang khó khăn tìm đối sách, nhưng nàng không hề sợ hãi.
Bóng lưng nàng thẳng tắp, kiêu ngạo mà đứng, trên mặt không hề có một cảm xúc dư thừa nào. Tuy rằng trong mắt nàng luôn duy trì vẻ trầm trọng, nhưng trong đó cũng có một quyết tâm kiên định không gì đánh bại được!
Đó chính là chấp niệm của nàng!
Lãnh Hàn Thần biết chấp niệm của Lạc Y một phần nguyên do là đến từ hắn khiến trong lòng hắn có một loại ấm áp lan tràn.
Lần này, hắn sẽ không tham dự vào, nhưng chỉ cần nàng bị tổn thương một sợi tóc, thì dù có diệt đi Huyền quốc hắn cũng nhất định khiến kẻ làm tổn thương đến nàng phải trả giá.