Khuynh Thiên Chi Hậu Bản Dịch


"Con mắt của ta hình như có thể nhìn ban đêm.

"
Về đến phòng, sau khi cơm nước xong, Lý Dịch lại tu hành một ngày, đến buổi tối hắn lại đột nhiên phát hiện rõ ràng mình không có mở đèn nhưng lại có thể nhìn nhất thanh nhị sở, hơn nữa loại thị giác này rất kỳ quái, không giống như thị giác bình thường trước kia.

Sắc thái trở nên có chút đặc thù, tựa như mở thiết bị quan sát ban đêm.

"Xem ra thân thể của ta lại tiến hóa đến một giai đoạn mới, loại cảm giác này thật kỳ diệu.

" Thời khắc này con mắt Lý Dịch lóe lên sáng ngời trong hắc ám, giống như mãnh thú trong rừng cây ban đêm.

Rất nhiều đỉnh cấp thợ săn trong tự nhiên, buổi tối ánh mắt còn tốt hơn so với ban ngày, đây là thành quả thợ săn tốn vô số năm tiến hóa ra, vì gia tăng xác suất đi săn thành công ban đêm, từ đó sinh tồn và sinh sôi tốt hơn.

Mà người tu hành sau khi tiến hóa con mắt cũng có được nhìn ban đêm, như vậy có nghĩa là người tình huống cũng đang không ngừng tăng vị trí của mình trong chuỗi thức ăn.

Lý Dịch không có tiếp tục tu hành, hắn đang không ngừng thích ứng thị giác ban đêm của mình.

Một lát sau, trong phòng, hắn chợt có phát giác, nhìn về phía cổng.

"Ai?"
Hắn thấp giọng quát.

Lần này thân thể biến hóa không chỉ là trên ánh mắt, thính lực của hắn cũng trở nên nhạy cảm, hắn nghe được trong hành lang có tiếng bước chân rất nhỏ, hơn nữa còn đoán được tiếng bước chân đó ngừng lại trước cửa phòng của mình.

Hơn nữa loại năng lực này xuất hiện Lý Dịch còn không có cảm thấy không ổn, ngược lại càng giống là một loại bản năng.

"Lý Dịch, là ta, có thể mở cửa không?" Ở cổng vang lên giọng nói của một nữ tử.

Triệu Hiểu Hiểu?
Lý Dịch lập tức nhíu mày, hắn không có ấn tượng tốt với Triệu Hiểu Hiểu này, giống như Trương Cao nói, Triệu Hiểu Hiểu không phải loại người tu hành nghiêm túc, nàng là người tu hành, nhưng lại là kẻ đầu cơ, luôn muốn giẫm cao nâng thấp, mọi việc đều thuận lợi, kinh doanh nhân mạch.

Đương nhiên, thật ra thì loại hành vi này cũng không phải rất ác liệt, dù sao mình nghèo thật, bị xem thường cũng bình thường.

Chỉ là hôm qua chuyện Ngô Chấn khiến cho Lý Dịch rất không thoải mái, dù sao Triệu Hiểu Hiểu cũng là một trong số những người người tham dự.

"Ta muốn đi ngủ, có chuyện gì ngày mai rồi nói sau.

" Lý Dịch không có mở cửa, chỉ là lạnh lùng cự tuyệt.

Nhưng Triệu Hiểu Hiểu cũng không có rời đi, tiếp tục nói: "Ta có một chuyện đặc biệt chuyện quan trọng muốn nói với ngươi, phiền ngươi mở cửa, ngươi yên tâm, lần này ta đến cũng không có ác ý, hơn nữa ở cổng cũng chỉ có một mình ta.

"
"Đặc biệt quan trọng?" Lý Dịch vẻ mặt khẽ động, tiếp tục hỏi: "Có liên quan đến ta?"
"Chính là chuyện của ngươi.

" Triệu Hiểu Hiểu đứng ở cửa ra vào nói.

Lý Dịch suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn mang theo vài phần cảnh giác mở cửa.

Cổng đúng là chỉ có một mình Triệu Hiểu Hiểu.

"Chuyện gì, nói đi.

" Lý Dịch nói.

"Vào phòng ngươi thảo luận, ở bên ngoài nói không tiện lắm.

" Triệu Hiểu Hiểu nói.

Lý Dịch nhíu mày: "Ngươi lại muốn giở trò quỷ gì?"
Triệu Hiểu Hiểu nghiêm túc nói ra: "Ta cảm thấy chúng ta có chút hiểu lầm, hơn nữa lần này tới tìm ngươi, ta không có chút ác ý, ngươi tạm thời tin tưởng ta lần này, nếu ta làm ra chuyện bất lợi gì cho ngươi thì ngươi có thể lập tức ra tay với ta, ta không phản kháng.

"
"Vậy thì tốt, ta muốn xem xem lần này ngươi tìm ta rốt cuộc là có chuyện gì, nếu như nói không ra, đừng trách ta ném ngươi ra ngoài.

" Lý Dịch biểu hiện rất lạnh lùng.

Triệu Hiểu Hiểu đi vào phòng, sau đó trực tiếp đóng cửa phòng lại, nàng giống như là như quen thuộc trực tiếp ngồi trên ghế sa lon bên cạnh.

Lý Dịch không biết trong hồ lô của nữ nhân này đang bán thuốc gì, chỉ đứng ở bên cạnh mang theo cảnh giác nhìn nàng.

Giờ phút này Triệu Hiểu Hiểu cười nói: "Ta là một nữ hài tử, buổi tối tới tìm ngươi còn không sợ, ngươi sợ cái gì?"
"Đi ra bên ngoài, nam hài tử cũng phải học cách tự bảo vệ mình, đầu năm nay nữ lưu manh cũng không phải là không có.

" Lý Dịch nghiêm túc nói ra: "Nói một chút xem ngươi tìm ta có mục đích gì.

"
Đồng thời hắn còn mở ghi âm trên điện thoại di động, lưu lại chứng cứ.

Triệu Hiểu Hiểu không cười nữa, sau đó nghiêm mặt nói: "Đầu tiên, ta muốn vì chuyện Ngô Chấn hôm qua mà xin lỗi ngươi, hi vọng ngươi đại lượng không hận ta.

"
Lý Dịch nói: "Đối với hành vi của Ngô Chấn ta cũng không tức giận, cũng sẽ không hận các ngươi, bởi vì chuyện như vậy trước kia cũng xảy ra, hẳn sau này cũng sẽ có, nhưng chỉ cần là xảy ra ở trên người ta, cho dù bao nhiêu lần, ta cũng sẽ phản kháng.

"
"Ép, đơn giản là lấy mạng đổi mạng, mặc dù ta cũng biết cái này rất lỗ mãng, thậm chí rất xúc động, nhưng đây chính là sinh tồn chi đạo của ngươi nghèo, dù sao mạng của ta không đáng tiền, nhưng mạng của các ngươi chưa hẳn.

"
"Trước đó ta không hiểu, bây giờ ta có thể hiểu.

"
Giờ phút này, Triệu Hiểu Hiểu lại từ trên ghế sa lon đứng lên, sau đó đi tới nói: "Chỉ là Lý Dịch ngươi có nghĩ tới ngươi có thiên phú tu hành như vậy, không nên lăn lộn trong vũng bùn, ngươi nên có một tương lai tốt hơn.

"
"Cho dù là ta hay là Ngô Chấn, Lữ Giác, Trương Cao bọn họ, thật ra thì đều không phải là người cùng chung một đường với ngươi, ngươi là thiên tài, sở dĩ hỗn thành như vậy đó là bởi vì ngươi bị gia đình, sinh hoạt trói tay trói chân, nếu như có người giúp ngươi giải quyết những vấn đề này, ta tin tưởng ngươi bạo phát ra tiềm lực sẽ cực lớn.

"
Lý Dịch nhìn nàng một cái: "Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?"
"Hôm nay công việc dẫn đạo khiến cho ta mở rộng tầm mắt, thấy được chênh lệch giữa người tu hành, hóa ra kẻ có tiền có thể mua được khoang tu hành, có thể mướn bốn tốp người dẫn đạo! trị số tu hành của ta chỉ có bảy mươi lăm phần trăm, không cao lắm cũng không tính thấp, gia cảnh cũng tương đối bình thường, những vật này tổ hợp lại với nhau chú định ta chỉ có thể bình thường.

"
Triệu Hiểu Hiểu hít sâu một hơi nói ra: "Nhưng ta cũng có phương thức sinh tồn của ta, cho nên, ta muốn đầu tư ngươi.

"
"Đầu tư ta? Vì cái gì?" Lý Dịch nhíu mày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui