[[[ Quay trở lại phòng hồi sức ]]]
- Anh đến đây để làm gì ?_ Nó
- Thăm em dâu _ Thiên giỡn
- Tôi không phải em dâu của anh _ Nó mặt nghiêm.
- Căng quá , bình tĩnh _Thiên
- Anh đến đây là có mục đích gì ?_ Nó
- Em giận Phong à ?_ Thiên
- Giận gì ? Cậu ấy và tôi chỉ là BẠN _ Nó
- Thật không ? Theo anh nghĩ thì không phải vậy? _Thiên
- Có gì đâu . Tôi thích hắn , hắn thích Hải My thì suy ra tôi với hắn là bạn!_ Nó giải thích
- Em ngĩ Phong thích Hải My ?_ Thiên hỏi
- Sự thật là vậy , nghĩ với chả nghĩ gì nữa ?_ Nó
- Có lẽ sau này nó về em sẽ có cách nghĩ khác_ Thiên
- Tuỳ , bốn năm nữa lâu không ? Đủ để con người ta thay đổi cách suy nghĩ với một người không thích họ hay để con người ta tìm nửa khác _ Nó
- ....
- Anh đến đây để nhắc đến cậu ấy ?_ Nó
- Anh đến để hỏi thăm sức khoẻ em _ Thiên
- Tôi khoẻ cảm ơn!_ Nó
- Anh sẽ chuyển qua học trường RUNY , vào cùng lớp với em đấy !_ Thiên thôg báo
- Để theo dõi tôi ?_ Nó
- Anh muốn được làm bạn với em ,và mong em có thể gọi anh một tiếng " anh" hoặc "Thiên" như lúc em đến quán _ Thiên
- Hên xui _ Nó
- Thôi em dưỡng sức , anh về có việc !_ Thiên chào Nó và đi về .
Cánh cửa phòng khép lại , mắt Nó đã đọng nước , những giọt nước lăn dài trên má Nó . Và bây giờ Nó một lần nữa lại khóc , không phải vì Hắn mà là vì khuôn mặt của Hắn . Nó đối diện với khuôn mặt y như Hắn , Nó cứ ngỡ đấy là Hắn. Những lời Nó nói với Thiên hoàn toàn trái nghĩa với suy nghĩ trong đầu Nó . Nó rất muốn nói là Nó sẽ đợi hắn về , nhưng Nó không làm được , một phần là vì người Nó nói chuyện không phải là Hắn , phần là vì Phong của ba tháng hè đã đi rồi . Người mà đi Mỹ là Hắn của lớp 9 không phải Phong của Nó . Nó rất buồn .
Nó nhắm mắt cho nước mắt nhoè đi trong suy nghĩ , để Nó quên những gì đang diễn ra , sắp tới đây , Nó lại thấy khuôn mặt của Hắn loanh quanh trong lớp nữa , Nó sẽ phải đối diện ra sao ? Nó muốn quên hết những gì liên quan đến Phong và sau đó sẽ đón nhận Thiên một cách vui vẻ . Nó quá kiệt sức nên đã ngủ đi lúc nào không hay ...
>
Tân đẩy cửa nhè nhẹ bước vào , Nó vẫn ngủ say , Tân rón rén đến bên giường Nó nhìn Nó chăm chăm . Lại lần nữa , chiếc hộp màu đỏ xuất hiện , Tân nhìn chiếc hộp rồi nhìn Nó vẻ mặt rất buồn rầu :
" Không có được trái tim cho dù có thứ này cũng vô dụng ."_ Tân thầm nghĩ
- Tớ biết cậu rất thương Phong , nhưng 4 năm nữa cậu sẽ thay đổi , tớ đợi cậu nhưg có lẽ cậu đợi Phong chăng . Cậu ấy hơn tớ cũng một chút ít , cậu sẽ chọn ai khi cả hai đều rất thương cậu ??_ Tân
- Trái tim không phải sắc đá mà ko biết đau hay mềm lòng , cũng sẽ có lúc trái tim đó thay đổi . Nhưng bao lâu thì không ai có thể biết được , cậu về đi _ Nó vừa nhắm mắt vừa nói
Tân rất buồn , Tân về chỉ vỏn vẹn lại một câu :
- Đừng giận Phong mà đày đoạ bản thân mình , cậu ấy sẽ không vui đâu. Vài năm nữa cậu sẽ hiểu cho cậu ấy
>
Cách cửa đóng lại , Nó mở mắt ra , mặt Nó cũng hơi buồn , Nó biết Tân rất tốt và yêu thương Nó , nhưng Nó không chút cảm giác gì đối với Tân . Nó mệt mỏi lắm , sắp tới Nó lại học chung với Thiên nữa , Nó sẽ phải đối diện thế nào?
**********************************************************