Kỉ Niệm Tuổi Học Trò

Ban đầu , Nó định đi Vũng Tàu , Nha Trang du lịch nhưng rồi Nó đổi ý . Nó quyết định ở lại nhưng không ở trong biệt thự , Nó đến khách sạn Ba Nó và dặn mọi người là nếu ai đến tìm đều nói không có . Nó sẽ đi tìm kí ức . Nó chỉ ở lại đến thứ hai tuần sau Nó sẽ về .
*** Thứ 7 ***
>
- Uyển My , Uyển My_ Thiên hét gọi Nó
- Đi đâu rồi nhỉ ?_ Thiên
- Hên là có chìa khoá bên người _ Thiên lấy chìa khoá mở cửa vào trong
Đi vào trong , Thiên dạo quanh vườn tìm Nó . Vẫn không thấy Nó đâu , nghĩ là Nó về nhà mẹ nên cũng không thắc mắc . Thiên mở cửa vào nhà trong , Thiên thấy lá thư nó để lại , Thiên lo lắng vô cùng .
[[[ Nhờ vã là một việc , làm hay không lại là chuyện khác . Sự quan tâm ảo cũng khiến người khác tổn thương . Tạm biệt ]]]
Thiên đơ người , làm rớt tờ giấy xuống đất . Kịp định hình lại , Thiên lấy điện thoại gọi cho Nó nhưng Nó khoá máy , Thiên gọi cho Vy để thông báo . Thiên không xếp hành lí , mà bỏ đi tìm Nó . Thiên đến các nơi Nó có thể đến nhưng Nó vẫn biệt vô âm tính . Thiên đến quán nước tìm.
* Quán của Thiên đã đổi thành quán nước*
>

Nó đến quán nước lúc nãy và cũng đã đi khi nãy . Bây giờ Nó đến tiệm Mỳ của Hắn . Nó cũng đậu xe trước cửa , Nó vào trong.
Nó hơi bất ngờ , quán vắng tanh , chỉ có Nó và một vài người khách đến thôi .
- Xin lỗi cô dùng gì ?_ Phục vụ nhận ra Nó , gằng giọng
- Quán xá sao thế ?_ Nó chỉ
- Không cần cô quan tâm _ Phục vụ
- Tại sao ?_ Nó
- Cô là người gây ra mà , vì cô mà tiệm thế này đây _ Phục vụ trách
- Tôi ?_ Nó vẫn chưa hiểu
- Haizz , từ khi cậu chủ đi tiệm ngày càng ế ẩm , khiến lỗ vốn nặng nề , tiền bây giờ không đủ trả lương nhân viên nữa _ Phục vụ than
- Liên quan gì đến tôi ?_ Nó
- Vì cô mà cậu chủ phải đi , cô thì chỉ biết quán nước của cậu hai , có để ý đến cậu ba đâu _ Phục vụ
- Đây * đưa ra * _ Nó
- ATM ?_ Phục vụ
- 10 triệu , xoay sở đi , không cần trả lại _ Nó nói rồi đi ra ngoài
- Cô nghĩ đây là đâu , 10 triệu không đủ đâu _ Phục vụ hét
- Có gì đến biệt thự Blue tìm tôi , hàng tuần tôi gửi tiền qua cho _ Nó
- Vậy còn coi được _ Phục vụ nhếch môi cười .
Nó vừa phóng xe đi , Thiên vừa tới , đậu xe, Thiên chạy xông vào trong .

- Bồ của Phong có đến đây không ?_ Thiên
- Là tiểu thư Yến Như ấy phải không ạ ?_ Phục vụ giả vờ
- Không phải , Uyển My đó _ Thiên
- Sao cậu hai quan tâm cô ta vậy ?_ Phục vụ
- Hỏi nhiều , nói mau _ Thiên gằng giọng
- Dạ , dạ cô ấy vừa đến trả nợ và vừa đi _ Phục vụ
- Nợ ?_ Thiên
- Món nợ khiến chủ tịch Hoàng Khương giận và cậu Phong phải đi _ Phục vụ khai thật
- Ngươi gan lắm , dám đòi nợ cô ấy à ?_ Thiên trợn mắt
- Ta tìm được cô ấy rồi , ta sẽ tính sổ với ngươi _ Thiên . Thiên nói rồi phóng xe đi , Phục vụ tái mặt
Nó đến công viên trò chơi , cũng như lúc Nó & Hắn đi , Nó chơi tất cả các trò , cuối cùng Nó đến ngôi nhà ma . Nó đi một mình , phần sợ càng tăng thêm .
Nó đi vào trong , Nó nhớ lại lúc Hẳn đi sau Nó và vẻ mặt nhăn nhó , sợ của Hắn . Đến gần cổng thoát hiểm , Nó bật cười vì nhớ lại lúc Hắn bị tay người chặn lại và tiếng la hét , và lúc bỏ chạy ra ngoài của Hắn , Nó đi ra ngoài . Nó đến nơi có khoảnh khắc riêng giữa Nó và Hắn . Nơi này , khoảng không gian về đêm rất đẹp . Nó cũng thả lưng mình vào bụi cỏ xanh mướt . Nó nhắm mắt lại , Nó nhớ lại cuộc trò chuyện của Nó & Hắn . Nó nhớ lại lúc Hắn nói thích Nó và Nó đã từ chối thế nào . Rồi bất chợt , những kỉ niệm của Nó & Hắn loé lên trong đầu Nó , nước mắt Nó lăn dài trên má . Nó rất buồn .
" Có lẽ lúc đó tôi đã sai , cũng chính tôi là người gián tiếp bắt cậu đi Mỹ ? Tại sao cậu lại quan tâm Đồ Ngốc này ? Tại sao cậu xếp Thiên & Tân đến bên tôi ? Có lẽ từ lúc đầu tôi không nên ở cạnh bạn ? Bạn về mau đi để giải quyết mọi chuyện . Tôi cũng muốn biết được rõ ràng vở kịch của bạn & Hải My đấy ? Về mau đi , tôi đợi bạn giải quyết rõ ràng . Còn Thiên , anh đến bên em là vì Phong nhờ sao ? Con người của em chẳg có gì là nổi trội , đáng lí em phải biết từ đầu anh đến là vì Phong . Em không nghĩ anh là người như vậy . Em cần lời giải thích đấy anh trai ạ . Hai anh em các người nên cho tôi lời giải thích thoả đáng đấy "

Nó suy nghĩ * thở dài * Nó đã mệt mỏi cả tuần nay và Nó trở về khách sạn .
>
Tân và mọi người về nhà hay tin Nó bỏ đi lo lắng vô cùng. Đọc lá thư Tân thấy có gì đó không ổn , Tân sực nhớ ra hôm đi chơi Tân quên khoá cửa phòng . Tân lật đật chạy lên phòng lục ngăn kéo tủ . Quả nhiên , Tân đoán không sai , chỉ còn chiếc hộp. Tân đem chiếc hộp xuống , mặt lo lắng
- Lá thư đã biến mất
- Trời ạ , bất cẩn quá _ Vy
- Không biết cô ấy sẽ nghĩ gì nữa _ Thiên
- Nếu là lá thư thì chỉ hiểu theo mặt tiêu cực thôi _ Anh
- Thôi mọi người về phòng nghỉ đi , mai tìm tiếp _ Thiên nói rồi lên phòng .
Mọi người đã mệt , nên đi nghỉ . Mai sáng sẽ tìm kiếm Nó tiếp .
**********************************************


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận