Kỉ Niệm Tuổi Học Trò

- My ơi , My dậy ăn đi tối rồi _ Vy đập cửa mãi
- Kệ cô ta đi , chắc lát là dậy ngay thôi _ Thiên
- Em thấy rất bất an thường ngày Nó đâu có như vậy _ Vy & thiên xuống nhà ăn
- Sao anh lại lớn tiếng với Nó_ Vy
- Tại cô ấy quá đáng _ Thiên
- Nói bóng nói gió sao? _ Vy
- Ừm _ Thiên
- Anh không hiểu Nó sao , chắc phải có chuyện gì đó rồi nên Nó mới như vậy _ Vy
- Anh có làm lỗi gì đâu ?_ Thiên
- Nhớ kĩ lại xem _ Vy
- Để xem , à mà lúc sáng nay anh mơ thấy Nó về. Anh lớn tiếng quát Nó . Nhưng chỉ là mơ thôi mà ._ Thiên
- Sáng nay Nó về chứ đâu , vậy là thật chứ không phải mơ , chính vì vậy Nó càng thêm buồn đó _ Vy
- Lỗi tại anh _ Thiên
- Mai sáng gặp Nó xin lỗi Nó đi _ Vy
- Ừm , thôi anh đi nghỉ _ Thiên

--------------------------------
[[[[ SÁNG HÔM SAU ]]]]
Vy cũng bưng đồ ăn sáng lên cho Nó . Vy cũg gọi mãi mà chẳg nghe tiếng động .Thiên từ phòng đối diện qua cũng kêu Nó . Nhưng hai đứa Nó gọi mãi vẫn chẳng nghe đâu
Bên trong ,Nó sốt khá cao , Nó đứng dậy không nổi luôn . Nhưng vẫn cố lấy cốc nước uống để trên bàn .
>
Những mảnh vỡ của chiếc ly văng tung toé khắp sàn , Nó mệt đi không vững té xuống , bàn tay Nó bị đâm vào mãnh vỡ của chiếc ly máu chảy ra . Thiên & Vy bên ngoài nghe có tiếng động . Đập cửa xông vào , vì gọi mãi mà không ai mở cửa .
Đập vào mắt Thiên & Vy là hình ảnh một cô gái nằm bất động dưới sàn kế những mảnh vỡ của chiếc ly bể , máu loang ra sàn .
- My My , em không sao chứ , Vy mau gọi cấp cứu _ Thiên chạy đến ôm Nó .
Thiên bế Nó xuống nhà ra xe cứu thươg .
- Buông , thả xuống _ Nó nói không nên lời
- Không , em sốt cao quá sao em giấu _ Thiên
- Không cần kẻ thay thế như anh lo _ Nó
- Kẻ thay thế phải lo chứ , đã gọi thay thế rồi mà , phải tròn nhiệm vụ thôi _ Thiên
-... nó đã ngất đi . Thiên bế Nó lên xe cứu thương và lên đi cùng Nó
- My em sẽ không sao , anh sẽ ở bên cạnh em _ Thiên nắm tay Nó suốt dọc đường đến bệnh viện
-----------------------------
[[[[ PHÒNG CẤP CỨU ]]]]
Thiên & mọi người đứng ngồi không yên , Thiên rất lo cho Nó . Nửa tiếng sau , bác sĩ đi ra
- Bác sĩ bạn em sao rồi bác sĩ _ Thiên
- Bạn em không sao cả , qua cơn nguy kịch rồi , có thể sáng mai sẽ tỉnh lại
- Có thể là sao bác sĩ _ Vy
- Đưa bạn em đến hơi trễ xém không qua được rồi , tỉnh lại hay không tuỳ thuộc vào bạn em đó
- Thôi đừg buồn nữa , vào thăm bạn em đi ._ Bác sĩ
- Thôi yên tâm rồi Thiên à ?_ Vy
- Tụi này về , mai vào sớm _ Vy & m.n về

- Ừm , mai mua cháo vô nhá _ Thiên không quên dặn
Thiên ở lại chăm sóc Nó từ sáng đến tối. Tối đó , Thiên ngồi cạnh Nó , nắm tay Nó
- Em tỉnh lại đi nhé , đừg hành hạ anh
- Anh biết anh có lỗi , anh xin lỗi
- Em đừng nằm yên đó , em hãy tỉnh lại mà la mắng kẻ thay thế này đi.
- Phong à , mày có phước lắm , nếu sau này , mày làm cô ấy buồn thì anh ko tha ày đâu
Thiên ngồi suy nghĩ một hồi rồi ngủ thiếp đi vì mệt . Thiên rất lo cho Nó . Mắt Nó cử động , có lẽ sáng nay Nó sẽ tỉnh lại ….
[[[[ SÁNG HÔM SAU ]]]]
Vy & Linh vào thăm Nó . Thiên cũng vừa mới ngủ dậy .
- Phong .... Phong ..._ Nó
- Uyển My Uyển My_ Thiên
- Phong ... Phong đừng đi , My nhớ Phong _ Nó
- Uyển ....... My _ Thiên * sụ mặt xuống * bỏ đi ra ngoài
- My My tỉnh lại _ Vy nhìn Thiên rồi nhìn Nó.
- Ủa Vy đến hồi nào vậy , My đang ở mô đây?_ Nó nhìn xung quanh
- Đừng làm anh Thiên buồn , anh ấy chăm sóc cho My từ sáng qua rồi đấy _ Linh
- Buồn ? Có làm gì đâu ?_ Nó

- Nãy Thiên đợi My tỉnh nhưng khi My tỉnh rồi , My gọi tên Phong _ Linh
- Vậy hả ? Tại mình thấy Phong đến thăm mình nhưng rồi Phong bỏ đi _ Nó
- Thôi , chắc lát anh Thiên vào , đừg làm anh ấy buồn _ Linh
- Thôi ăn cháo đi _ Vy bưng bát cháo đến cho Nó
- Ừm _ Nó bưng cháo lên ăn .
>
- Thôi ở đây đi , tụi này về , chiều tụi này vô _ Linh
- Về với _ Nó leo xuống giường
- Không được _ Một giọng nói đầy uy lực ra lệnh cho Nó .
- Ủa đến đây làm gì ?_ Nó leo lên giường vẻ mặt ko quan tâm
- Thôi tụi em về , chào anh _ Linh & Vy đi về
- Em đỡ chưa ?_ Thiên đến cạnh giường Nó
- Khoẻ rồi ,về đi , ko làm phiền anh đâu _ Nó nói rồi nằm xuống chùm mền che mặt lại .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận