Kỉ Niệm Tuổi Học Trò

Và từ đó đến lớp 9 , Hắn và Nó không có dịp đi chơi chung nữa !!!
~TRỞ VỀ HIỆN TẠI
~Mắt Nó vẫn ứ nước , Nó kìm nén rất nhìu , bây giờ Nó có thể giải bày tâm sự .
- Tại Sao ? Tại sao vậy Phong ? _ Nó vừa khóc vừa nói
Tân nhìn Nó mà xót xa , chạy lại dang tay * ôm Nó * vào lòng :
- Khóc đi , khóc thật nhiều để con đường đi phía sau không còn dấu chân ướt nữa và từ nay con đường đó cậu sẽ không đi một mình nữa , tớ và cậu sẽ cùng đi..
Lúc này , Nó khóc to hơn , Nó hận chính bản thân Nó tại sao lúc Hắn hỏi Nó không nói là Nó cũng thích Hắn , tại sao Nó lại từ chối để giờ phải hối hận tột cùng ....
- Có lẽ cậu và tớ là người của hai thế giới khác nhau , đáng lí ra chúng ta không nên gặp nhau _ Nó vừa khóc vừa nói nhỏ.
>
- Thôi như vậy cũng đủ rồi , đây là chỗ đông người , nín đi đừg làm các bạn mất vuii _Tân lay lay , đẩy Nó ra
- Ừm về phòng đi , tớ đi WC chút , Tí tớ quay lại _ Nó nói chạy về hướng nhà vệ sinh .
Tân quay lại phòng ăn . Mọi người trong phòng đều rất lo lắng cho Nó .
- Cậu ấy sao rồi ?_ Kiệt đứng dậy định đi ra ngoài tìm
- Dừng lại , cậu , Phong , Hải My, Tú Ngọc .2 cặp các người đã làm cậu ấy tổn thương quá nhiều rồi , đừng làm cậu ấy tổn thương nữa ._ Tân nắm tay Kiệt lại không cho Kiệt đi.

- Mọi người bình tĩnh đi , cậu ấy không sao đâu lát cậu ấy quay lại ..._Tân trấn an mọi người.
>
- Ủa sao cậu ấy vẫn chưa vào ?_ Tuyết Vy hỏi.
- Cả tiếng rồi !_ Khánh nói giọng lo lắng .
- Cậu ấy nói đi vệ sinh mà ?_ Tân giải thích
- Để bọn tớ đi kiếm _ Vy & Khánh
Vy và Khánh chạy ra ngoài kiếm , mọi người cùng bàn cũng hồi họp , lo lắng , nhất là Tân . 10p trôi qua , Vy và Khánh chạy vào :
- Tìm khắp Nhà Hàng vẫn không thấy cậu ấy _Vy la
- Tìm kĩ chưa ???_ Tân lo lắng
- Kĩ rồi _ Khánh hét
- Thôi mọi người chia nhau ra kiếm , vì nhà hàng tới 5 tầng lận , bây giờ thế này :
Vy & Anh tầng 1
Ngọc & Luân lên tầng 2
Khánh & Khải tầng 3
Kiệt & My tầng 4
Tớ Tầng 5 . Sau 10p nữa tập trung tại đây nhá.
Thế là mọi người chia nhau ra đi tìm , ai nấy đều lo lắng sợ Nó gặp chuyện .
>
Tất cả mọi người đều tập trung lại , nhưng không thấy Vy & Anh đâu ... Lát nữa từ xa , Anh đang bế 1 cô gái đang chạy tới chỗ mọi người đứng :
- Cứu , Cứu , gọi 1...1...3_ Anh hấp hối
- Cái gì mà 113 kêu công an đến trị thương à ?_ Vy la
- Gọi 1...1...4 _ Luân hét
- Trời ạ , lính cứu hoả làm bác sĩ hồi nào thế ?_Tân la um xùm

- 115 , nhanh lên _Kiệt hét
Thế là Tân nhấc máy gọi , mọi người ở đây đều rối lên ngay cả số bệnh viện cũng không nhớ :
- Alo _ Bệnh viện
- Cho 1 chiếc xe cứu thương đến nhà hàng POP _ Tân nói giọng lo lắng
Vì nhà hàng gần bệnh viện nên xe đến rất nhanh , mọi người bế Nó lên xe , mọi người vào lấy xe chạy theo chỉ mỗi Tân đi cùng xe cứu thương , Tân rất lo cho Nó .
---------------------------------------------
BỆNH VIỆN
*Phòng cấp cứu *
- Sao thấy được My vậy ?_ Tân hỏi Vy
- Mình vào nhà vệ sinh tìm , thấy Uyển My đang ngồi bất động dưới sàn nên kêu Anh vào bế ra _ Vy nói
- Không biết cậu ấy có sao không nữa _ Tân nói
- Không sao đâu đừng lo lắng _ Mọi người trấn an Tân .
Cửa phòng cấp cứu mở ra , bác sĩ đi ra nói :
- Ai là người nhà bệnh nhân Uyển My
- Chúng con là Bạn , có gì bác cứ nói với tụi con _ Khánh nói
- À , sức khoẻ của bạn con yếu , do suy nghĩ quá nhiều , ăn uống không điều độ , nên dẫn đến ngất đi vì mệt _ Bác sĩ nói

- Vậy có sao không thưa bác sĩ _ Tân hỏi
- Không sao đâu , chỉ cần cho bạn con thư giản , ăn uống điều độ là được , nhưng để lâu là bạn con ngất nữa sẽ dẫn đến nhiều bệnh đấy . Các con ra đóng viện phí cho bạn rồi vào thăm đi , bạn các con sẽ được chuyển qua phòng hồi sức _ Bác Sĩ nói
- Cám ơn bác sĩ _ Tân nói
Mọi người thở phào nhẹ nhỏm , Tân nói :
- Mọi người về đi tớ ở lại với cậu ấy.
- Vậy bọn tớ về , sáng vào , bọn tớ sẽ đóng viện phí cho cậu ấy _ Khánh nói và cùng mọi người ra về
---------------------------------------------------
* Phòng hồi sức *
Tân nhẹ nhàng , đẩy cửa phòng đi vào sợ đánh thức Nó , Tân ngồi xuống cạnh giường , nhìn Nó chằm chằm :
- Cậu đừng có chuyện gì nha , không thì tớ có lỗi lắm _ Tân vừa nói vừa móc từ túi ra cái hộp nhỏ màu đỏ .
Tân mở ra , bên trong là một chiếc nhẫn màu ánh bạc kim , cùng 1 tờ giấy nhỏ . Tân nhìn chiếc hộp thở dài , đóng nắp lại rồi cho vào túi.
Thực ra đó là gì ? Sao Tân phải giữ kĩ như vậy? Có liên quan gì đến Nó?
Nó vẫn ngủ li bì , Tân ngồi canh chừng Nó suốt đêm ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận