Kị Sĩ Đen


Severus tức tối về nhà, quăng mình lên sô pha. Chết tiệt, không ngờ hắn dám theo dõi mình, lại còn không chịu gặp mặt nữa. Severus cũng không hiểu sao, so với việc bị theo dõi, anh lại càng tức giận vì bị từ chối hơn.
Sau khi chửi rủa kẻ "rình mò" kia n lần, Severus mới nhận ra từ nãy tới
giờ Rose không có phản ứng gì.
"Rose, ngươi đâu rồi?" - Anh gọi.
[Chủ nhân.] - Con rắn bò ra từ túi áo.
"Có chuyện gì sao?" - Nếu bình thường nó sẽ không im lặng như thế.
[Chủ nhân.] - Nó hơi lượng lự, cuối cùng đắn đo mãi mới nói ra - [Trong

bốn con gia tinh vừa xuất hiện, ta ngửi được một mùi hương rất quen.
Hình như đã ngửi được ở đâu rồi.]
"Mùi hương?"
[Phải.] - Con rắn gật gù sau đó rầu rĩ cúi đầu - [Nhưng lại không nhớ
được là ở đâu.]
"Từ từ sẽ nhớ."
Severus không nói gì nữa, chỉ lặng yên ngồi trên ghế. Mùi hương rất

quen? Không lẽ người tặng hoa hồng đen là người mình quen biết?
*******
"Tử thần Thực tử vượt ngục Azkaban!"
Đây là tiêu đề nổi bật trên mọi tờ báo phù thủy hôm nay. Các báo thi
nhau tái hiện lại những tháng ngày đen tối khi "Kẻ mà ai cũng biết là ai"
còn sống, thi nhau mắng nhiếc những người từng bị nghi ngờ là Tử thần
Thực tử, thi nhau đưa ra những phán đoán rằng Chúa tể Hắc ám sẽ trở
lại. Và đặc biệt, họ lên án sự vô dụng của Bộ Pháp thuật.
"Ha ha. Fudge nhất định đang sứt đầu mẻ trán với thư sấm từ người
dân." - Draco cười vui vẻ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận