Kiếm Đạo Độc Thần

Thành cấp thấp, thành trung cấp, thành cao cấp và đại thành. Từng tòa thành đứng sừng sững trong Thiên Hoang giới. Càng là thành trì cao cấp thì càng gần trung tâm Thiên Hoang giới. Hoang khí cũng càng thêm tinh thuần, nồng đậm, các loại tài nguyên cũng nhiều hơn.

Mục tiêu của đám người Nạp Lan Phong Hoa này là một tòa thành trì cấp thấp: Biên Hoang thành.

Nạp Lan Phong Hoa rất là thiện lương, sau khi biết được Sở Mộ không biết đi đâu, nàng lại nói để cho Sở Mộ tạm thời ở lại, đi theo nàng.

Một tòa đình viện, có hơn mười căn phòng, còn có hâu viện... Coi như là một nơi không nhỏ. Sắp xếp một chút, Sở Mộ một mình ở một căn phòng không lớn lắm. Trong lúc nhất thời, bởi vì đủ loại nguyên nhân mà Sở Mộ không biết nên đi nơi nào. Bỏ qua việc bị thị nữ Tiểu Hoàn khinh bỉ, hắn tạm thời ở lại chỗ này.

Ở chỗ này, Sở Mộ không đi ra ngoài, trên cơ bản đều nhốt mình trong phòng.

Hắn có tinh thần ý niệm mạnh mẽ, mặc dù bị phong ấn đại bộ phận. Nhưng mà bộ phận còn lại cũng hoàn toàn vượt qua Kiếm giả Nguyên cực cảnh đỉnh phong rất nhiều.

Thiên Hoang Kiếm nguyên hoàn toàn biến mất. Trong vòng mấy ngày không có một chút khôi phục nào. Phục dụng đan dược cũng không đực. Lực lượng kia hội tụ trong người được một lát rồi tự nhiên tiêu tán mất, không có một chút nào lưu lại ở đan điền.

Loại vấn đề này bắt đầu khiến cho Sở Mộ cảm thấy đau đầu.

Một lần nữa tu luyện không phải là không thể, nhưng mà lại có rất nhiều vấn đề.

Đầu tiên, nơi này là Thiên Hoang giới, không có một chút linh khí nào. Nói cách khác, Sở Mộ muốn một lần nữa tu luyện nhất định phải hấp thu hoang khí ở nơi này, cô đọng thành Thiên Hoang kiếm khí.

Nhưng mà vấn đề cũng từ đó mà nảy sinh. Hắn có được Thiên Hoang kiếm điển, điểm khởi đầu là Khí Hải cảnh. Nói cách khác, trước tiên hắn phải tu luyện tới Khí Hải cảnh, như vậy mới có thể tu luyện Thiên Hoang kiếm điển.

Trước khi đột phá Khí Hải cảnh, hắn chỉ có thể giống như trước đó, tu luyện kiếm khí.


Công pháp tu luyện kiếm khí Sở Mộ có, cũng không ít. Vấn đề là, nơi này là Thien Hoang giới nha. Không có linh khí thì tu luyện kiếm khí như thế nào?

Hấp thu từ linh thạch sao?

Có thể xác nhận được vấn đề này, chỉ có điều, sau khi đi vào thế giới Thái cổ, nguyên tinh so với linh thạch dễ dùng hơn. Cho nên những linh thạch hắn vốn có, sau khi sửa sang lại, lại đặt trong một giới chỉ không gian khác, gửi vào trong Kiếm lâu.

Dù sao, vô luận cân nhắc chu đáo thế nào cũng không có cách nào lường trước được cục diện lúc này.

Hấp thu nguyên tinh tu luyện sao?

Trên lý luận thì có thể, chỉ có điều lực lượng nguyên tinh vô cùng tinh thuần, nồng đậm. Chỉ có tu vi đạt tới Nguyên cực cảnh mới có thể hấp thu. Nếu không vô cùng nguy hiểm, không phải là nguy hiểm bình thường. Nếu ý niệm chi tinh không bị phong ấn, dựa vào ý niệm mạnh mẽ khống chế, Sở Mộ có thể làm được. Nhưng hiện tại, hắn không làm được.

Đột nhiên, Sở Mộ phát hiện ra mình đã quá để tâm vào những chuyện vụn vặt như thế này.

Hắn không có công pháp tu luyện kiếm khí Hoang hệ, chẳng lẽ Thiên Hoang giới không có sao?

Nghĩ lại tính chất kiếm khí của đám người Nạp Lan Phong Hoa một chút, đó là kiếm khí Hoang hệ, tìm bọn hắn là được.

Nghĩ tới đây, Sở Mộ đi ra khỏi phòng, tiến về đại sảnh.

Lúc này, Nạp Lan Phong Hoa và thị nữ Tiểu Hoàn, quản gia Nạp Lan Hạc đều có mặt. Ngoài ra còn có một trung niên chừng ba mươi mấy tuổi, khuôn mặt phúc hậu. Mặc y phục chưởng quỹ, đang báo cáo gì đó cho Nạp Lan Phong Hoa. Mà Nạp Lan Phong Hoa thì nhíu mày lại.

Sở Mộ đứng ở cửa đại sảnh, không có trực tiếp đi vào. Bởi vì làm như vậy là hành vi không được lễ phép cho lắm.

Bất quá hắn xuất hiện đã bị Tiểu Hoàn nhìn thấy đầu tiên.

- Tiểu thư, gia hỏa ăn uống, ở chùa tới rồi.

Tiểu Hoàn khẽ nói với Nạp Lan Phong Hoa.

Dùng ngũ giác của Sở Mộ có thể đơn giản nghe thấy lời nói của Tiểu Hoàn. Vẻ mặt hắn không thay đổi, nhưng trong lòng lại âm thầm cười khổ. Ăn uống, ở chùa sao?

Vô luận thế nào Sở Mộ cũng thật không ngờ, mình lại được đội danh hiệu đó lên trên đầu.

Được rồi, đoạn thời gian này quả thực hắn ăn uống chùa ở chỗ bọn họ. Hơn nữa Tiểu Hoàn này chẳng qua là một nha hoàn không có tâm kế, lịch duyệt gì. Dùng tâm tính của ám, không đáng bởi vì người như vậy mà cừu thị đối phương.

Bỏ qua nầng, không quan tâm. bất luận người khác đối đãi thế nào, hắn chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được.

- Ta biết rồi, ta sẽ nghĩ biện pháp. Ngươi lui trước đi.

Lông mày Nạp Lan Phong Hoa giãn ra, nói với trung niên có khuôn mặt phúc hậu kia.


- Vâng, tiểu thư, ta xin cáo lui trước.

Trung niên phúc hậu kia khom mình nói. Sau khi cúi đầu rồi mới quay người rời khỏi đại sảnh. Lúc rời đi còn nhìn qua Sở Mộ một cái.

- Sở huynh, mời vào.

Nạp Lan Phong Hoa cười cười, đứng dậy mời Sở Mộ.

Thị nữ Tiểu Hoàn kia hầm hừ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

- dường như Nạp Lan tiểu thư gặp phải chuyện gì phiền phức đúng không? Nếu có chuyện cần ta hỗ trợ, tiểu thư cứ việc mở miệng.

Sở Mộ mỉm cười nói.

- Nếu như thực sự có chuyện cần Sở huynh hỗ trợ, chúng ta nhất định sẽ không từ chối.

Nạp Lan Phong Hoa khẽ cười nói. Nhưng mà Sở Mộ có thể nghe ra đuộc, đối phương chỉ đang ứng phó với câu nói kia của hắn, cũng không có coi là thực.

Con người Sở Mộ chính là như vậy, ngươi không coi trọng ta, ta cũng không cưỡng cầu, hết thảy tùy duyên.

Bất quá hắn ở đây, lâm vào trong trạng thái hôn mê, lại được Nạp Lan Phong Hoa cứu. Sau đó lại ăn chùa, uống chùa ở nơi này. Đây là nhân tình, ngày sau hắn tất phải báo đáp.

- Không biết Sở huynh ở đây có tốt không? Nếu như Sở huynh cần gì, cứ viêc mở miệng.

Nạp Lan Phong Hoa hỏi.

- Rất tốt, bất quá hiện tại có một việc cần phải làm phiền Nạp Lan tiểu thư.


Sở Mộ cười nói.

Thị nữ Tiểu Hoàn trợn trắng mắt, nhịn không được nhỏ giọng thầm nói.

- Thật đúng là biết dựa cột bò lên nha. Da mặt thật dày.

Nạp Lan Phong Hoa lườm Tiểu Hoàn, Sở Mộ thì làm như không nghe thấy. Mà quản gia Nạp Lan Hạc không nói một lời.

- Mời Sở huynh nói.

Nạp Lan Phong Hoa nói.

- Ta muốn tu luyện, nhưng mà không có công pháp thích hợp. Không biết Nạp lan tiểu thư có hay không?

Sở Mộ nói:

- Không cần quá cao cấp, chỉ cần có thể tu luyện tới Khí Hải cảnh là đủ rồi.

Tu luyện tới Khí Hải cảnh, Sở Mộ có thể chuyển tu Thiên Hoang kiếm điển.

- Ngươi... Ngươi sao lại có lòng tham không đáy như vậy chứ?

Nạp Lan Phong Hoa còn chưa nói gì, thị nữ Tiểu Hoàn đã không nhịn được lên tiếng. Lời nói sắc bén giống như kiếm vang lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận