Kiếm Đạo Độc Thần

Sở Mộ lại nghĩ tới một phương pháp, đó chính là sau khi luyện hóa hỏa chủng, lợi dụng lực lượng hỏa chủng, bảo hộ toàn thân, tiến vào trong cái hồ nham thạch nóng bỏng, lại thông qua đó rời khỏi đây.

Cho nên điều kiện tiên quyết là luyện hóa toàn bộ hỏa chủng, luyện hóa càng nhiều, càng thấu triệt thì xác suất rời khỏi lại càng lớn. Cho nên Sở Mộ không thể không tạm thời buông tha việc tu luyện những thứ khác, toàn tâm toàn ý luyện hóa hỏa chủng.

Ngoài luyện hóa hỏa chủng ra, Sở Mộ cũng lấy một ít hạt sen màu đỏ từ trên đài sen. Hắn phát hiện ra những hạt sen này đều có nhiệt độ cao, khác với hạt sen bình thường, không có tâm sen cũng không có khe hở, cả hình dáng là hình cầu. Trong lúc hắn thử phá vỡ, lập tức chứng kiến bên trong có chất lỏng sền sệt màu đỏ, phẩm chất có thể coi là vô hạ, vô cùng tinh mỹ, ẩn chứa năng lượng hỏa hệ phong phú.

Sở Mộ càng kinh hỉ phát hiện ra, chất lỏng trong hạt sen này thậm chí còn có thể dùng được, có thể đưa cho hỏa chủng hấp thu. Sau khi hấp thu, lực lượng hỏa chủng có chút tăng lên.

Nói cách khác, Sở Mộ có thể lợi dụng những hạt sen ẩn chứa năng lượng này, làm tăng tốc quá trình hồi phục lại như cũ của hỏa chủng.

Trừ luyện hóa hỏa chủng ra, Sở Mộ lại có chuyện để làm, đó là đào hạt sen.

Hoa sen nơi này tổng cộng có năm mươi mấy đóa. Trên mỗi một đóa hoa sen đều có đài sen, bên trong đài sen đều có hạt sen. hoặc nhiều hoặc ít. Sau khi Sở Mộ thu thập, rất nhanh toàn bộ đã bị hắn thu hết không còn. Tổng cộng cso hơn sáu ngàn hạt sen, thu hoạch không nhỏ.


Một mặt luyện hóa, một mặt dùng hạt sen ẩn chứa năng lượng cung cấp cho hỏa chủng hấp thu. Thể tích của hỏa chủng tăng lên từng chút một, khi hạt sen tiêu hao chừng một trăm hạt. Thể tích của hỏa chủng tăng lên ba thành, hỏa diễm màu vàng nhạt phóng ra, màu sắc cũng đậm hơn. chỉ có điều rất khó phân biệt, nhận ra.

Đây là một tiến bộ đáng mừng.

Có hạt sen năng lượng trợ giúp, quá trình luyện hóa hỏa chủng của Sở Mộ càng thêm thuận lợi, hiệu suất cũng càng cao. Rốt cuộc sau khi tiêu hao chừng hai ngàn hạt sen, Sở Mộ đã triệt để luyện hóa hỏa chủng.

Hỏa diễm màu vàng nhạt màu sắc càng đậm hơn, chỉ là lúc này nó nội liễm, không xuất. Hỏa chủng này so với trước đây còn có màu sáng hơn, màu vàng sáng, thể tích cũng gia tăng lên tới chừng bằng hai hạt đậ.

Ngay sau đó, dưới tinh thần ý niệm của Sở Mộ, hỏa chủng chậm rãi trở nên xụi lơ, biến hóa hình thái, cuối cùng hóa thành một đạo hỏa diễm giống như ánh nến vậy, giống như là tinh linh thiêu đốt, chập chờn trên đầu ngón tay của Sở Mộ.

Tiếp theo đóa hỏa diễm này tiến vào trong ngón tay của Sở Mộ rồi biến mất không thấy gì nữa. Không bao lâu, trong đan điền của Sở Mộ có thêm một đóa hỏa diễm màu vàng nhạt sáng màu.

hấp thu năng lượng của hai ngàn hạt sen, hỏa chủng rốt cuộc cũng phục hồi được một bộ phận, một lần nữa hóa thành hỏa diễm. Nhưng mà còn chưa phải hoàn toàn là Địa Tâm hoang viêm. Sử dụng nó, Sở Mộ còn tốn không ít Thiên hoang kiếm nguyên.

- Đã luyện hóa xong, cũng là lúc nên rời khỏi đây.

Sở Mộ lầm bầm nói, hắn cũng không biết mình ở nơi này đã bao lâu. Ở nơi này căn bản không có cách nào nhận biết được thời gian trôi qua. Hắn chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được ít nhất đã qua hai tháng, có lẽ còn dài hơn.

Khôi phục Thiên hoang kiếm nguyên và tinh thần ý niệm. Sau khi đạt tới đỉnh phong, Sở Mộ lại lấy ra năm hạt Băng Linh đan còn lại ăn vào, nhanh chóng chuyển hóa thành lực lượng băng phách, gia trì bản thân. Rồi sau đó cúi đầu nhìn nham thạch nóng chảy, nhẹ nhảy phi thân nhảy lên rồi đáp xuống.


Khi thân thể sắp tiếp xúc với nham thạch nóng bỏng, Sở Mộ khởi động Địa Tâm hoang viêm nho nhỏ, Thiên hoang kiếm nguyên rót vào bên trong, kích phát ra hỏa diễm màu vàng nhạt nho nhỏ, lan tràn, bao phủ toàn thân hắn.

Cơ hồ không có một đạo thanh âm nào, Sở Mộ đã rơi vào trong cái hồ nham thạch nóng bỏng, nhanh chóng rơi xuống dưới, hỏa diễm màu vàng nhạt tràn ngập bên ngoài thân, chống cự nhiệt đô cao và nham thạch nóng bỏng xâm nhập tới cơ thể.

Mà lực lượng băng phách trong người vận chuyển, giảm bớt một bộ phận nhiệt độ cao rót vào trong cơ thể. Sở Mộ tăng tốc độ chìm xuống. Trong tầm mắt của hắn chỉ có thể nhìn thấy một mảnh màu đỏ sậm tràn ngập.

Tinh thần ý niệm tản mát ra cũng bị áp chế rất lớn. Ngay cả thế giới tinh thần cũng cảm nhận được một mảnh nhiệt độ cao đang cháy.

Sở Mộ phải thừa nhận loại thiêu đốt này, dùng tinh thần ý niệm tìm kiếm phương hướng. Sau khi dùng một lượng lớn kiếm nguyên, Sở Mộ không thể khong dựa theo đường cũ trở lên, nhảy lên hoa sen nghỉ ngơi. Mãi sau khi khôi phục toàn bộ mới lại một lần nữa tiến vào.

Lần lượt nghỉ ngơi, lần lượt tìm kiếm, không ngừng xác định phương hướng.

Rốt cuộc, sau lần thứ ba mươi mấy, còn có nhiều lần gặp phải Viêm xà, may mắn kịp thời trở về, Sở Mộ đã tìm được phương hướng. Vận khí rất tốt, không có tiếp tục gặp phải Viêm xà, từ một hướng khác trong cái ao nham thạch nóng bỏng nhảy ra. Nhảy lên trên cái động trước khi hắn bị rớt xuống ao nham thạch nóng bỏng. Mà lúc này Thiên hoang kiếm nguyên trong cơ thể hắn cũng tiêu hao không còn.

Nguy hiểm nhưng vẫn còn sống, lại đạt được kỳ ngộ, luyện hóa hỏa chủng của Địa Tâm hoang viêm. Gặp họa đắc phúc, rốt cuộc cũng rời khỏi địa phương bị o bế kia, khiến cho Sở Mộ thở dài một hơi. Cả người nằm trên mặt đất, chỉ cảm thấy rất là mệt mỏi.


Nghỉ ngơi một lát, Sở Mộ đứng dậy rời khỏi động quật, nhanh chóng chạy tới Thiên Hoang thần sơn.

- Hóa ra ta ở trong động quật bị phong bế kia đã hơn bốn tháng.

Sau khi trở về Ngoại cug, Sở Mộ mới biết được rốt cuộc đã trôi qua mấy tháng.

Thời gian chấm dứt giai đoạn thứ nhất chỉ còn lại có ba tháng.

Vốn dựa theo kế hoạch, hiện tại có lẽ Sở Mộ đã hoàn toàn phá giả Phong Thần Huyết Chú trên kiếm ý, khiến cho kiếm ý thoát khỏi niêm phong, tái hiện phong mang. Nhưng gmaf bởi vì hắn lọt vào trong cái ao nham thạch nóng bỏng kia, tiến vào cái động bị phong bế, đạt được Địa Tâm hoang viêm, lại toàn tâm toàn ý luyện hóa nó, cho nên mới tạm thời bỏ qua việc tu luyện các thứ khác.

Đối với chuyện này Sở Mộ cũng không quá để ý, có hỏa chủng Địa Tâm hoang viêm, loại bảo bối ngay cả cường giả Kiếm Vương cấp cũng phải mơ ước. Hắn có thể nhận được là cơ duyên rất lớn, vì vậy mà phải kéo dài việc phá vỡ phong ấn kiếm ý tới mấy tháng cũng là đáng giá.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận