Kiếm Đạo Độc Thần

Nam Vô nhặt kiếm của mình lên, sắc mặt đổi tới đổi lui, trong mắt mang theo khiếp sợ khó nói thành lời, nội tâm còn chưa kịp phản ứng, hắn bị đánh bại như vậy, bị bại triệt để và không cách nào tưởng tượng nổi.

Hắn cho rằng mình tăng lên đủ nhiều, không nghĩ tới chênh lệch càng lúc càng lớn, nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, hắn có một cảm giác kỳ quái, cả đời của hắn chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên bóng lưng này, không cách nào đuổi theo, càng đừng nói vượt qua.

Tất cả mọi người nhìn bóng lưng Sở Mộ đi xa, trong nội tâm, cũng sinh ra suy nghĩ giống Nam Vô.

Đây là bóng lưng bọn họ chỉ có thể vĩnh viễn nhìn lên.

Sở Mộ biến thành truyền kỳ trong ngoại cung.

Cho dù Nam Vô có kiếm ý bảy chuyển hậu kỳ và áo nghĩa bảy chuyển hậu kỳ cũng không thể đối kháng, rốt cuộc hắn mạnh cỡ nào chính là một câu hỏi không lời giải, giống như lạc ấn tiến vào nội tâm đệ tử ngoại môn, cả đời không thể lau đi.

Cường đại, thần bí, ít xuất hiện!

Mỗi ngày Sở Mộ đều kiên trì tu luyện.

Kiếm thuật là bắt buộc, mỗi ngày đều luyện, tu vi kiếm nguyên đã sớm đạt đến cực hạn, tạm thời buông bỏ, Thiên Hoang Kiếm Thể cũng đạt tới tầng thứ ba trung kỳ, Thiên Hoang Luyện Thể Dịch tiêu hao không còn, Sở Mộ cũng tạm thời buông bỏ, kể từ đ, thời gian còn lại dùng rèn luyện kiếm ý.

Tu luyện Băng Phách Hàn Sương Công đã đạt tới cực hạn, hắn đủ điều kiện tu luyện Tâm Kiếm Bí Lục nhưng thêếu thời gian.


Sau khi đánh bại Nam Vô, Sở Mộ lại bế quan ba tháng sau đó có tin tức truyền ra.

Năm ngày trước, Nam Vô thành công đột phá Nguyên Cực Cảnh, tấn thăng thành kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, thông qua khảo hạch trở thành đệ tử nội cung.

Sở Mộ mỉm cười.

Dùng kiếm ý và áo nghĩa bảy chuyển hậu kỳ của Nam Vô, với thiên phú và tiềm lực như vậy chắc chắn sẽ bộc phát trong hàng ngũ nội cung, bất luận thiên tài chính thức ở nơi nào cũng không thể không có tiếng tăm, yên lặng chỉ là nhất thời.

Sau khi nghỉ ngơi một ngày, Sở Mộ lại bắt đầu bế quan.

Lần bế quan này dài một chút, hắn bế quan suốt năm tháng nhưng hiệu quả vô cùng rõ ràng, kiếm ý đạt tới chín chuyển hậu kỳ tới hạn, chỉ kém một tia là cực hạn.

Nhưng bước cuối cùng là khó vượt qua nhất, Sở Mộ cũng không nóng nảy, hắn dùng tâm tình thoải mái đối mặt việc này, sau khi bế quan hắn đi ra ngoài ngắm nhìn phong cảnh, tán giải sầu thả lỏng thần kinh căng thẳng.

Hắn lại nghe một ít tin tức.

Ba ngày trước Xi Tiếu, Lạc Thu Thủy, Bí Hổ và Đồ Kinh Hồng lần lượt đột phá Nguyên Cực Cảnh, đạt tới Thần Ngưng Cảnh, hơn nữa thành công thông qua khảo hạch nội cung trở thành đệ tử nội môn.

Thiên phú của bọn họ không bằng Nam Vô nhưng không kém nhiều. Tiến vào nội cung, chỉ yên lặng một thời gian ngắn làm công tác chuẩn bị, cuối cùng sẽ bạo phát hào quang của mình, bọn họ sẽ quật khởi và tìm được một nơi cắm dùi trong nội cung.

Nhưng đệ tử nội cung đều rất cường hãn, thiên phú bản thân không kém chút nào, bởi vậy cho dù là Nam Vô, trong thời gian ngắn muốn đạt được bài danh cao trong hàng ngũ đệ tử nội môn không dễ dàng chút nào.

Những người từng là đối thủ của mình đã đi trước mình. Sở Mộ không uể oải, hắn càng mỉm cười thoải mái.

Cho dù bọn họ trở thành kiếm giả Thần Ngưng Cảnh cũng không phải đối thủ của Sở Mộ.

Sở Mộ nguyện ý hoàn toàn có thể đột phá Thần Ngưng Cảnh trong thời gian ngắn, trở thành đệ tử nội cung, đáng tiếc hắn có suy nghĩ kinh người và dã tâm rất lớn.

Sau khi giải sầu, thần kinh được thả lỏng. Sở Mộ tiếp tục bế quan, lần này kiếm ý đột phá thành công đạt tới chín chuyển cực hạn, lúc này hắn bắt đầu rèn luyện kim chi áo nghĩa.

Kim chi áo nghĩa chín chuyển sơ kỳ, muốn rèn luyện đến chín chuyển cực hạn cũng phải tốn thời gian một hai năm.


Sở Mộ có tính nhẫn nại.

Rèn luyện rèn luyện, không ngừng rèn luyện, mệt mỏi thì tạm thời ngừng bế quan ra ngoài giải sầu. Nghỉ ngơi một chút sau đó tiếp tục rèn luyện.

Thời gian một năm qua đi, kim chi áo nghĩa cũng đạt tới chín chuyển cực hạn.

Lúc này Sở Mộ tiến vào Thiên Hoang Địa Cung, trở thành đệ tử ngoại cung được bốn năm, tính cả hai năm trước, nói cách khác hắn rời khỏi Thiên Phong Kiếm Cung thế giới Thái Cổ được sáu năm.

Ngẫu nhiên, Sở Mộ nhớ tới bằng hữu trong Thiên Phong Kiếm Cung, cũng nhớ đổ ước Tư Không Chiến.

Không biết mấy năm qua, chiến đội Tinh Trần của Tư Không Chiến đạt tới hàng ngũ chiến đội siêu cấp hay đã vượt qua chiến đội siêu cấp.

Hắn không biết lúc nào mới có thể quay về thế giới Thái Cổ, lúc này mới có thể quay về Thiên Phong Kiếm Cung, hắn một tay sáng lập chiến đội Chấn Thiên đạt tới mức nào?

Cảm giác sáu năm qua đi, hắn nhớ lại có cảm giác như vừa trôi qua trong nháy mắt.

Thời gian sáu năm, người Thiên Phong Kiếm Cung cũng quên mình rời.

Thở ra một hơi, Sở Mộ không có ý định tiếp tục bế quan.

Thủy chi áo nghĩa sáu chuyển sơ kỳ, không chi áo nghĩa ba chuyển sơ kỳ, các áo nghĩa khác cũng là năm chuyển sơ kỳ, muốn đều rèn luyện đến chín chuyển cực hạn, còn không biết phải phí bao nhiêu thời gian, có lẽ đã trôi qua vài chục năm.

Đối với Sở Mộ mà nói, vài năm không là gì, vài chục năm mới thật sự là dài đằng đẳng.


- Đã như thế cứ tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh đi.

Sở Mộ nói thầm.

Lần trước tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh, tu vi của hắn đạt tới Nguyên Cực Cảnh cực hạn, Thiên Hoang Kiếm Thể xen giữa tầng hai và tầng ba, kiếm ý và kim chi áo nghĩa chỉ đạt tới tám chuyển cực hạn.

Hôm nay tu vi của hắn đạt tới Nguyên Cực Cảnh cực hạn, Thiên Hoang Kiếm Thể lại đạt tới tầng thứ ba trung kỳ, kiếm ý và kim chi áo nghĩa đạt tới chín chuyển cực hạn, tinh thần ý niệm lột xác thành thần niệm chi lực, có thể nói mấy năm qua hắn tăng lên không nhỏ.

Chín chuyển cực hạn và tám chuyển cực hạn là một đại cấp độ, không dễ dàng vượt qua.

Kiếm thuật tiến triển, hơn nữa tăng cường Thiên Hoang Kiếm Thể, kiếm ý cùng áo nghĩa và thần niệm chi lực cường đại, hôm nay Sở Mộ có một thân thực lực có thể đối kháng với ba mươi đệ tử nội cung đứng đầu, thực lực của hắn tăng lên gấp mười mấy lần.

Thực lực tăng vọt, Sở Mộ càng có tự tin rất mạnh phá vỡ phong cấm nhìn thấy cung điện lần trước, lúc đó hắn không kịp thăm dò đã bị truyền tống ra ngoài, cung điện cũng là một trong những mục tiêu của hắn lần này.

Vì ngăn ngừa phiền toái, Sở Mộ xin ra ngoài lịch lãm rèn luyện, hắn rời khỏi Thiên Hoang Thần Sơn tương đối xa, trực tiếp tiến vào hiểm địa trung cấp.

Trên thực tế đối với Sở Mộ mà nói, hiểm địa trung cấp không tính là cái gì, mục đích đi vào hiểm địa trung cấp chỉ làm yểm hộ mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận