Kiếm Đạo Độc Thần

Trong trí nhớ của bọn họ, Thanh Phong Kiếm Phái từ lúc lập phái tới nay, chỉ có một người tiến vào Bách Cường, tiến Đại Khôn Kiếm Phủ tu hành. Một lần kia, Thanh Phong Kiếm Phái có được ngợi khen của vương thất Đại Khôn, thu được không ít thứ tốt, mới dần dần đuổi kịp Thanh Lan Kiếm Phái.

Mà lần này, đã có hai người tiến vào Bách Cường, nhận được ngợi khen tuyệt đối sẽ càng nhiều hơn. Ngay cả bọn họ những đệ tử thân ở trong Kiếm Viện, cũng sẽ thu được ngợi khen của Kiếm Viện. Thật là chuyện đáng mừng.

Ngay thời khắc tám vị sư huynh đệ Thanh Phong Viện đặc biệt vui mừng, có người đến, nói rõ ý đồ. Sở Mộ liền rời khỏi Thanh Phong Viện, đi tới chỗ của phó viện chủ. Bởi vì phó viện chủ triệu kiến hắn.

- Phó viện chủ... Là Lăng Thương Viêm, hắn triệu kiến ta có chuyện gì?

Sở Mộ vừa đi theo người này, vừa âm thầm suy nghĩ tìm tòi.

Không bao lâu, Sở Mộ liền tiến vào bên trong một tòa viện thật lớn.

Ở trong hậu viện có một hồ nước. Bên cạnh hồ nước lại có một cái đình nghỉ mát. Trong đình nghỉ mát là một lão nhân đang ngồi. Hắn chính là phó viện chủ Lăng Thương Viêm.

- Ngươi tới rồi.

Lăng Thương Viêm rót một chén trà, tiện tay bắn chén trà ra. Tay Sở Mộ duỗi ra một cái. Chén trà rơi vào trong ngón tay. Nước trà vẫn tĩnh lặng không động giống như bị đông cứng lại:


- Trước uống một chén trà đã. Tới đây ngồi xuống đi.

- Cảm ơn phó viện chủ.

Sở Mộ nói xong, đi tới bên trong đình nghỉ mát, đặt chén trà xuống.

Lăng Thương Viêm mỉm cười:

- Có phải đang suy đoán lão phu vì sao triệu kiến ngươi hay không? Lúc đầu, ngươi cùng sáu đệ tử Kiếm Viện tiến tu ở trong rừng trúc cách phía tây Kiếm Viện hai mươi dặm chém giết, đều rơi vào trong mắt lão phu.

Sở Mộ nghe vậy, theo bản năng cơ bắp toàn thân căng cứng, đồng tử co lại, có kích động muốn lập tức xoay người rời đi.

- Không cần khẩn trương. Lão phu cũng không có ý định truy cứu. Hơn nữa nếu như truy cứu, ngươi cho dù là có Hóa Khí Cảnh tu vi, cũng đừng mơ tưởng từ trong tay lão phu chạy trốn được.

Lăng Thương Viêm nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trên mặt lộ ra một ý cười cao thâm khó dò. Hắn lại chậm rãi nói:

- Chẳng qua là lúc đêm nhìn ngươi ra tay, sắc bén ép người. Kiếm thuật phi phàm. Còn nắm giữ hai thành Vân Chi Ý Cảnh. Điều càng làm cho lão phu cảm thấy kinh ngạc chính là tu vi của ngươi chỉ mới là thập đoạn hậu kỳ. Thiên tư như vậy, đã vượt qua Kiếm Viện Tứ Kiệt hiên tại. Đáng để lão phu coi trọng.

Sở Mộ nghe vậy, thoáng thả lỏng. Trong lòng hắn càng kinh ngạc hơn. Hắn đã sớm suy đoán về tu vi của phó viện chủ này nhất định phải cao hơn Hóa Khí Cảnh. Mà bây giờ nghe lời hắn nói như vậy, càng khẳng định sự suy đoán của Sở Mộ.

Chỉ là không biết, phía sau Hóa Khí Cảnh là cảnh giới gì?

Điểm này, có lẽ trưởng lão Chưởng viện Thanh Phong Kiếm Phái đều biết. Nhưng lúc đó Sở Mộ lại không có suy nghĩ nhiều như vậy, cũng không có đặt câu hỏi. Mà nay nhớ tới điểm này, hắn lại không biết được, chỉ có thể tự mình âm thầm suy đoán.

- Lần này triệu kiến ngươi, thứ nhất, là chúc mừng ngươi tiến vào Bách Cường, thu được cơ hội đi tới Đại Khôn Kiếm Phủ tiến tu.

Lăng Thương Viêm cũng không quan tâm Sở Mộ có phản ứng thế nào, tự mình nói:

- Thứ hai, vẫn là tiếp xúc với ngươi một chút, lưu lại một ấn tượng tốt.

Lời này vừa ra, Sở Mộ thì càng thêm nghi ngờ.


Lăng Thương Viêm làm phó viện chủ Kiếm Viện Ly Châu, tu vi toàn thân cao thâm. Dĩ nhiên không cần phải nói, kiếm thuật càng không tầm thường. Lẽ nào bởi vì lúc đầu nhìn thấy kiếm thuật của Sở Mộ cùng với hai thành Vân Chi Ý Cảnh liền có cái nhìn khác đối với Sở Mộ sao? Trong này rốt cuộc lại có dạng tin tức gì?

Sở Mộ không biết. Thoạt nhìn vị phó viện chủ này hình như cũng không có ý định nói rõ.

- Ngồi xuống đi. Có một số việc, ngươi bây giờ vẫn không cần thiết phải biết đến. Nhưng lão phu đối với ngươi, tuyệt đối không có nửa điểm ác ý.

Thái độ Lăng Thương Viêm ôn hòa, chậm rãi nói:

- Nếu như ngươi có nghi vấn gì, bất kể là về phương diện tu luyện hay là những phương diện khác, đều có thể nói ra. Lão phu nếu như biết được, tất nhiên sẽ giải thích cho ngươi một chút.

Sở Mộ suy nghĩ một chút, liền mở miệng thỉnh giáo cùng Lăng Thương Viêm.

...

- Tuy rằng không biết phó viện chủ này triệu kiến ta, mục đích thực sự rốt cuộc là cái gì? Nhưng ít ra có thể khẳng định, hắn đối với ta không có ác ý gì.

Sau khi rời đi viện của phó viện chủ, Sở Mộ đi về phương hướng Thanh Phong Viện, vừa đi lại vừa thầm nói với mình.

Mà trong lúc cùng nói chuyện với Lăng Thương Viêm, một ít nghi vấn của Sở Mộ cũng nhận được giải đáp.

Ví dụ như, sau Hóa Khí Cảnh là cảnh giới gì?


Ví dụ như, phẩm cấp kiếm phái là căn cứ cái gì để phân chia v.v.

Sau Hóa Khí Cảnh là Khí Hải Cảnh. Về phần Khí Hải Cảnh như thế nào, Lăng Thương Viêm cũng không nhiều lời. Phó viện chủ chỉ nói cho Sở Mộ biết, có một ngày khi hắn có thể đột phá Khí Hải, tất nhiên có thể hiểu rõ ảo diệu bên trong.

Về phần sau Khí Hải Cảnh, tên là Cửu Chuyển Cảnh. Sau Cửu Chuyển Cảnh lại là Nguyên Cực Cảnh. Sau Nguyên Cực Cảnh, nhìn ý tứ của Lăng Thương Viêm, hình như còn có trình tự cao thâm hơn. Nhưng hắn lại không nói rõ là cái gì.

Chỉ cần là mấy cảnh giới này đã khiến Sở Mộ ngạc nhiên. Đồng thời, hắn cũng cảm thấy vạn phần khiếp sợ, một lần nữa chấn động vì thế giới kiếm giả rộng lớn. Đồng thời, Sở Mộ càng cảm thấy hứng thú cùng hiếu kỳ mãnh liệt đối với thế giới này. Ánh mắt của hắn cũng trở nên lợi hại cùng kiên định mà trước đó chưa từng thấy.

Khi Sở Mộ hỏi thăm tu vi của Lăng Thương Viêm có phải là Khí Hải Cảnh hay không, Lăng Thương Viêm chỉ mỉm cười, vẫn không có trực tiếp trả lời.

Về phần phân chia phẩm cấp kiếm phái, Sở Mộ nghĩ đến lời thề lúc đầu của hắn: Trong vòng mười năm kiếm khiêu chiến với Thanh Lan Kiếm Phái.

Lời thề này chính là một sự khích lệ đối với bản thân. Nhưng Sở Mộ cũng cần tìm hiểu tương đối rõ ràng về Thanh Lan Kiếm Phái. Đồng thời, vấn đề như vậy, cũng đối với kiếm phái khác, hắn cũng phải hiểu biết đại khái.

- Kiếm phái hạ phẩm, chí ít cần phải có mười kiếm giả Hóa Khí Cảnh. Đồng thời còn phải có một kiếm giả Khí Hải Cảnh trấn thủ. Kiếm phái trung phẩm lại chí ít cần mười kiếm giả Khí Hải Cảnh, đồng thời còn cần có một kiếm giả Cửu Chuyển Cảnh trấn thủ. Về phần kiếm phái thượng phẩm, lại chí ít cần mười kiếm giả Cửu Chuyển Cảnh, và có một kiếm giả Nguyên Cực Cảnh trấn thủ. Thảo nào kiếm phái trung phẩm muốn tiêu diệt kiếm phái hạ phẩm, lại dễ dàng như thế.

Khi Sở Mộ vừa biết được những điều này, hắn sợ toàn thân gần như ngây ra. Điều này đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng và nhận thức của hắn về kiếm giả Kiếm Khí Cảnh. Cho dù là cảnh giới kiếm thuật Tông Sư, cũng không cách nào khiến hắn trấn định lại. Phải mất gần nửa phút, Sở Mộ mới khôi phục lại sự bình tĩnh, chậm rãi hấp thu tiêu hóa những tin tức vừa nhận được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận