Kiếm Đạo Độc Thần

Chủ yếu nhất là, hai mươi mấy người học viên cũ này ở trong ngoại phủ đều xem như là một đám tương đối bình thường. Nghĩ đến một năm trước bọn họ mới vừa gia nhập ngoại phủ, chắc hẳn chỉ là tu vi thập đoạn đỉnh phong.

- Lý sư huynh, cái tên kia vô cùng cuồng ngạo. Căn bản cũng không coi học viên cũ chúng ta ra gì.

Hai nhân ảnh từ phía xa đi tới. Một người trong đó là Trương Khánh Vĩ. Hắn đang bắn nướt bọt về phía một người khác nói. Hắn vừa hồi tưởng lại lúc bị Sở Mộ một kiếm để ở trên cổ họng, cuối cùng còn nghĩ tới sự thực mình chỉ còn lại sáu trăm học phần phải chuyển cho đối phương, liền giận không kìm chế được.

- Ngươi đúng là phế vật. Ngay cả một học viên mới cũng không có cách nào áp chế được. Thời gian một năm qua đã lãng phí một cách vô ích.

Người được gọi là Lý sư huynh nhướng mày, bất mãn liếc mắt nhìn Trương Khánh Vĩ, hừ lạnh nói.

- Lý sư huynh, cái tên kia tuy rằng là học viên mới, tu vi kiếm khí cũng chỉ có thập đoạn đỉnh phong, nhưng thực lực toàn thân thật sự không tầm thường.

Trương Khánh Vĩ cố gắng biện giải cho mình. Hắn thà rằng nói đối phương mạnh mẽ vô cùng cũng không muốn thừa nhận mình là phế vật.

- Hừ, chỉ là một học viên mới thập đoạn đỉnh phong, lợi hại hơn nữa, nhiều lắm cũng chỉ có thể có thực lực đánh bại nửa bước Hóa Khí bình thường, còn có thể lợi hại tới mức nào nữa.

Lý Anh Duệ càng thêm bất mãn, thần sắc có vài phần lạnh lùng, mắng.

- Đúng đúng. Nhưng tốc độ của cái tên kia xuất kiếm nhanh vô cùng. Ta cũng khó có thể chống đỡ.

Trương Khánh Vĩ cẩn thận hồi tưởng tình hình lúc đó. Mặc dù hắn cũng không coi trọng đối phương, nhưng tốc độ xuất kiếm của đối phương thật sự rất nhanh. Nhanh vô cùng. Hắn tự nhận là không có cách nào đạt được loại tốc độ xuất kiếm như vậy.

- Tốc độ kiếm rất nhanh? Vậy thì có ích lợi gì? Đó chẳng qua là một phần tạo thành thực lực mà thôi. Tu vi không theo kịp, tốc độ kiếm nhanh hơn nữa cũng có không cách nào phát sinh quá nhiều lực sát thương.

Lý Anh Duệ nói:

- Trong các triều đại tới nay, học viên mới tiến vào ngoại phủ, người lợi hại nhất, xông qua Tiểu Kiếm Tháp chẳng qua cũng chỉ bắt được thành tích đứng thứ một trăm sáu mươi. Ngay cả tư cách lưu danh ở trên Thiết Kiếm Bảng cũng không có. Những năm gần đây, mỗi năm học viên mới lần đầu tiên xông vào Tiểu Kiếm Tháp, thành tích tốt nhất cũng không có vượt qua thứ tự hai trăm. Không đáng để lo.

- Đó là đương nhiên. Cho dù hắn có lợi hại hơn nữa, cũng có không cách nào so sánh với Lý sư huynh xếp thứ hạng 123 trong Tiểu Kiếm Tháp. Ta tin tưởng Lý sư huynh chỉ cần ra một kiếm, là có thể đánh bại đối phương, cho hắn biết sự lợi hại của Lý sư huynh.

Trương Khánh Vĩ lớn tiếng nịnh nọt.

Lý Anh Duệ không nói gì, khóe miệng lại treo lên một ý cười ngạo nghễ. Ở trong mấy nghìn đệ tử ngoại phủ, có thể nhận được thứ hạng 123 trong Tiểu Kiếm Tháp, thật sự đặc biệt xuất sắc rồi.

Chỉ có người thật sự xông qua Tiểu Kiếm Tháp, mới có thể hiểu rõ được khó khăn và cường đại trong đó.

- Lý sư huynh, cái tên kia là ở chỗ này!

Ánh mắt Trương Khánh Vĩ đảo qua, nhất thời ngẩn ra, tiếp theo chỉ về phía trước, hô lớn.

...

Sở Mộ thu kiếm vào vỏ, ánh mắt lạnh lùng đảo qua. Mọi người không dám đối diện, đều cúi đầu. Hắn xoay người đang muốn rời đi.

Cùng lúc đó, tiếng Trương Khánh Vĩ hét lớn truyền đến, khiến cho mọi người chú ý. Mỗi người đều nhìn sang.

- Sở Mộ. Đứng lại cho ta!

Trương Khánh Vĩ nhanh chóng chạy như bay đến, hóa thành lưu quang xẹt qua bên cạnh Sở Mộ, ngăn cản lối đi của Sở Mộ.

Lý Anh Duệ đeo một thanh Ngụy Kiếm Khí, chậm rãi bước đi thong thả đến. Trên mặt hắn lộ ra một thần sắc cười mà như không cười.

- A, là hắn!

Sắc mặt một học viên cũ thoáng đổi, khẽ kêu lên nói.

- Lý sư huynh, là Lý Anh Duệ sư huynh.

- Đứng thứ hạng 123 trên chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp. Tu vi vô cùng tinh thâm. Một tay kiếm thuật càng sắc bén, vô cùng ít có địch thủ. Hơn nữa, Lý sư huynh còn là người của Ngạo Kiếm Bang. Không chỉ có thực lực bản thân mạnh mẽ mà núi dựa cũng cường đại.

- Thoạt nhìn, hình như là đến học viên mới này gây phiền phức. Quá tốt, cuối cùng cũng có thể trút được cơn giận.

- Học viên mới này thực lực đặc biệt cường đại. Lý sư huynh hắn...

- Ngươi lo lắng cái gì? Học viên mới này cường đại mấy đi nữa cũng có giới hạn. Hắn sở dĩ có thể đánh bại chúng ta, thuần túy là dùng thủ đoạn bất chính. Tuyệt đối không phải là đối thủ của Lý sư huynh.

- Ta đã có chút nóng lòng muốn xem kết cục của hắn.

Sắc mặt các học viên cũ vốn như tro tàn, thoáng cái hồng quang toả sáng, giống như thay da đổi thịt nói chuyện với nhau.

- Lăn!

Sở Mộ lạnh lùng phun ra một chữ, nhất thời khiến đầu Trương Khánh Vĩ nổi lên gân xanh. Hắn nổi trận lôi đình, không nói hai lời trực tiếp rút kiếm chém về phía Sở Mộ.

Thân hình lắc một cái, bước chân hỗn loạn, Sở Mộ rút kiếm ra. Kiếm quang giống như ngang trời lao ra. Trương Khánh Vĩ vội vàng vung kiếm chống đỡ. Kiếm thức biến đổi, giống như ảo ảnh lướt qua kiếm của Trương Khánh Vĩ, nặng nề đánh vào phía trên kiếm khí hộ thể của Trương Khánh Vĩ.

Một tiếng động phát ra. Kiếm khí bạo phát. Trương Khánh Vĩ lui về phía sau vài bước, tàn bạo nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Sắc mặt hắn tái xanh một mảnh. Tay phải dùng sức cầm kiếm. Kiếm khí cuộn trào mãnh liệt. Năm tấc kiếm quang phun ra nuốt vào không ngừng, xuyên thủng hư không.

Tuy rằng ở trên mức độ tinh thần và số lượng kiếm khí không bằng đối phương, nhưng trình độ kiếm thuật quỷ thần khó lường, lại làm cho Sở Mộ có thể phát huy ra uy lực mỗi một kiếm tới trình độ lớn nhất. Kiếm khí bạo phát cùng lực lượng của chính mình kết hợp với nhau, ở trên mũi kiếm chấn động hình thành một khối, uy lực tăng gấp bội, trong nháy mắt thiếu chút nữa xé rách kiếm khí hộ thể của Trương Khánh Vĩ hộ.

Trương Khánh Vĩ mặc dù phẫn nộ lại kiêng kỵ, không xuất thủ lần nữa, cũng bởi vì Lý Anh Duệ đến.

- Không sai. Làm một học viên mới chỉ có tu vi thập đoạn đỉnh phong, ngươi hoàn toàn ngoài dự đoán của ta.

Ánh mắt Lý Anh Duệ lợi hại giống như mắt của chim ưng nhìn xuống, bộ dạng mở miệng chỉ điểm giang sơn, từ trên cao nhìn xuống khích lệ Sở Mộ. Đột nhiên, sắc mặt hắn lại chuyển, giọng nói trở nên lạnh lùng:

- Nhưng, học viên mới phải có bộ dạng của học viên mới. Đừng tưởng rằng mình có chút thực lực, muốn dĩ hạ phạm thượng hoành hành ngang ngược lai không được. Ngươi có lẽ còn chưa rõ ràng lắm. Đại Khôn Kiếm Phủ không thể giống như bên ngoài được. Mỗi người ở đây đều là thiên tài.

- Thì tính sao?

Sở Mộ càng cảm nhận được, cạnh tranh kịch liệt cùng tàn khốc bên trong Đại Khôn Kiếm Phủ.

- Làm là sư huynh, ta không chấp nhặt với ngươi.

Thần sắc Lý Anh Duệ lại thay đổi, lại là bộ dạng bố thí, mở miệng chỉ điểm giang sơn:

- Ngươi chỉ cần đem ba vạn bảy nghìn học phần ngươi đạt được, chuyển ba vạn qua xem như nhận lỗi. Lại quỳ xuống dập đầu lạy hắn xin lỗi, chuyện này xem như chấm dứt. Sau này, ngươi có thể nhận được sự che chở của Ngạo Kiếm Bang. Chỉ cần ngươi biểu hiện cũng đủ xuất sắc, thậm chí còn có thể được thu trở thành một thành viên của Ngạo Kiếm Bang.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui