Kiếm Đạo Độc Thần

- Vòng thi đấu thứ hai kết thúc. Nghỉ ngơi một khắc đồng hồ.

Sở Mộ vẫn không có chú ý tới. Chỉ có điều đến bây giờ, hiệu quả phương pháp hít thở Chấn Thiên càng lúc càng yếu. Bởi vì tinh thần lực lượng và thể năng, cơ bắp cùng với các phương diện khác của hắn trong khoảng thời gian vừa rồi rõ ràng đã khôi phục được hơn phân nửa.

Tuy rằng hiệu quả giảm bớt, nhưng Sở Mộ vẫn không có dừng lại. Trước khi vòng thứ ba thi đấu của mình bắt đầu, có thể tận lực khôi phục được chút nào hay chút ấy.

Một khắc đồng hồ sau, lại phải rút thăm lại. Sở Mộ không thể không từ trong trạng thái của phương pháp hít thở Chấn Thiên ra ngoài.

Rút thăm cho vòng thứ ba còn lại hai mươi người được đề cử. Sở Mộ lần này rút được chính là số 9. Nói cách khác, trận thi đấu của hắn sẽ được an bài ở trận thứ 9. Điều này có nghĩa là hắn còn có một thời gian có thể khôi phục thật tốt.

Sau khi quay về chỗ ngồi, Sở Mộ lại một lần nữa tiến vào trong trạng thái của phương pháp hít thở Chấn Thiên, cảm nhận sự hồi phục yếu ớt.

- Vòng thứ ba cuộc so tài thứ nhất: Số 1 đấu với số 20.

Sau khi trọng tài tuyên bốxong, vòng thi đấu thứ ba của những người được đề cử tranh đoạt vị trí duy nhất trên Đồng Kiếm Bảng, chính thức bắt đầu.

Có thể tiến vào vòng thứ ba, chứng tỏ thực lực của mỗi một người đều tương đối cường đại. Cuộc chiến đấu cũng có không cách nào kết thúc trong khoảng thời gian ngắn được.

Từng trận từng trận lại được tiến hành, cho Sở Mộ thời gian khôi phục.

- Vòng thứ ba trận thứ 9: Số 9 đấu với số 12.


Trọng tài tuyên bố.

- Đến phiên ta.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng. Lúc này hắn mới từ trong trạng thái phương pháp hít thở Chấn Thiên ra ngoài. Sở Mộ đứng dậy, đi nhanh về phía đài đấu kiếm. Trải qua khoảng thời gian khôi phục này, tinh khí thần của hắn cuối cùng đã khôi phục được tám phần mười. Còn lại hai phần, phương pháp hít thở Chấn Thiên không đạt được bất cứ hiệu quả nào. Hắn chỉ có thể tự mình khôi phục.

Số 12 là một thanh niên kiếm giả với mái tóc dài buộc ở sau gáy, đường cong gương mặt rõ ràng, tràn ngập khí dương cương.

- Biểu hiện của Sở sư đệ, thật sự vượt ra ngoài dự đoán mọi người.

Người kiếm giả thanh niên này lộ ra một nụ cười mỉm, nhìn về phía Sở Mộ nói:

- Ban đầu ta cũng cho rằng Sở sư đệ chỉ có thể dừng lại ở vòng thứ nhất. Không nghĩ tới Sở sư đệ không ngờ dưới tình huống không sử dụng ý cảnh và kiếm thuật cổ lại đánh bại hai đối thủ, tiến vào vòng thứ ba. Ta cũng rất lo lắng trận này sẽ bị sư đệ đánh bại.

- Quá khen.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

- Đúng rồi, sư đệ đại khái biết ta là ai đúng không?

Đối phương cười nói:

- Ta là Lữ Vấn Kiếm, cùng ở viện số 9 với sư đệ.

Trong đáy mắt Sở Mộ hiện lên một tia bừng tỉnh. Bởi vì trong ngày hôm qua, người đầu tiên tới khiêu chiến với mình tên là Thiết Không đã từng nói đến Lữ Vấn Kiếm này. Người đó nói thực lực người này rất mạnh. Xem như là người lợi hại nhất trong số những người được viện số 9 đề cử.

Sở Mộ cũng hồi tưởng lại cuộc chiến của người này ở vòng thứ nhất và vòng thứ hai. Hắn đều lưu loát đánh bại đối thủ ở trong khoảng thời gian ngắn.

Cường địch!

Hoàn toàn là một cường địch.

Nhưng Sở Mộ cũng không phải là không có cơ hội. Bởi vì thông qua cuộc tranh tài vòng thứ nhất và vòng thứ hai có thể thấy, am hiểu của Lữ Vấn Kiếm này hình như cũng là chém giết gần người. Hắn nắm giữ kiếm thuật cổ cũng cần ở gần mới có thể phát huy ra uy lực.

Kiếm thuật cổ khác nhau không có cùng phong cách. Có vài kiếm thuật cổ cần một khoảng cách, uy lực mới có thể phát huy đến mức lớn nhất. Có vài kiếm thuật cổ ở dưới hoàn cảnh đặc biệt định trước, uy lực mới có thể phát huy đến cực hạn.


- Đối với cuộc thi đấu giữa chúng ta, ta có một đề nghị. Không biết sư đệ có muốn nghe hay không?

Lữ Vấn Kiếm cười nói.

- Mời nói.

Sở Mộ thản nhiên.

- Giống như sư đệ đã thấy, ta am hiểu đã chiến đấu gần người. Chấn Nhạc Kiếm Thuật của ta cũng phải gần người mới có thể phát huy ra uy lực. Ta thấy sư đệ cũng cực kỳ am hiểu chém giết gần người. Nhất là song kiếm của sư đệ, khiến ta hết sức kiêng kỵ.

Lữ Vấn Kiếm trực tiếp nói ra ý nghĩ trong lòng, quang minh lỗi lạc:

- Cho nên, nếu như chúng ta tiến hành dựa theo chiến đấu bình thường, nhất định sẽ đặc biệt kịch liệt. Đến cuối cùng nói không chừng có người sẽ bị thương. Một khi bị thương, cho dù là thắng, sợ rằng sau khi tiến vào vòng thứ tư cũng có không cách nào phát huy ra tất cả thực lực, sẽ bị thua. Ta nghĩ sư đệ cũng không muốn thấy điểm này. Cho nên ta kiến nghị, chúng ta dùng một kiếm định ra thắng bại.

- Làm sao một kiếm định ra thắng bại?

Sở Mộ đảo là có chút ngạc nhiên.

- Kiếm thế. Thuần túy là kiếm thế.

Trên mặt Lữ Vấn Kiếm hiện lên một phần tự tin:

- Ta tin tưởng sư đệ cũng lĩnh ngộ kiếm thế. Lấy đại tài của sư đệ, tất nhiên cũng nắm giữ kiếm thế công kích. Cho nên, chúng ta lấy kiếm thế của từng người ra một đòn quyết đấu phân thắng bại.

Không thể không nói, Lữ Vấn Kiếm ở dưới sự quang minh lỗi lạc, cũng có chỗ tinh tế. Câu nói đầu tiên kết luận Sở Mộ lĩnh ngộ kiếm thế. Sở Mộ nếu như không có lĩnh ngộ kiếm thế hoặc còn không có nắm giữ kiếm thế công kích, trước mặt mọi người nói không chừng cũng không có ý tứ thừa nhận. Bất kể nói thế nào, trên phương diện khí thế đã rơi vào thế hạ phong.


- Được.

Sở Mộ lúc này đáp ứng.

Đề nghị của Lữ Vấn Kiếm vừa vặn phù hợp với ý của hắn. Xem qua hai vòng thi đấu trước, Lữ Vấn Kiếm hiển nhiên lợi hại hơn nhiều so với số 35 ở vòng thứ hai. Sở Mộ cơ bản không có nắm chắc mình đánh bại được hắn.

Nhưng nếu như so đấu về phương diện kiếm thế, cho dù là học viên trên Đồng Kiếm Bảng, Sở Mộ cũng không sợ hãi chút nào.

Bởi vì kiếm thế thuần túy không quan hệ tới ý cảnh. Tinh khí thần, ý chí và lĩnh ngộ đối với kiếm mới là nhân tố quyết định uy lực của kiếm thế.

- Được. Sư đệ thật sảng khoái. Một đòn kiếm thế của ta là Trấn Nhạc Nhất Kiếm.

Lữ Vấn Kiếm nói xong, trên người đột nhiên dâng lên một khí thế giống như một ngọn núi cao, giống như một kiếm núi ngưng tụ. Thân hình hắn dường như cao hơn gấp mười lần. Khí thế đáng sợ bá đạo cương dương tràn ngập toàn bộ đài đấu kiếm, vô hình đánh vào phía trên phong cấm.

Thoáng cái, Lữ Vấn Kiếm cho thấy cường độ kiếm thế tiểu thành, đồng thời ẩn chứa một loại bá đạo cùng dương cương thuộc về riêng bản thân hắn. Dường như ngay cả núi cao cũng sẽ bị trấn áp vậy.

- Phá Ngục Nhất Kiếm!

Sở Mộ giống như đang trả lời Lữ Vấn Kiếm, cũng giống như đang tích góp khí thế của bản thân, quát khẽ một tiếng. Trên người Sở Mộ cũng dâng lên một khí thế khủng khiếp giống như kiếm núi phủ xuống. Bên trong sự bá đạo còn ẩn chứa phong quang vô cùng sắc bén.

Đều là kiếm thế, lại có sự khác biệt rất nhỏ. Đây cũng là thế giới kiếm giả vô cùng phong phú đa dạng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận