Kiếm Đạo Độc Thần

- Nhất định sẽ có cơ hội.

Lão Tam Động Trung Xà nói.

Chuyện rất quỷ dị xảy ra, tất cả trở nên yên lặng, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Ầm ầm...

Thanh âm giống như tiếng sấm rền vang vọng, có thể cảm giác được ngọn núi dưới chân chấn động. Quấy nhiễu quá trình tu luyện kiếm thuật của Sở Mộ, sau mấy hơi lại trở nên lặng lẽ.

Chấn động giống như vậy gần đây xuất hiện mấy lần. Nhưng mà sau khi xem xét cũng không có phát hiện ra nguyên nhân gì đặc biệt.

Nếu như muốn nói đoạn thời gian này có gì khác biệt với lúc trước mà nói, trừ chấn động ra chính là bên trong Thiên Hoang cốc dường như có chút dị thường. Yêu thú qua ljai dường như so với bình thường còn nhiều hơn một ít. Hơn nữa đám yêu thú này so với bình thường càng thêm cuồng bạo. Làm cho một ít Kiếm giả tiến vào trong Thiên Hoang cốc tìm kiếm Thiên Hoang căn và các loại linh dược chết và tổn thương hơn trước rất nhiều.

Kiếm vệ phụ trách khu vực khai thác mỏ so với trước đó càng thêm cảnh giác. Bởi vì bọn họ cảm thấy đây có lẽ là dấu hiệu yêu thú trong Thiên Hoang cốc có lẽ sẽ bạo động. Tuy rằng cảm giác không quá giống như với những lần trước, nhưng mà đề cao cảnh giác là chuyện cần làm.

Từ khi Vu Nhai nhúng tay vào. Phần lớn thời gian của Sở Mộ đều ở trong động phủ mình. Về phần khi dùng bữa tự nhiên sẽ có người đưa tới ngoài động phủ.

Nghiêm Khai Minh từng nghĩ tới hạ độc trong đồ ăn. Nhưng mà cuối cùng vẫn bỏ đi suy nghĩ này. Không nói trước có hiệu quả hay khoong. Chỉ cần chuyện hạ độc vừa mới xuất hiện. Vu Nhai đại nhân tuyệt đối sẽ hoài nghi lên đầu hắn. đến lúc đó coi như muốn bảo vệ hắn cũng không dễ dàng.

Lần này Nghiêm Khai Minh học khôn. Hắn không làm gì hết. Tất cả như thường, chờ tứ hung khác trong Biên Hoang ngũ hung ra tay giết chết Sở Mộ. Về sau hắn chỉ để ý tới chỗ tốt kia mà thôi.

Chờ đợi là thứ rất gian nan. Bất đắc dĩ Vu Nhai đều luôn ở trong động phủ tu luyện, bởi vì chuyện chấn động thường xuyên xảy ra, cho nên Vu Nhai thường xuyên ra ngoài dò xét. Vì vậy Biên Hoang ngũ hung không có tìm được cơ hội ra tay.

Nói một cách tương đối, sinh hoạt của Sở Mộ vô cùng tùy tâm.

Tuy rằng không giết được Nghiêm Khai Minh, nhưng mà không phải lúc nào Sở Mộ cũng ghi nhớ trong lòng. Bởi vì loại người như Nghiêm Khai Minh trong mắt Sở Mộ bất quá chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi.

Quan trọng nhất vẫn là tăng lên thực lực của mình. Chỉ cần thực lực bản thân tăng lên, mọi chuyện đều dễ xử lý.

Nếu như mình có được thực lực có thể chống lại Kiếm giả Khí Hải cảnh. Như vậy lúc ấy Vu Nhai không có cách nào ngăn được mình. Nghiêm Khai Minh kia cũng sẽ chết dưới thân kiếm hắn.

Thời gian tu luyện vô cùng nhàn nhã, cũng trôi qua rất nhanh. Nhoáng cái thời gian một tháng qua đi.

Bởi vì có Thực Linh châu cao cấp, hơn nữa lại có linh thạch trung phẩm phụ trợ. Tu vi kiếm khí của Sở Mộ ngày càng thâm hậu. Càng ngày càng tinh thuần. Chuyển thứ bảy của Thiên Nguyên cửu chuyển cũng dần dần sắp được luyện thành.

Tu luyện loại công pháp như Thiên Nguyên cửu chuyển, nếu như linh khí càng tinh thuần thì tiến cảnh càng nhanh.

Trong một tháng này, trừ việc tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển ra thì Sở Mộ tu luyện tầng thứ ba của bí pháp kiếm khí hộ thể. Sở Mộ còn tu luyện tất cả yếu lĩnh của kiếm thuật sư. Kiếm thuật trụ cột, kỹ xảo phát lực, thị kiếm, thính kiếm, xúc kiếm, tất cả mọi thứ...

Thị kiếm đã tu luyện tới viên mãn, thính kiếm cũng hoàn toàn đại thành. Nhưng mà xúc kiếm gần tới tiểu thành lại không có chút tiến triển nào. Cho dù Sở Mộ tu luyện thế nào cũng không được, hắn sốt ruột cũng không thể làm gì khác hơn.

Sau đó là tu luyện Kinh Phong kiếm thuật, thời gian còn lại toàn bộ dùng để tìm hiểu và lĩnh ngộ. Tìm hiểu Tê Liệt ý cảnh và kiếm thêê.s Nên làm thế nào dung hợp ý cảnh với kiếm thế vào với nào. Ngoài ra còn lĩnh ngộ Kim Phong thập tam thức, dung nhập Kim Phong liệt Không và Liệt Không kiếm kishc.

Ngẫu nhiên Sở Mộ sẽ rút chút thời gian nhàn rỗi tiến vào trong quặng mỏ đi đi lại lại. Nếu nhìn thấy linh thạch trung phẩm hắn sẽ thuận tay nhét vào trong oản luân không gian.

Đáng tiếc một tháng qua, nhiều lần tiến vào quặng mỏ. Sở Mộ cũng không có gặp được Thực Linh thú nữa. Thứ này quả nhiên hiếm thấy vô cùng.

- Cứ theo tiến độ như vậy, đoán chừng trong vòng nửa năm ta có thể đột phá đại thành tiến vào viên mãn. Đến lúc đó kiếm khí sẽ càng thêm tinh thuần vài phần. Thực lực chỉnh thể rõ ràng tăng lên.

Lại một lần nữa hoàn tất tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển, thở ra một ngụm trọc khí. Sở Mộ âm thầm nói.

- Ta tới nơi này đã được một tháng. Còn năm tháng còn lại. Trong khoảng thời gian này ta phải tìm được thời cơ phù hợp để giết Nghiêm Khai Minh.

Đứng dậy, xuống giường. rút kiếm ra, lần nữa tu luyện kiếm thuật.

Lại trôi qua một ngày.

Kiếm vệ của mỏ linh thạch này tăng cường tuần tra.

Đột nhiên có một tiếng rống cực lớn vang vọng. Đây hẳn là tiếng rống của một đầu yêu thú rất đáng sợ, giống như sấm sét nổ vang trên không trung. Cuồn cuộn chấn động lan tràn ra bốn phương tám hướng, làm cho người ta kinh hãi không thôi.

Thậm chí ngay cả một ít phong cấm ngoài động phủ cũng không thể nào ngăn cản. Ví dụ như phong cấm của Sở Mộ cũng bị thanh âm này xuyên thấu qua. Tuy rằng bị làm yếu đi rất nhiều, nhưng mà vẫn truyền vào trong tai Sở Mộ.

- Đây là thanh âm gì?

Hai mắt Sở Mộ bắn ra tinh mang sắc bén, thầm nghĩ một tiếng, nhanh chóng đứng dậy.

Từ trong một tiếng rống đã bị phong cấm làm cho suy yếu này Sở Mộ đã ngửi thấy được mùi vị duy ngã độc tôn, bá đạo vô cùng. Bất luận người hay thú đều không thể nào đối kháng được sự bá đạo này, giống như là quân vương giá lâm vậy.

Không chỉ có Sở Mộ nghe được, ngay cả Vu Nhai cũng nghe thấy. Bởi vì tiếng rống này thực sự đáng sợ. Phong cấm chỉ có thể làm suy yếu trên phạm vi nhất định, căn bản không có cách nào ngăn cách.

- Thanh âm này...

Hai mắt Vu Nhai lóe lên tinh mang sắc bén, trong đầu nhớ lại truyền thuyết nào đó, nhưng mà hắn cũng không dám khẳng định. Bởi vì truyền thuyết kia quá mức kinh người.

Thân ảnh lóe lên, Vu Nhai lao ra khỏi động phủ, phóng về phía Thiên Hoang cốc bên kia. Dựa theo phán đoán của hắn, tiếng rống vô cùng khí phách này truyền tới từ phía Thiên Hoang cốc.

Trừ Vu Nhai ra còn có rất nhiều người khác đều lục tục rời khỏi động phủ mình lao ra. Từng người một cũng nhào đầu về phía Thiên Hoang cốc.

Không chỉ có kiếm vệ thủ hộ mỏ linh thạch, còn có rất nhiều người ở nơi khác cũng bị kinh động. Bởi vì tiếng rống kia thực sự quá lớn. Mà ngay cả người trong Biên Hoang thành cũng có thể nghe thấy được.

Một ít Kiếm giả tu vi yếu kém bởi vì ở trong Thiên Hoang sơn mạch, kết quả không chịu nổi được tiếng rống bá đạo này, thoáng cái bị chấn động làm cho ngất đi.

- Loại thanh âm này....

Trong một động phủ kín đáo trong Thiên Hoang sơn mạch, lão nhị trong Biên Hoang ngũ hung và lão tam giật mình. Lão tam tri thức phong phú nhất, đôi môi đỏ mọng mở ra, khẽ thấp giọng hô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui