Kiếm Đạo Độc Thần

Nhanh chóng phóng về phía trước, Sở Mộ cũng không có ra tay công kích người khác. Mục tiêu của hắn chỉ là nhanh chóng vượt qua đám dây xích này, tiến vào trong cung điện. Mặc kệ cung điện này có phải địa cung hay không, nhất định có liên quan tới địa cung.

Là người tiến vào đầu tiên có lẽ sẽ gặp nguy hiểm, nhưng mà cũng đồng nghĩa với việc cơ hội lớn hơn.

Tiên cơ.

Đột nhiên lỗ tai Sở Mộ khẽ run lên, chỉ nghe thấy sau lưng có một tiếng thét chói tai truyền tới, thân thể hắn nhoáng lên, phảng phất như có tàn ảnh lập lòe, một đạo kiếm khí bay vụt về phía trước.

- Không ngờ lại tránh đi được.

Kiếm giả ở sau lưng Sở Mộ không xa nhìn thấy vậy nhíu mày, mũi chân dùng lực điểm lên xích, trực tiếp bay lên trên không trung. Kiếm khí thượng phẩm vung lên, hơn mười đạo kiếm khí giao thoa tạo thành một võng kiếm bao phủ Sở Mộ.

- Để ta nhìn xem lần này ngươi tránh né thế nào.

Thân thể Sở Mộ khẽ đảo, tự nhiên lui về phía sau. Trảm Phong kiếm rời khỏi vỏ, Thiên Nguyên kiếm khí xé rách không trung bắn tới, trực tiếp xé rách võng kiếm, chém về phía người nọ.

Thân thể lại xoay trên không trung, giống như con nhạn bay về phía nam. Hai chân liên tục giẫm đạp trên hư không, tránh đi Thiên Nguyên kiếm khsi của Sở Mộ, một kiếm thoáng được đánh ra, giống như lưu tinh bắn về phía Sở Mộ.


Vô số kiếm khí quấn quanh bên người, giống như tia lửa sáng chói, sát ý mạnh mẽ, chấn động lan tràn tới.

Một kiếm này dường như thề phải chém giết Sở Mộ.

Người muốn giết Sở Mộ, Sở Mộ hắn chưa bao giờ nương tay.

Trảm Phong kiếm huy vũ, một kiếm được đánh ra, Kinh Phong Liệt trong Kinh Phong kiếm thuật.

Cuồng phong rít gào, mỗi một mảnh ucoonfg phong đều ẩn chứa sát cơ lạnh lẽo, dữ dằn vô cùng.

Tiếng nổ phanh phanh không ngừng vang lên, gió và tia lửa trùng kích, song kiếm va chạm, thanh âm chói tai vang lên, chấn động không khí.

Tay Sở Mộ run lên, Trảm Phong kiếm chấn động với tần suất cao, lực tập trung vào mũi kiếm, Chấn Thiên kính hiện lên, lập tức khiến cho kiếm khí của đối phương cũng run theo. Sắc mặt đối phương đại biến, không thể kháng cự được lực lượng thông qua kiếm khí đổ tới tay, khiến cho kiếm khí không còn nằm trong sự khống chế của hắn nữa, bị bắn ra ngoài.

Một đạo Thiên Nguyên kiếm khí cũng bắn tới, bắn thẳng về phía Kiếm giả bị đánh bay, trực tiếp bức bách hắn rơi xuống thung lũng sâu không thấy đáy bên dưới.

Kẻ giết người vĩnh viễn bị giết.

Đối với địch nhân, Sở Mộ chưa bao giờ nhân từ nương tay.

Kiếm giả kia lúc rơi xuống mấy chục thước, vẻ mặt khôi phục lại bình tĩnh, thậm chí còn không chút hoang mang thu kiếm vào vỏ. Hai tay nhanh chóng huy động, kiếm khí mạnh mẽ phun ra, hội tụ ra sau lưng. Thoáng chốc, một đôi cánh màu xanh lá bằng kiếm khí màu xanh được ngưng tụ thành. Phạch một tiếng, hai cánh mở ra, mạnh mẽ vỗ một cái, thân thể hắn phóng lên trên.

Nhoán gmột cái, người này lập tức bay vọt về phía Sở Mộ, lần nữa rút kiếm. Nháy mắt đã xuất ra mấy chục đạo kiếm khí như gió táp mưa sa đánh xuống.

Lúc này hắn đột nhiên chứng kiến đã có một người dẫn đầu tiếp cận cung điện, không bao lâu nữa sẽ vào trong.

Ngay sau đó, người này huy vũ hai cánh, nhanh chóng phóng về phía cung điện. Trong nháy mắt lao về phía trước mấy trăm thước, hai cánh sau lưng thu liễm, chân hạ xuống dây xích. Người tiếp tục đẩy nhanh tốc độ.

Cùng lúc đó bên tai Sở Mộ truyền đến một tiếng quát lạnh tràn ngập sát khí:

- Tạp chủng Đại Khôn kiếm phủ, nhớ kỹ, ta là Cừu Thiên Trữ, bài danh thứ năm mươi hai trên Đồng Kiếm bảng của Hắc Ưng kiếm phủ. Trong địa cung, gặp nhau lần nữa, ta tất sẽ lấy tính mạng của ngươi.


Thi triển Huyễn Ảnh bộ, huyễn ảnh trùng trùng điệp điệp biến đổi, có ảo ảnh trên xiềng xích, có ảo ảnh thì ở hư không bên cạnh xiềng xích.

- Hắc Ưng kiếm phủ, Cừu Thiên Trừ sao?

Sau khi tránh đi cơn bão kiếm khí, trên vẻ mặt bình thản của Sở Mộ hiện lên nụ cười lạnh lẽo:

- Sáu thành mốt Phong Chi ý cảnh, quả thực rất mạnh. Nhưng mà lần sau gặp lại chính là ngày chết của ngươi.

Thu Trảm Phong kiếm vào trong vỏ, Sở Mộ nhìn bóng lưng người tự xưng là Cừu Thiên Trữ cách đó vài trăm thước rồi lần nữa tiến lên.

Hắn nhanh chóng tiên lên, mặc dù không có giao thủ, nhưng mà kiếm khí vẫn bắn tứ tung tới.

Bất tri bất giác, Sở Mộ đã vượt qua được một nửa xích, còn thừa lại một nửa.

Dây xích hơn mười vạn thước muốn vượt qua được phải không ngừng tiêu hao Tiên thiên kiếm khí, nếu như đổi lại là Kiếm giả Hóa Khí cảnh bình thường, tuyệt đối khó có thể chèo chống.

Nhưng mà người có thể tiến vào trong này, toàn bộ đều là Kiếm giả có thể coi là thiên tài. Tất cả đều có tu vi thâm hậu, hơn nữa công pháp tu luyện cơ bản đều là Huyền cấp thượng phẩm,. Thậm chí còn có Kiếm giả tu luyện Kiếm khí quyết Huyền cấp thượng phẩm.

Kiếm khí quyết phẩm cấp càng cao thì kiếm khí tu luyện ra càng thêm thâm hậu, tinh thuần. Trên phương diện tốc độ khôi phục cũng càng nhanh hơn. Bởi vậy khoảng cách hơn mười vạn thước này nhìn như dài dằng dặc, nhưng mà bọn hắn nhanh chóng phi hành tới. Tiên Thiên kiếm khí tiêu hao chậm rãi. Trên cơ bản, chỉ cần không một lần tiêu hao quá lớn, tốc độ khôi phục của bản thân cũng có thể vượt qua tốc độ tiêu hao.

Thiên Nguyên cửu chuyển của Sở Mộ tu luyện đối với bất luận kiếm thuật nào đều không có tăng phúc, nhưng cũng không có làm suy yếu đi. Xem như trung đẳng, nhưng mà tu luyện tới cửu chuyển, trên phương diện hùng hậu và tinh thuần lại không kém hơn kiếm khí quyết Huyền cấp cực phẩm.


Cho nên so với Kiếm giả thiên tài khác, trên phương diện kiếm khí quyết, Sở Mộ cũng không ở thế hạ phong. Trừ phi là những Kiếm giả tu luyện kiếm khí quyết Huyền cấp cực phẩm kia là cực phẩm trong cực phẩm.

Nửa đoạn trước dây xích phát sinh xung đột, khiến cho hơn chục người rơi xuống thung lũng sâu không thấy đáy. Cũng khoongp hải mỗi một kiếm giả đều nắm giữ bí pháp phi hành.

Rất nhanh đại bộ phận Kiếm giả đều tiến vào nửa sau của dây xích, còn có một doạn dài vài vạn thước.

Nếu như một lòng chạy tới, có lẽ sẽ không tốn quá nhiều thời gian. Nhưng mà mọi chuyện luôn có tình huống ngoài ý muốn xuất hiện.

Một tiếng thét vang lên, lần này không phải có người dùng kiếm khsi công kích. Mà là từ bên trong thung lũng sâu không thấy đáy xuất hiện một đám cơn lốc mạnh mẽ.

Cơn lốc này vô cùng quỷ dị, không ngờ là màu đen.

Cơn lốc màu đen mang theo khí tức hủy diệt mạnh mẽ, phảng phất như muốn hủy diệt vạn vật trong thiên địa. Không chỉ có một đạo, mà là hơn mười đạo, mỗi một đạo đều có đường kính chừng hơn mười thước, không ngừng từ dưới tập kích lên trên.

Một Kiếm giả không cẩn thận bị cơn lốc màu đen này cuốn vào, lập tức, kiếm khí hộ thể bị xoắn nát. Vẻ mặt người này dại biến, vội vàng rút kiếm, muốn dùng kiếm chém nát cơn lốc màu đen này.

Nhưng mà uy lực của cơn lốc màu đen này quá mức quỷ dị, một kiếm chém ra. Kiếm khí bị ăn mòn, hơn nữa ngay cả kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật dưới cơn lốc tập kích cũng bị nghiền nát.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận