Kiếm Đạo Độc Thần

Sở Mộ biết cảm giác tăng trưởng đó là chân thật, vì mười sáu ngày qua thời gian dài được lực lượng khí vận khổng lồ gia cố làm hắn được một chút lực lượng khí vận tẩm bổ. Tuy tăng trưởng không nhiều nhưng đủ để lực lượng khí vận của Sở Mộ lên gấp đôi.

Kiếm Hào khác hoặc nhiều hoặc ít cũng được tẩm bố lực lượng khí vận nhưng không rõ rệt bằng Sở Mộ, có người yếu nhất thì không cảm giác được chút tăng trưởng nào.

Sở Mộ liếc qua con rồng khí vận mười hai trượng và mười ba trượng, hắn lẩm bẩm:

- Tuy không được hạng nhất nhưng cũng được hạng ba, sau này cục diện xuống dốc của Đại Khôn Kiếm phủ sẽ được thay đổi, dần lấy lại huy hoàng ngày xưa đi.

Ngẫm lại sáu mươi năm qua Đại Khôn Kiếm phủ luôn xếp chót, rồng khí vận lúc trước chỉ có bốn trượng, lần này được hơn mười một trượng, tăng trên bảy trượng.

Một mình Sở Mộ được lực lượng khí vận gần sáu trượng, lực lượng khí vận của chín vị Kiếm Hào khác cộng lại hơn năm trượng.

Nói đến thì trừ Sở Mộ ra chín Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ khác không thể được đến lực lượng khí vận hơn năm trượng, tất cả nhờ hắn liên tục thắng cường địch đã khích lệ chín Kiếm Hào rất nhiều, khiến mỗi người tràn ngập đấu chí trong mỗi trận quyết chiến, bất chấp tổn thương của bản thân, phát huy thực lực mười hai phần hơn xa bình thường.

Cuộc chiến tranh giành khí vận lần này kết thúc, Đại Khôn Kiếm phủ được hạng ba, Đại Càn Kiếm phủ vẫn giữ hạng nhất. Nhưng bọn họ không vui chút nào.

Vì Đại Khôn Kiếm phủ cá mặn trở mình, vì Liệt Không Dương bị đánh bại, vì Sở Mộ liên tục thắng đã thay thế Liệt Không Dương trở thành vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực.

Bách Lý Giang Hà vung tay, cười to bảo:

- Chờ quay về Kiếm phủ sẽ mở tiệc mừng công cho các ngươi!

Trong tiếng cười không thể che giấu, cũng không muốn giấu sự kích động, còn có bi thương và siêu thoát ẩn sâu trong đó.

Mừng như điên và buồn thúi ruột tùy mỗi người cảm nhận.

Tất cả chấm dứt, khí vận thiên kiếm quay vào người Trần Bất Nhị, bình thường, lực lượng khí vận khổng lồ cũng mất. Người Đại Khôn Kiếm phủ không đi ngay mà vào Đại Khôn viên.

Một trưởng lão cực kỳ kích động nói:


- Sở Mộ, lần này toàn nhờ vào ngươi.

Sở Mộ cười nói:

- Không thể nói vậy được, nếu không có chín vị sư huynh mà chỉ một mình ta thì không phát huy tác dụng gì lớn.

Khương Ly Trần nói:

- Không, Sở sư đệ, nếu sư đệ không liên tục thắng vực dậy đấu chí của chúng ta thì sĩ khí đã tụt dốc, chúng ta thua càng thảm rồi.

Bách Lý Giang Hà cười nói:

- Ta đi mượn trận pháp của Đông Thánh Điện đưa tin về Kiếm phủ.

Bách Lý Giang Hà nghĩ khi tổng phủ chủ Đại Khôn Kiếm phủ và các trưởng lão biết tin tốt này sẽ siêu kích động.

Một lúc sau mười vị trưởng lão, Trần Bất Nhị lần lượt rời đi. Mười Kiếm Hào nhóm Sở Mộ ở lại đình giữa hồ trong Đại Khôn viên, bọn họ uống rượu, trò chuyện về cuộc chiến tranh giành khí vận lần này.

Không có cung duy, họ chỉ kể ra thu hoạch trong cuộc chiến tranh giành khí vận, nghiệm chứng cho nhau.

Sở Mộ mạnh nhất, bọn họ tâm phục khẩu phục trên ngàn phần trăm. Đa phần là chín Kiếm Hào hỏi Sở Mộ chỉ cho, Sở Mộ không giấu nghề.

Thời gian dần trôi, bỗng có một người đi vào Đại Khôn viên liếc sơ rồi nhanh chóng đi tới giữa hồ.

Sở Mộ cảm giác người đó đầu tiên, hắn ngoái đầu nhìn lại, hơi bất ngờ.

Chín Kiếm Hào thấy sắc mặt của Sở Mộ thì vội quay đầu nhìn, biến sắc mặt, bọn họ lắc người lao ra chặn người đến.

Phó Vân Tiêu trầm giọng quát:

- Liệt Không Dương, ngươi tới nơi này có chuyện gì?

Vẻ mặt Liệt Không Dương hờ hững liếc chín Kiếm Hào, gần như không nhìn nói:

- Ta tìm Sở Mộ, không liên quan các ngươi.

Thái độ của Liệt Không Dương làm chín Kiếm Hào biến sắc mặt, suýt nổi khùng.

Sở Mộ lững thững đi tới kịp lúc chặn lại lửa giận của chín vị Kiếm Hào:

- Liệt huynh đến tìm ta có gì chỉ giáo?

Bọn họ không đánh laị Liệt Không Dương, một chiêu cũng không đỡ nổi.

- Yên tâm, ta không phải đến gây sự với ngươi.

Liệt Không Dương nhìn Sở Mộ, mỉm cười nói:

- Chỉ vì có chút chuyện muốn tâm sự với ngươi.

Sở Mộ giơ tay:


- Mời.

Chín Kiếm Hào nhường đường, Liệt Không Dương và Sở Mộ mặt đối mặt ngồi xuống ghế trong tòa đình giữa hồ.

Đám người Phó Vân Tiêu rất biết điều, tự động cáo từ:

- Sở sư đệ, vừa rồi được ngươi chỉ điểm có điều lĩnh ngộ, chúng ta về phòng tham ngộ đây.

Sở Mộ nói:

- Các vị sư huynh xin cứ tự nhiên.

Liệt Không Dương liếc qua Sở Mộ rồi lại nhìn bèo trong hồ, buồn bã nói:

- Đến bây giờ ta vẫn cảm thấy như đang nằm mơ.

Sở Mộ cười nói:

- Có lẽ không lâu sau ngươi sẽ đột phá Khí Hải cảnh đúng không?

- Không lâu nữa ta sẽ bế quan, trong vòng ba năm chắc chắn xuất hiện trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực!

Liệt Không Dương thu về tầm mắt, bắn ra tia sáng sắc bén thẳng hướng Sở Mộ:

- Hy vọng ba năm sau chúng ta sẽ gặp lại ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Sắc mặt Sở Mộ như thường, dường như không bị ảnh hưởng gì, hắn mỉm cười nói:

- Sẽ.

Liệt Không Dương thu lại ánh mắt sắc bén, dựa hẳn vào ghế, mỉm cười từ tốn hỏi:

- Không biết ngươi hiểu bao nhiêu về Trung Ương Chủ Kiếm Vực?

Sở Mộ không trả lời, hắn hỏi ngược lại:


- Nghe đồn ngươi từng đi Trung Ương Chủ Kiếm Vực, có thể nói cho nghe không?

- Ba năm trước, khi đó ta chưa lĩnh ngộ kiếm ý.

Liệt Không Dương nhàn nhã nói:

- Nhưng lúc ấy thực lực của ta không yếu, xưng hô Kiếm Hào Đông Kiếm Vực đã ở trên đầu ta.

Sở Mộ yên lặng nghe, không nói một câu, hắn biết Liệt Không Dương đã trong đà kể chuyện.

- Khi ấy ta từng cho là Đông Kiếm Vực đã không có đối thủ thích hợp nên vượt qua Thông Minh hà đi vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Giọng Liệt Không Dương trở nên nhẹ, ánh mắt mơ hồ chìm trong hồi ức:

- Ngươi biết không? Linh khí của Trung Ương Chủ Kiếm Vực đậm hơn Đông Kiếm Vực chúng ta gấp mười lần.

Sở Mộ giật mình kêu lên:

- Gấp mười!

Gấp mười là từ ngữ khiến Sở Mộ sinh ra nhiều liên tưởng.

Linh khí gấp mười lần thì đậm đặc biết bao, ngẫm lại xem từ trong thai nhi đã sống trong linh khí gấp mười lần, không ngừng tẩm bổ thì thân thể sẽ càng tinh khiết hơn, tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh, hơn hẳn Đông Kiếm Vực gấp vô số lần.

Với linh khí gấp mười lần từng thế hệ truyền xuống, gien ưu tú cộng thêm hoàn cảnh ảnh hưởng nên chưa bao giờ thiếu thiên tài, từng người như nấm mọc sau mưa.

Hèn gì nói Trung Ương Chủ Kiếm Vực là nơi tụ tập Kiếm Giả xương thịnh nhất, phồn hoa nhất Cổ Kiếm đại lục.

- Linh khí gấp mười lần, khi ta biết điều này thì rất hưng phấn, nó có thể sinh ra biết bao Kiếm Giả cường đại. Giây phút vượt qua Thông Minh hà thì lòng ta sôi trào máu nóng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận