Kiếm Đạo Độc Thần

Sở Mộ yên lặng nghe.

- Có một lần trong hội đấu giá ta nhìn trúng một báu vật có ích cho gia tộc, bất chấp tất cả đấu giá nhưng vì vậy mà đắc tội một đệ tử nội tông của Thần Tiêu Kiếm Tông. Sau hội đấu giá đệ tử nội tông đã tấn công ta, tuy thực lực khá mạnh nhưng không đánh lại ta, cuối cùng chết dưới kiếm của ta.

Giọng điệu của Lý Đạo Nguyên không có thù sâu mà chất chứa hoàn toàn hiểu ra:

- Nhưng đệ tử nội tông kia là tôn tử của một trưởng lão nội tông, trưởng lão nội tông của Thần Tiêu Kiếm Tông tức giận tự mình ra tay. Ta không đánh lại trưởng lão nội tông, nhờ thân vệ dùng cái chết yểm hộ ta trốn thoát, được tổng phủ chủ đời trước của Đại Khôn Kiếm phủ cứu, nên ta lên làm tổng phủ chủ, thông qua Đông Thánh Điện và Thần Tiêu Kiếm Tông giao thiệp, cuối cùng ta chịu một kiếm của trưởng lão mà không chết, lập lời thề suốt đời không được bước chân vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

- Chuyện năm đó dù đúng hay sai đều đã qua, ta không có lòng trả thù, nhưng một tay ta tạo thành tai nạn cho Lý gia.

Lý Đạo Nguyên buồn bã nói:

- Ta thấy hổ thẹn với Lý gia nên lần này xin ngươi sau khi vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực nếu có cơ hội thì đi quận Bình Dương một chuyến, nhìn xem Lý gia còn tồn tại không. Nếu Lý gia gặp khó khăn thì ngươi tùy vào khả năng của mình giúp được bao nhiêu hay bấy nhiêu, nếu ngươi không làm được thì cố gắng giữ lại một chút huyết mạch Lý gia cũng tốt rồi.

Sở Mộ nghe ra áy náy chất chứa trong giọng nói của Lý Đạo Nguyên.

Sở Mộ nói:

- Tổng phủ chủ yên tâm, ta sẽ đi.


- Vậy làm phiền ngươi.

Lý Đạo Nguyên vẫy tay:

- Ngươi đi đi, chút nữa sẽ giao phần thưởng của Kiếm phủ cho ngươi, ngoài ra có Ma La Kiếm Tông bồi thường.

Sở Mộ rời đi. Bách Lý Giang Hà triệu kiến hắn, giao hai thượng phẩm không gian oản luân.

Một cái là Kiếm phủ thưởng cho Sở Mộ, vì hắn có công lớn trong cuộc chiến tranh giành khí vận. Chín vị Kiếm Hào cũng được thưởng, tuy không bằng Sở Mộ.

Thượng phẩm không gian oản luân khác là Ma La Kiếm Tông đưa, nhân danh bồi thường, hy vọng hắn đừng so đo chuyện quá khứ này nọ.

Sở Mộ quay về Kiếm Lâu, xem xét thứ trong hai thượng phẩm không gian oản luân, mặt mày hớn hở.

Phong phú, cực kỳ phong phú vượt qua dự kiến của Sở Mộ. Đặc biệt phần thưởng của Đại Khôn Kiếm phủ phong phú hơn bồi thường của thượng phẩm không gian oản luân gấp mấy lần.

Sở Mộ cẩn thận kiểm tra sau đó tâm tính bình thường trở lại. Linh Thạch, đan dược rất nhiều,còn có một số khoáng thạch kim loại, linh dược quý hiếm vân vân, đều là thứ Kiếm Giả rất cần.

Nhưng với Sở Mộ tu luyện Yêu Hoang kiếm khí quyết thì không có tác dụng gì lớn.

Thật ra với Sở Mộ, thu hoạch lớn nhất khi quay về Kiếm phủ là một Vẫn Tinh kiếm nguyên của tổng phủ chủ Lý Đạo Nguyên. Chuyện Lý Đạo Nguyên nhờ vả thì phỏng chừng không quá khó khăn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Mình giữ lại một phần, còn một phần mang về Sở gia để gia tộc càng lớn mạnh hơn.

Quyết định xong Sở Mộ đi Nội phủ triệu tập đám người Sở Thiên, lại đi Ngoại phủ triệu tập đám đệ tử Thanh Phong kiếm phái, sau đó rời khỏi Kiếm phủ trở về Sở gia.

Tốc độ Phong Dực Yêu Long siêu nhanh, Sở Mộ không mất bao lâu đã chạy về Sở gia.

Sở Mộ ở lại Sở gia mười ngày, hắn bỏ ra nhiều thời gian bên phụ mẫu, dùng đan dược cho hai người tăng cao tu vi, giao một mớ Linh Thạch, đan dược này nọ cho gia gia Sở Đương Hùng dùng để phát triển Sở gia.


Có thể nói Sở gia bây giờ phát triển siêu nhanh, cao thủ không ngừng tăng nhiều, sản nghiệp đang mở rộng, đã vượt qua Sở gia ngày xưa gấp mười lần.

Đại Khôn vương thất hạ chỉ lấy thành Khai Dương làm trung tâm trong phạm vi ngàn dặm là lãnh địa của Sở gia, được Đại Khôn vương thất che chở, được một quân đội ngàn người của vương thất trấn thủ.

Thống lĩnh quân đội là một vị Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, thành viên trong quân đội đều có tu vi Khí Hải cảnh, cực kỳ mạnh. Cộng thêm đống Linh Thạch, đan dược Sở Mộ mang về phong cấm lớn cho Sở gia phát triển nhanh.

Nghe Lý Đạo Nguyên nói Sở Mộ càng hiểu rõ, càng lo lắng cho gia tộc nên dĩ nhiên muốn gia tộc mình càng mạnh càng tốt, nhưng gia tộc lớn mạnh rồi lại không thể trêu vào những cường địch không thể chọc vào, nếu không chẳng những không thể mạnh lên còn gặp tai họa ngập đầu.

May mắn Đông Kiếm Vực và Trung Ương Chủ Kiếm Vực khác nhua.

Tuy Trung Ương Chủ Kiếm Vực có Cổ Kiếm hoàng triều nhưng hầu như tông phái kiếm đạo là chính. Đông Kiếm Vực thì lấy mười vương triều làm chủ yếu.

Sở gia hiện nay được Đại Khôn vương thất che chở, có một quân đội cường đại trấn thủ thì đã có nhân tố ổn định rồi, thích hợp phát triển nhanh.

Dù vậy Sở Mộ không dám lộ ra đống Linh Thạch, đan dược khổng lồ mà chỉ lộ một góc nhỏ, bấy nhiêu đủ làm người Sở gia mừng rỡ. Số còn lại do Sở Đương Hùng cất giữ.

Đáng để nhắc tới là tu vi của Sở Đương Hùng đến đỉnh viên mãn Hóa Khí cảnh, đã lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh.

Sở gia phát triển đã theo đúng đường lối, miễn Sở Mộ không chết thì trong Đại Khôn vương triều chẳng ai dám đụng vào Sở gia. Có thể nói Sở Mộ bây giờ là thần hộ mệnh, trụ cột của Sở gia.

Không còn gì để lo lắng, Sở Mộ rời đi, hắn giao Phong Thú châu chứa Phong Dực Yêu Long cho phụ thân Sở Hành Vân.


Với Sở Mộ thì Phong Dực Yêu Long không còn tác dụng thay đi bộ nữa, chẳng bằng để nó lại. Phong Dực Yêu Long dù gì là yêu thú siêu giai trung giai, không chỉ tốc độ nhanh mà thực lực cũng rất mạnh, hiện giờ đủ trình độ làm Hóa Khí cảnh bảo vệ Sở gia.

Sở Mộ thi triển bí pháp Hoành Thiên Luyện Không với tốc độ siêu nhanh rời khỏi thành Khai Dương để đi thành Đông Thánh, mục đích của hắn là vào Đông Thánh Điện tham ngộ một tháng.

Sau đó sẽ đi bến Thông Minh hà.

Có nhiều cách từ Đông Kiếm Vực đến Trung Ương Chủ Kiếm Vực, nhưng cách thường dùng và an toàn nhất là xuất phát từ bến Thông Minh hà, đi thuyền lớn qua sông vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Dù là Kiếm Giả tu vi đến Nguyên Cực cảnh trừ phi có tự tin rất lớn, không thì chẳng chọn dựa vào sức mình bay qua Thông Minh hà, vì sông này rất lớn.

Thời gian trôi, ba tháng đã qua, Sở Mộ lại rời khỏi khu vực Đại Khôn vương triều.

Sở Mộ vừa dùng bí pháp Hoành Thiên Luyện Không chạy đi, mệt thì dừng lại Kiếm Hào kiếm khí, tu luyện, tham ngộ, khỏe rồi đi tiếp. Đi với cường độ cao khiến thực lực của Sở Mộ lại tiến bộ.

Chớp mắt lại qua hơn ba tháng, Sở Mộ đến thành Đông Thánh.

Đi tới Đông Thánh Điện Sở Mộ liền đưa ra yêu cầu một lần cơ hội, được cho phép rồi hắn bế quan một tháng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận