Kiếm Đạo Độc Thần

May mắn tinh khí thần khác với thọ mệnh, khi tiêu hao thọ mệnh thì không thể tự động phục hồi, tiêu hao tinh khí thần thì chỉ cần nghỉ ngơi một chốc là khỏe ngay, đương nhiên muốn nhanh chóng khỏe lại thì cần một ít linh dược, đan dược này nọ phụ trợ.

Ý chí cường đại chống đỡ Sở Mộ không gục ngã, hắn khó khăn lấy đan dược ra khỏi không gian oản luân, những đan dược này tìm trong không gian oản luân của Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành đã bị Tu La Kiếm Vương giết.

Ninh Thần đan, đan dược bổ sung tiêu hao tinh thần, dược hiệu ôn hòa.

Tinh Huyết đan, đan dược bổ sung tiêu hao khí huyết, hiệu quả rõ rệt.

Sở Mộ nuốt vào hai loại đan dược, dược lực nhanh chóng hòa tan, một luồng tuôn hướng thế giới tinh thần, một luồng chạy khắp người. Sở Mộ cảm giác dễ chịu hơn chút, tạp niệm trong óc không còn nhiều và mãnh liệt, người bớt mềm nhũn, theo thời gian trôi qua đang nhanh chóng phục hồi.

Thiên Hoang kiếm khí tiêu hao thì chỉ có thể trông chờ vào hấp thu hoang khí tinh thuần trong Thiên Hoang thạch để phục hồi, mất nhiều thời gian hơn.

Lấy lại năng lực hành động Sở Mộ nhanh chóng đi hướng cửa hang đẩy tảng đá lại chặn miệng hang, rồi quay vào trong hang tháo không gian oản luân của Triệu Minh xuống, chôn xác chết, hắn lấy Thiên Hoang thạch ra hấp thu.

Nơi này rất hẻo lánh ít bị ai tìm đến, nên một ngày sau Sở Mộ đã hoàn toàn khỏe lại, tinh khí thần bị tiêu hao cũng phục hồi đến trạng thái cao nhất.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Nếu tu luyện Táng Thiên bí kiếm đến đại thành, không chỉ tốc độ thi triển nhanh hơn mà tiêu hao tinh khí thần cũng ít.


Uy lực Táng Thiên bí kiếm bị cố định, đó là tăng lên gấp mười lần. Nhưng tu luyện đẳng cấp càng cao thì tốc độ thi triển càng nhanh, tiêu hao ít dần, di chứng càng nhỏ.

Bây giờ Táng Thiên bí kiếm tiểu thành thì Sở Mộ chỉ thi triển được một lần, nếu lên đến đại thành không chừng có thể thi triển hai lần. Dù không được hai lần cũng sẽ không có chuyện sau khi thi triển hoàn toàn không có năng lực tự bảo vệ.

- Với thực lực hiện tại của ta Trảm Nguyệt uy lực gấp mười lần có thể giết Kiếm Giả thất chuyển, cũng giết được bát chuyển. Kiếm Giả cửu chuyển thì hơi miễn cưỡng, chưa thể giết Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh được.

Sở Mộ cười khổ nói:

- Xem ra nếu gặp Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh vẫn phải nhờ vào Tu La Kiếm Vương tiền bối.

Ý tưởng dựa vào Táng Thiên bí kiếm giết Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tạm thời gác sang một bên.

Nhưng nếu kiếm ý lên đến hai thành rưỡi, có lẽ khi thi triển Táng Thiên bí kiếm sẽ gây ra uy hiếp rất lớn cho Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh. Nhưng bây giờ kiếm ý của Sở Mộ mới chỉ có hai thành hai.

Tiêu Thiên Phong thức tỉnh từ trong tu luyện:

- Sư đệ, tháng này làm phiền sư đệ.

Sở Mộ nói:

- Không sao, nhưng bây giờ Táng Thiên Kiếm Môn toàn diện truy nã chúng ta, với thực lực của hai chúng ta chưa đủ để đối kháng lại Táng Thiên Kiếm Môn.

Tuy Sở Mộ có thể nhờ Tu La Kiếm Vương ra tay giết hết chín Nguyên Cực cảnh bảng Thông Thiên Kiếm Hào, nhưng sẽ tiêu hao rất nhiều lực lượng thần hồn của Tu La Kiếm Vương, thứ hai là Sở Mộ sẽ tiềm thức ỷ lại. Trừ phi cùng đường không thì Sở Mộ không bao giờ hy vọng Tu La Kiếm Vương ra tay.

Đương nhiên Sở Mộ còn một thủ đoạn nữa, Vẫn Tinh kiếm nguyên.

Nhưng đòn sát thủ này là thứ có thể uy hiếp đến Kiếm Vương, dùng nó đối phó với một số Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thì quá là dao mổ trâu giết gà. Sở Mộ định dùng Vẫn Tinh kiếm nguyên vào nơi cần nó hơn.

Tiêu Thiên Phong ngẫm nghĩ, hỏi bằng giọng khàn khàn:

- Sư đệ có ý kiến gì không?

Sở Mộ nói:

- Hai sư huynh đệ chúng ta rời khỏi đây trước tìm một chỗ tu luyện, một hoặc hai năm tăng lên đến cực độ rồi đi đỉnh Thông Thiên sơn xông Thông Thiên Kiếm tháp, rồi tranh thủ đột phá. Khi đột phá đến Nguyên Cực cảnh thì chúng ta đã đủ thực lực đối kháng với Táng Thiên Kiếm Môn.


Tiêu Thiên Phong không trả lời ngay mà suy nghĩ, gã suy nghĩ về việc Sở Mộ nói.

Mười giây sau Tiêu Thiên Phong gật đầu đồng ý với đề nghị của Sở Mộ:

- Sư đệ nói có lý.

Đúng là thực lực hiện tại của bọn họ không yếu, khi bùng nổ có thể đánh với Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhưng phải trả giá rất đắt, không thể dùng thường xuyên. Bàn về thực lực trạng thái bình thường thì bọn họ không đủ sức đối kháng với Táng Thiên Kiếm Môn.

Nếu bọn họ có tu vi Nguyên Cực cảnh thì khác, lúc đó hoàn toàn có thể ứng đối với Táng Thiên Kiếm Môn. Những Kiếm Giả muốn mưu tính hai sư huynh đệ cũngp hải đắn đo xem thực lực của mình có đủ cho hai người giết không.

Hai bóng người nhanh như tia chớp xẹt qua không trung kéo hai vệt sáng bay vèo vèo đi xa như muốn bay đến chân trời góc biển.

Tiêu Thiên Phong kiếm khí truyền âm:

- Sư đệ, năm xưa lúc ta đến Trung Ương Chủ Kiếm Vực từng nghe nói sự thần kỳ của Thiên Kiếm hiệp, ta luôn muốn tới đây nhưng tiếc rằng không có thời gian, mãi đến bây giờ mới được.

Sở Mộ đáp lại:

- Hy vọng chúng ta có thể tăng thực lực lên đến cực độ khi trong Thiên Kiếm hiệp.

Bị Táng Thiên Kiếm Môn mang đến áp lực sinh tử cộng thêm lòng khát vọng sự cường đại nên Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong tránh thoát nhiều Kiếm Giả truy tra, rời xa Thông Thiên sơn thẳng hướng Thiên Kiếm hiệp.

Hai người chớp mắt bay qua đất liền đi vào hồ nước.


Hồ nước tên là Loạn Tinh hồ, gió thổi có từng vòng nước hình thành sóng gợn chậm rãi dâng lên, ánh mặt trời chiếu lấp lánh sáng như vô số mảnh thủy tinh, như dãy sao dày đặc nhấp nháy liên hồi.

Loạn Tinh hồ bao la vô bờ, tốc độ của Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong lên đến cực độ, đôi cánh kiếm khí sau lưng vỗ, bay vút đi như cực quang lược ảnh.

Trừ hai người ra một số người ở gần đó cũng nhanh chóng bay đi.

Tiêu Thiên Phong nói:

- Thiên Kiếm hiệp nằm phía đối diện.

Sở Mộ gật đầu, không nói nữa.

Bọn họ rời xa Thông Thiên sơn khiến Táng Thiên Kiếm Môn hết hy vọng bắt giữ. Về Hạ Du thì theo tin tức Sở Mộ âm thầm tìm hiểu dường như gã đã trốn đi, không bị người của Táng Thiên Kiếm Môn bắt. Với Táng Thiên Kiếm Môn thì Hạ Du chỉ là một tiểu nhân vật, không chút uy hiếp.

Chờ khi Táng Thiên Kiếm Môn muốn bắt Hạ Du đồng bọn của Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong thì gã đã mai danh ẩn tích.

Thế là Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong nhẹ lòng rời đi không cần lo lắng, chờ khi hai người chính thức trở về sẽ là ngày Táng Thiên Kiếm Môn bị hủy diệt.

Bay suốt ba ngày ba đêm, lướt qua nhiều hòn đảo trên Loạn Tinh hồ, những hòn đảo có lớn có nhỏ, có người sinh sống hoặc đảo hoang vu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận