Kiếm Đạo Độc Thần

Man Hoang Bạo Long đánh xong một kích này, khí tức cuồng bạo trên người cũng giống như quả bóng xì hơi. Nhanh chóng hạ thấp, rõ ràng đã suy yếu không ít. Xem ra một cước như vậy tiêu hao rất lớn Man Hoang thú lực.

Bốn Kiếm giả kia cũng thật không may, bởi vì phải phân tâm chú ý tới động tĩnh của Sở Mộ làm cho phản ứng của bọn hắn chậm một tia. Nếu không dưới một cước này, bình thường cũng sẽ chật vật một ít, nhưng mà sẽ không phải chịu trọng thương như vậy.

Man Hoang Bạo Long cúi đầu nhìn qua, cái đuôi nâng lên, hung hăng vung ra. Cuồng phong rít gào, làm cho sắc mặt bốn Kiếm giả kia đại biến.

- Mau tránh ra.

Một tiếng rống to vang lên, bốn Kiếm giả vội vàng bay ngược về phía sau. Cuồng phong đánh tới, cát bay đá chạy. Bốn người cưỡng ép vận chuyển kiếm nguyên thi triển bộ pháp, lại khiến cho thương thế trên người bọn hắn tăng thêm.

- Vị bằng hữu bên kia, nếu như có thể, mời ra tay kiềm chế đầu Man Hoang Bạo Long này một chút.

Kiếm giả Nguyên cực cảnh đại thành mở miệng nhổ ra một ngụm máu tươi, sau đó nhìn về phía Sở Mộ nói.

Thân thể Sở Mộ khẽ động, thi triển Thoát Phi Hồng Huyễn Không bộ, thân ảnh như thoáng qua, giống như lông vũ rơi xuống, tựa như mờ ảo phóng về phía Man Hoang bạo long.

bộ pháp của người này.... Hai mắt bốn Kiếm giả kia lập tức sáng ngời. Man Hoang bạo long cũng ý thức được nguy cơ hàng lâm, vội vàng quay người đối mặt với Sở Mộ, chân nâng lên, nhắm ngay thân thể của Sở Mộ, nặng nề đập xuống một kích.


Một tiếng oanh vang lên, mặt đất chấn đọng. Sở Mộ lại tránh thoát khỏi phạm vi công kích của Man Hoang Bạo Long, không những vậy còn tiến lên phía trước. Thân thể nhảy lên cao, giống như viên đạn phóng tới đầu Man Hoang Bạo Long, nhanh chóng tới gần.

Chân trước Man Hoang Bạo Long đánh ra, tốc độ cực nhanh, loại phong mang sắc bén này trực tiếp lưu lại một dấu vết sắc bén tỏng không khí, giống như ngay cả không gian cũng bị xé rách.

Nhưng mà cường độ không gian trong Man Hoang cổ vực hiển nhiên so với bên ngoài mạnh hơn. Đây chẳng qua chỉ là một loại ảo giác, cho dù như vậy cũng để nói rõ chân trước Man Hoang Bạo Long này sắc bén kinh người tới nhường nào.

Móng vuốt chưa tới, thân thể Sở Mộ tự nhiên đã cảm nhận được cảm giác đau đớn như thân thể bị xé rách. Có thể tưởng tượng ra được, một khi bị chân trước nó đánh trúng, kiếm cương hộ thể nhất định so với đậu hũ còn yếu ớt hơn. Cho dù là người mặc bảo giáp Vương phẩm, Sở Mộ cũng không có tin tưởng ngăn cản một trảo này.

Nhưng mà Sở Mộ làm sao có thể để cho móng vuốt Man Hoang Bạo Long này đánh trúng được? Lúc trước trong chiến đấu mô phỏng của thế giới tinh thần, Sở Mộ đã mô phỏng ra tất cả các loại khả năng. Hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

Bốn Kiếm giả bị thương liên tục trợn ngược mắt nhìn Sở Mộ. Lúc này thân thể Sở Mộ giống như lưu tinh bay lên trên không.

Móng vuốt Man Hoang Bạo Long đánh xuống, thân thể Sở Mộ lập tức bị nghiền nát. Giống như bị chộp trúng vậy. Trên thực tế đây chẳng qua chỉ là một đạo tàn ảnh mà thôi.

- Đó là thân pháp gì?

- Không ngờ lại có thể chuyển dời trên không trung.

Bốn Kiếm giả kia há hốc mồm.

Mọi người đều biết, di chuyển tốc độ cao trên không trung, còn có thể lập tức tránh né công kích, thân pháp như vậy vô cùng hiếm thấy. Bởi vậy bọn hắn mới cảm thấy khiếp sợ.

Thân ảnh lóe lên, Sở Mộ xuất hiện trước cổ Man Hoang Bạo Long. Bát Diện Thiên Hoang kiếm rời khỏi vỏ.

Trong tích tắc mọi người chỉ cảm thấy có một cỗ phong mang đáng sợ hàng lâm thế gian. Phảng phất như từ thiên ngoại rơi xuống, bao trùm hết thảy.

Cỗ phong mang này ngay cả Man Hoang Bạo Long cũng cảm thấy kinh hãi.


Nháy mắt, một đạo kiếm qunag màu vàng nhạt như thực chất, dài chừng mười trượng từ kiếm trong tay Sở Mộ chém ra, phá không rời đi.

Phong mang lan tràn ra từ trên đạo kiếm quang kia không gì sánh nổi, kinh người vạn phần.

Kiếm kỹ Trảm Nguyệt.

Hai mắt bốn Kiếm giả lập tức hiện lên vẻ say mê, mà Man Hoang Bạo Long thì rít gào, muốn giơ chân trước lên ngăn cản Trảm Nguyệt.

Tốc độ của Trảm Nguyệt cực nhanh, khoảng cách lại ngắn, Man Hoang Bạo Long căn bản không kịp ngăn cản. Lập tức bị đạo kiếm quang màu vàng nhạt này đánh trúng cổ. Tiếng phốc vang lên, phong mang từ trên đạo kiếm quang màu vàng nhạt lập tức phá vỡ làn da cứng cỏi của Man Hoang Bạo Long, cắt vào trong cổ, máu tươi điên cuồng bắn ra.

Một chiêu này là kiếm kỹ, là chiêu yếu nhất trong kiếm kỹ Sở Mộ tự nghĩ ra, nhưng mà cũng rất cường đại.

Sở Mộ có ba thành chín Kiếm ý, bởi vì là hình thức ban đầu của kiếm phách. Thế nên không có cách nào so sánh với bốn thành chín kiếm ý, lại bởi vì lúc trước trong Thiên kiếm hạp phải thừa nhận Chỉ Thủy kiếm ý trùng kích không ngớt, khiến cho kiếm ý của bản thân hắn càng thêm tinh thuần, ngưng tụ. Chuyện này khiến cho ba thành chín kiếm ý của hắn có thể so với năm thành kiếm ý của Kiếm giả tầm thường.

Ba thành áo nghĩa Tê Liệt, lại có sáu thành uy năng của Kim Chi áo nghĩa, còn có lực lượng áo nghĩa của Chấn Sơn kính cường đại dung nhập vào bên trong. Tổ hợp thành một chiêu kiếm kỹ Trảm Nguyệt này, uy lực có thể nói là khủng bố vô cùng.

Dùng thực lực của Sở Mộ bây giờ, thi triển ra Trảm Nguyệt đủ để chém giết rất nhiều Kiếm giả Nguyên cực cảnh đại thành.

Trảm Nguyệt sắc bén không thể nào tưởng tượng nổi, dài chừng mười trượng, thoáng cái đã cắt vào hơn phân nửa cổ Man Hoang Bạo Long.


Cho dù là sinh mệnh lực của Man Hoang Bạo Long cường hãn, cổ bị cắt hơn phân nửa cũng tương đương với mất đi nửa cái mạng. Thân thể khổng lồ chậm rãi ngã xuống phía sau, phanh một tiếng. Thân thể hơn mười thước giống như một gò núi nhỏ đổ xuống, khiến cho mặt đất rung chuyển, tạo thành vô số khói bụi cuồn cuộn lan tràn.

Một kiếm.

Chỉ là một kiếm đã giết chết một đầu Man Hoang Bạo Long mà bọn họ dùng hết toàn lực liên thủ với nhau cũng khó có thể giết chết.

Hai mắt bốn Kiếm giả kia trợn lên, đây là quái vật gì chứ? Nhìn chỉ có tu vi kiếm nguyên Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong. Nhưng mà sức chiến đấu thực tế lại đáng sợ như vậy. So với Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn cũng không kém bao nhiêu.

Man Hoang Bạo Long đổ ập xuống đất cũng không có lập tức chết đi, vẫn còn cố giãy dụa. Chỉ có điều miệng vết thương trên cổ quá lớn. Máu tươi trên cổ như suối phun ra, trong nháy mắt đã nhuộm đỏ mặt đất chung quanh tạo thành một hồ nước.

Theo máu tươi chảy ra càng nhiều, Man Hoang Bạo Long giãy dụa ngày càng yếu, khí tức ngày càng suy yếu.

- Đa tạ vị bằng hữu này ra tay tương trợ, cứu tính mạng chúng ta.

Trong bốn Kiếm giả, Kiếm giả Nguyên cực cảnh đại thành kia lên tiếng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận