Kiếm Động Cửu Thiên


- Cơ quan đã mở, chuyện hợp tác của chúng ta tới đây là xong! Dương Chiêm nói xong liền nhảy xuống đáy đầm, "vù", hắn không chút do dự đi vào cửa động kia, trong nháy mắt thân ảnh hắn biến mất.
- Hà hà! Vậy mỗi người cứ dựa vào cơ duyên đi! Tang Thanh Sơn cung tay nói với Chu Hằng, Băng Hoàng Nữ: - Hai vị, vì tránh tổn thương hòa khí, chúng ta cũng mỗi người tách ra đi!
- Ừm! Băng Hoàng Nữ gật gật đầu, hai người một trước một sau nhảy vào trong đầm nước, "vù, vù", gần như cùng một lúc biến mất không thấy bóng dáng.
Sau khoảnh khắc vắng lặng ngắn ngủi.
- Nghẹn chết bổn tọa mà! Con lừa đen lắc lắc đầu nói, tung ra 4 chân chạy vòng vòng như điên: - Lư đại gia nhịn vài năm không nói gì, đều sắp bị nội thương rồi đây! Chu tiểu tử, nhanh lên lấy ra Cửu Huyền Thí Luyện Tháp đưa cho bổn tọa làm bồi thường!
Con lừa nói lung tung, cũng không quản mình đang nói gì, chính là nói để mà nói.
Trên mặt Chu Hằng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, trong ước định giữa hắn cùng Tang Thanh Sơn trước đó, đúng là sau khi bọn họ mở ra cơ quan thì mỗi người đi một ngả. Tuy nhiên ba người này chạy nhanh như vậy, chỉ sợ còn là vì Tử Diễm Thiên Long của hắn quá bá đạo!
Trước đó vì Bích Nhãn Thủy Ngưu thiếu chút nữa đánh nhau, nếu như gặp được bảo vật giá trị cao hơn khẳng định mọi người sẽ dốc hết toàn lực chiến một trận, tuyệt đối bọn họ không có khả năng e ngại uy lực của Tử Diễm Thiên Long kia nữa.
Thứ nội tình này, nói như vậy có thể không dùng cũng không cần dùng. Lúc này lựa chọn tách riêng mà đi, gặp được bảo vật cũng có thể độc chiếm! Dù sao nếu cùng tranh đoạt, ai cũng không dám nói mình có thể nắm chắc phần thắng.
- Con lừa, chúng ta đi! Chu Hằng gọi con lừa đen.
- #@%#@$! Con lừa đen hãy còn đang uất nghẹn máy miệng chửi rủa ở một bên, nghe vậy liền hất đầu, nói: - Để bổn tọa nói thêm một hồi nữa!
- ... Bảo vật sắp bị người đoạt hết rồi kìa!
"Vù!" Con lừa đen lập tức vọt xuống đáy đầm, thanh âm truyền lại đây: - Chu tiểu tử! Ngươi còn ngẩn ra đó làm gì, bảo vật sắp mất hết rồi!.
Con lừa đê tiện này một ngày nào đó hẳn sẽ chết vì tham tài!
Chu Hằng cất bước nhảy xuống đáy đầm, đi vào trong động. Trong động cao tới hơn trượng, hoàn toàn không cần lo lắng sẽ đụng đầu, hơn nữa mặt đất tương đối bằng phẳng, hiển nhiên đã trải qua xử lý tỉ mỉ, mà không phải thiên nhiên hình thành.
- Chu tiểu tử, nhanh lên! Nhanh lên! Con lừa đen hét lớn, nhưng thanh âm đột nhiên ngừng lại, dường như đi vào một thế giới khác.
Chu Hằng tăng nhanh bước chân, chỉ thấy ở phía trước xuất hiện một cánh cửa sáng màu đỏ xoay tròn: đây chính là cửa vào một cái truyền tống trận, con lừa đen hẳn là bị truyền tống đi, cho nên tiếng nói mới đột nhiên dừng lại giữa chừng.
Hắn đề cao cảnh giác, nhảy vào, "vù", dưới lực lượng dẫn dắt không thể ngăn cản, hắn chỉ cảm thấy trước mắt vừa tối sầm liền sáng lên, đã xuất hiện ở một địa phương xa lạ.
"Ông!" Trong đan điền hắc kiếm đột ngột chấn động, biên độ càng lúc càng lớn, thậm chí trực tiếp hiện ra lơ lửng, không ngừng lay động, chỉ thẳng tới phía trước.
Có bảo vật! Mà còn dẫn tới hắc kiếm chấn động mạnh!
Trước đây khi cảm ứng được Thiên Huyền Linh Tinh, tiên vật trong lòng đất, chẳng qua hắc kiếm cũng chỉ ở trong đan điền chấn động vài cái biểu hiện ý tứ mà thôi, nhưng bây giờ không ngờ lại từ trong không gian đan điền tự mình chạy ra: chứng tỏ bảo vật kia rốt cục quý báu đến mức nào!?
- Chu tiểu tử! Nơi này hẳn phải có Thủy Tinh Đào! Con lừa đen ở một bên kêu lên, cặp mắt lừa to lớn tỏa sáng, trong miệng lại nước miếng chảy ròng ròng.
Lúc này Chu Hằng mới ổn định tâm thần, thu hắc kiếm vào không gian đan điền, chỉ là thần kiếm vẫn như cũ đang kích động, dường như muốn thoát ly thân thể hắn bay đi! Nơi đó đến tột cùng là bảo vật gì, mà lại làm cho hắc kiếm có phản ứng kịch liệt như thế?
Hắn mạnh mẽ áp chế, quan sát một chút hoàn cảnh chung quanh.
Đây là một mảng thế giới màu hồng nhạt, bầu trời là màu hồng nhạt, mặt đất cũng là màu phấn hồng, bởi vì toàn bộ nơi này chính là một rừng đào hồng nhạt. Chẳng những hoa đào làm đẹp cho từng gốc cây đào, mà còn rơi xuống đất hình thành một thảm hoa thật dày, còn có vô số hoa đào bị gió nhẹ thổi lên không trung, bay múa đầy trời, biến toàn bộ thế giới này trở thành màu đỏ rực rỡ.
- Thủy Tinh Đào là gì? Chu Hằng nhìn về phía con lừa đen, hỏi.
- Đó chính là đồ tốt đấy!
Con lừa đen táp khóe miệng, nước miếng đã chảy thành một con sông, rào rào: - Ăn một trái chẳng những có thể bổ sung tích lũy linh lực, mà còn bổ ích thật lớn đối với thần thức, tăng tốc hình thành Thần chích!
- Nếu bổn tọa ăn vào một quả, nhất định trong vòng nửa năm có thể đột phá Kết Thai Cảnh! Con lừa nhảy tới nhảy lui, hưng phấn không thôi.
Chu Hằng chỉ vào rừng đào dày đặc kia, nói: - Là những thứ này hay sao?
- Không không không! Con lừa đen vội vàng lắc đầu: - Những thứ này đều là cây con, chỉ có một gốc cây mẹ mới có thể kết xuất Thủy Tinh Đào, không biết mấy vạn năm mới có thể thành thục, là thế gian kỳ trân!
Lúc này con lừa đê tiện nghiễm nhiên trở thành nhà sử học, chậm rãi nói, chỉ có điều là nước miếng chảy đầm đìa không ngừng làm cho hình tượng của nó mất sạch.
Chu Hằng cười ha hả một tràng, nói: - Vậy sau khi tìm được cây mẹ, nhổ lên trồng vào bên trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, hàng năm đều được ăn!
Cửu Huyền Thí Luyện Tháp dường như phi thường thích hợp sinh trưởng linh thảo, Cửu Dương Sinh Sinh Thảo chính là chứng cứ rõ ràng. Nếu như cây mẹ Thủy Tinh Đào cũng có thể trồng được, vậy thì người thân của hắn cũng không cần lo lắng vấn đề tu luyện nữa.
- Mau mau Chu tiểu tử! Chúng ta mau tìm, không thể để cho ba tên kia đoạt trước! Con lừa đen cào chân, khuôn mặt lừa đầy vẻ nôn nóng.
Chu Hằng nhảy lên ngọn một cây đào, dõi mắt nhìn ra nơi xa, cau mày nói: - Ngươi có biết cây mẹ ở đâu không?
Con lừa đen đứng dựng lên, nghiêm trang bước đi thong thả vài bước, sau đó thở dài, nói: - Bổn tọa không biết!
Chu Hằng bước nhanh dẫn đầu, nói: - Vậy hãy đi theo ta!
Hắn theo hướng của hắc kiếm chỉ, triển khai thân hình bay vút đi.
Con lừa đen vội vàng đuổi theo, nói: - Chu tiểu tử! Ngươi biết đường ư?
- Không biết!
"Thình", con lừa đen đụng đầu vào một cây đào, há miệng lừa cắn về phía mông Chu Hằng: - Không biết đường ngươi cũng dám chạy loạn?
- Ha ha... Vậy ngươi cứ tùy tiện, chúng ta có thể mỗi người đi một đường, thế nào? Chu Hằng vận dụng Tấn Vân Lưu Quang Bộ, thân hình con lừa đê tiện cũng cực kỳ mau lẹ. Nhất định nó phải toàn lực vận dụng Tấn Vân Lưu Quang Bộ mới có thể giữ được khoảng cách.
- Xì xì xì..., muốn bỏ bổn tọa qua một bên để một mình ăn mảnh ư? Xem bổn tọa không cắn chết ngươi! Con lừa đen theo đuổi không bỏ.
Một người một con lừa sau khi trải qua vài lần hợp tác, tuy rằng xem không vừa mắt với nhau, nhưng ở thời điểm đề cập tới đại cục đều biết đối phương sẽ không làm xằng bậy, bởi vậy con lừa đen mắng thì mắng nhưng từ đầu đến giờ luôn đi theo Chu Hằng, "liếc mắt đưa tình", chỉ là con lừa đê tiện này thật sự không chịu im miệng.
Con lừa đê tiện dường như muốn phát tiết một chút uất nghẹn mấy ngày trước đó không thể nói chuyện, toàn bộ là nói linh tinh, thật sự rất khó tưởng tượng nó nói lời vô nghĩa trọn ba ngày ba đêm, nhưng vốn không nói trùng lặp một câu nào.
Ba ngày sau, Chu Hằng đột ngột ngừng lại, nhíu mày, nhìn về phía xa xa.
- Chuyện gì vậy, Chu tiểu tử? Con lừa đen nhìn chằm chằm vào mông Chu Hằng, khóe miệng hé mở, có nước miếng chảy ra, dường như thực muốn nhào tới cắn một cái.
- Con lừa! Ánh mắt của ngươi thực không thích hợp! Chu Hằng trước quay đầu nhìn con lừa đen một cái, sau đó nói: - Cây mẹ kia đang không ngừng di chuyển!
Hắn kết luận bảo vật làm cho hắc kiếm chấn động chính là cây mẹ Thủy Tinh Đào, mà hắc kiếm ở trong đan điền chỉ phương hướng luôn luôn không ngừng biến hóa, tính đến lúc này mới vừa di chuyển một vòng tròn.
- Bổn tọa thích nhất ăn phao câu gà! Con lừa đen lè lưỡi. Trên thực tế, nó cũng là yêu thú, có bản năng nhu cầu đối với máu thịt tràn đầy huyết khí của nhân loại, mà Chu Hằng chính là thể chất Phệ Kim tộc, khí huyết còn tràn đầy hơn xa so với Linh Hải Cảnh bình thường. Dù là ba người Tang Thanh Sơn là tuấn kiệt trẻ tuổi một chân nhảy vào Kết Thai Cảnh này cũng không cách nào đánh đồng cùng hắn, dĩ nhiên khiến con lừa đen nước miếng chảy ròng!
- Con lừa đê tiện! Nếu ngươi không thu lại mắt chó, ta sẽ đánh cho ngươi chỉ có thể bò đi! Chu Hằng cảnh cáo.
Con lừa đen lưu luyến thu hồi ánh mắt, nói: - Linh thảo dị thụ có thể di chuyển cũng không phải là không có, Thủy Tinh Đào trân quý như vậy, cây mẹ biết chạy cũng không kỳ quái!
- Nơi này cũng quá rộng lớn đi! Chu Hằng cảm thán nói. Mặc dù hắn không có thi triển ra toàn lực, nhưng cước trình của cường giả Linh Hải Cảnh là đáng sợ đến bực nào, Linh Hải chính là linh lực sinh sôi không dứt, đủ để duy trì hắn toàn lực đi nhanh cả mấy tháng!
Ba ngày nay, ít nhất hắn và con lừa đen đã đi được mấy trăm vạn dặm xa. Tuy nhiên vì lo lắng bọn họ luôn luôn đổi hướng, nếu tính theo khoảng cách thẳng tắp, như vậy còn xa không đạt được mấy chữ số này.
Nhưng cũng đủ để chứng tỏ nơi này rộng lớn biết nhường nào.
"Mã Bộ Tiền cũng từng đi tới nơi này, chính là ở trong bầu trời này thấy được cái gọi là thiên nữ tuyệt thế, do đó đạo tâm thất thủ, vĩnh viễn dừng lại ở Linh Hải tam trọng thiên đỉnh phong!" Chu Hằng nhìn bầu trời tự nói trong lòng.
Lúc trước khẳng định Mã Bộ Tiền chưa hình thành thần chích, vậy hắn làm thế nào vào được nơi này? Cùng đi với một đồng đạo hay sao? Điểm ấy nhưng thật ra không có ghi lại trong nhật kí của hắn.
- Chu tiểu tử! Chúng ta tiếp tục chạy đi, chỉ cần tốc độ của cây mẹ không nhanh bằng chúng ta, thì nhất định chúng ta có thể đuổi kịp nó! Nếu tốc độ nhanh hơn chúng ta, thì dù ở ngay trước mặt chúng ta cũng không đuổi kịp! Con lừa đen đứng dựng lên, hai chân chắp sau lưng nói, bộ dạng giống chó bắt chước người.
- ... Con lừa ngươi không ngờ có thể nói ra lời nói triết lý phong phú như vậy?
- Xì! Lư đại gia là Thần Lư thượng cổ, ngươi hãy tôn trọng bổn tọa một chút!
Một người một con lừa tiếp tục đi tới, bọn họ đều vận dụng toàn lực, một đường chạy như điên, đi theo cây mẹ không ngừng đổi phương hướng kia. Bởi vì hắc kiếm chỉ có công năng chỉ hướng, cũng không chỉ rõ khoảng cách, ngay cả Chu Hằng cũng không biết tình huống này còn phải kéo dài bao lâu.
Vô tình, lại trôi qua nửa tháng.
Bọn họ thủy chung chạy như điên vòng vòng ở trong rừng đào rộng lớn này, nếu đổi là một người khác khẳng định sẽ sinh ra hoài nghi với phán đoán của Chu Hằng: có phải hắn luôn mù quáng di chuyển hay không? Nhưng con lừa đen lại là vô cùng tín nhiệm Chu Hằng, trong nửa tháng này nó vốn cũng không đề cập một câu tới chuyện này, chỉ có điều là đấu võ mồm với Chu Hằng thì nửa khắc cũng không có dừng lại.
- Chu tiểu tử ngươi khi nào sinh con trai, nếu như căn cốt tuyệt hảo, bổn tọa miễn cưỡng thu nó làm một đồ tôn! Con lừa đen cười quái dị nói, rõ ràng muốn chiếm tiện nghi của Chu Hằng.
Chu Hằng cười ha hả, nói: - Con lừa! Rốt cuộc là ngươi thích nữ nhân hay là lừa mẹ?
- Bổn tọa... Con lừa đen co giật khóe miệng một cái: - Ồ... ngươi xem trước mặt kìa!
Phía trước có một màn sương mù, không ngừng biến đổi, dường như có một con quái thú ẩn ở trong đó. Tuy nhiên cảnh tượng này mấy ngày qua bọn họ cũng gặp nhiều rồi, trong sương mù màu đỏ nhạt này cũng không có gì, chỉ là một hiện tượng đặc thù ở nơi này mà thôi.
Đây là con lừa đang cố ý đổi đề tài.
Chu Hằng cũng không quan tâm tới vấn đề sinh lý của con lừa đê tiện, thân mình hắn lướt tới trước, xẹt qua chừng trăm trượng, sau đó đột nhiên khẽ "ồ" một tiếng, phía trước xuất hiện một cái hồ nhỏ.
- - - - - oOo- - - - -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui