Kiếm Động Cửu Thiên

Nói tới, Chu Hằng quả thật không phải muốn thừa cơ chiếm tiện nghi của nàng, chỉ là lúc trước hắn bị Khổng Ngạo Côn ảnh hưởng quá sâu, đối mặt với nữ nhân không nghe lời, phản ứng đầu tiêncủa hắn chính là đánh mông của đối phương.

Đánh xong rồi, hắn mới nhớ tới thân phận của nữ nhân này đặc thù, xem chừng sẽ muốn liều mạng với hắn.

Liều mạng thì liều mạng, ai sợ ai!

Chu Hằng dứt khoát cười, nói: - Làm bà già sống mấy vạn năm rồi, cảm giác không tệ!

Bà già? Cảm giác không tệ?

Sắc mặt Nguyệt Ảnh Thánh Nữ lúc xanh lúc đỏ một hồi, từ lúc nàng có trí nhớ đến nay đã được Đông Linh Thiên Tôn thu làm đệ tử, thân phận vô cùng cao quý, nào có từng bị người đùa giỡn như thế? Ngay cả con lừa đen đê tiện đùa giỡn ngoài miệng cũng làm nàng giận dữ, càng huống chi là bị nam nhân trực tiếp đánh vào mông.

Đánh xong còn chưa tính, còn muốn bình phẩm rõ ràng?

Nguyệt Ảnh Thánh Nữ ánh mắt phun ra lửa, hiện tại, nàng quả thật muốn giết người!

- Thánh nữ! Ngay lúc này, ba người Tán Hoa bà bà từ xa đạp không đến đây, lúc trước bọn họ xuyên qua hang động lớn liền bị phân tán, cũng may không cách quá xa, đã tìm được đến đây.

- Khốn kiếp, ta muốn giết ngươi! Nguyệt Ảnh Thánh Nữ không để ý tới, hiện tại nàng chỉ còn một ý nghĩ, chính là giết tên có gan sàm sỡ nàng.

Ầm, nàng đánh ra một chường, sóng lực lượng tuôn trào.

Chu Hằng chân đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tung người một cái, đã tới cạnh Tán Hoa bà bà, nói: - Tiền bối, Thánh nữ nhà ngài hình như lúc xuyên qua đường hậm đụng phải đầu, hiện tại có chút không bình thường!

Nguyệt Ảnh Thánh Nữ miệng nhỏ há ra, nàng thật sự bị chấn trụ, trên đời này làm sao có kẻ vô sỉ như thế, lại còn ác nhân cáo trạng trước!

Tán Hoa bà bà mỉm cười, làm người giảng hòa, nói: - Thánh nữ, Chu Hằng chính là hậu nhân của Đại Đế, có quan hệ sâu đậm với tông ta! Chuyến đi này khó liệu họa phúc, nên liên thủ cùng xông qua thì tốt hơn!

Hai người khác cùng gật đầu, các nàng cũng nghe qua chiến tích hiển hách của Chu Hằng, chém giết Tẩm Huyết Thiên Quân mà ngay cả bọn họ cũng không làm được! Trừ khi Tẩm Huyết Thiên Quân chịu tiến hành tử chiến ở dưới Đông Linh Sơn, như vậy các nàng rút ra lực lượng Đông Linh Sơn quả thật sẽ có được lực lượng vô hạn gần tới Hóa Thần Cảnh, chém giết tất cả Thần Anh Cảnh.

Sắc mặt Nguyệt Ảnh Thánh Nữ tái xanh, có lòng muốn vạch trần mặt thật của Chu Hằng, nhưng chẳng lẽ phải nói ra chuyện Chu Hằng đánh mông nàng? Loại chuyện nhục nhã này, nàng nghĩ tới thôi cũng muốn ngất xỉu, đừng nói là bị người khác biết!

- Không cần, chúng ta đi! Nàng lạnh lùng nói.

Tán Hoa bà bà nhìn nàng, nói: - Thánh nữ, giữa người và Chu Hằng có hiểu lầm gì phải không?

- Không! Nguyệt Ảnh Thánh Nữ xanh mặt nói, thế này như là giấu đầu lòi đuôi, ai cũng liếc một cái nhìn ra được manh mối, nhưng nhìn bộ dáng muốn giết người của nàng, ai dám lên chịu xui xẻo?

Thân hình nàng lóe lên, cũng không cố chưa khôi phục linh lực, liền tiến về phía sao băng rơi xuống.

-- Nhìn Chu Hằng lâu hơn nữa, nàng sẽ điên mất!

Tiểu tử này quá giả nhân giả nghĩa, ở trước mặt người khác thì giả vờ làm như chính nhân quân tử, nếu nàng còn ra tay thì tỏ vẻ nàng không nói đạo lý, đến lúc đó khẳng định mấy người Tán Hoa bà bà sẽ nói nể tình Vạn Cổ Đại Đế và Đông Linh Thiên Tôn mà khuyên can.

Đợi khi nàng đột phá Hóa Thần Cảnh, nhất định phải làm tiểu tử này trả giá đắt!

Có thể trở thành nửa bước tiên nhân, ai không phải hạng người tâm trí vững vàng, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ lựa chọn nhẫn nhịn tạmthời. Nói thật, nàng cũng tự hiểu lấy, bằng thể chất đáng sợ cùng thân pháp tuyệt nhanh của Chu Hằng, ngay cả bốn người bên nàng liên thủ cùng lắm chỉ đuổi hắn đi, muốn giết hắn là tuyệt không làm được - Trừ khi Chu Hằng nổi điên tử chiến với các nàng.

Tán Hoa bà bà thở dài, vội cùng hai người khác đi theo.

Tuy rằng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ là nhân vật mấy vạn năm trước, nhưng nói tuổi thật thì nàng cũng chỉ hơn 200 tuổi, ở trong mắt bọn họ không khác gì bé con. Bà ta lại cảm thấy Chu Hằng cũng rất xứng đôi với Thánh nữ nhà mình, một là hậu duệ Đại đế cổ, bản thân cũng có thiên phú trác tuyệt. Một bên lại là Thánh nữ bổn tông, đồ đệ của Thiên Tôn, cũng không ai sánh nổi!

Hai người này quả thật là ông trời tác hợp mà!

- Cảm xúc thế nào? Chờ cho bốn người Đông Linh Tiên Trì đã đi không thấy bóng, con lừa đen rất đáng khinh xáp lại, chảy nước miếng nói: - Mấy vạn năm trước bổn tọa đã muốn sờ thử, đáng tiếc mãi vẫn không có cơ hội, bị tiểu tử ngươi chiếm tiện nghi lớn rồi!

Chu Hằng không để ý tới nó, trực tiếp cất bước đi, hiện tại đã không có thời gian đâu mà lãng phí, ở đằng trước bọn họ đã có rất nhiều người!

Tuy rằng nơi này là tinh không mịt mùng bên trên không trời, bên dưới không đất, nhưng lại có chỉ dẫn rõ ràng không thể rõ ràng hơn, bất cứ ai chỉ cần muốn đi, vậy thì tuyệt đối không thể đi sai hướng.

Suốt nửa tháng sau, trước mặt Chu Hằng cùng con lừa đen xuất hiện một tòa cung điện cực kỳ hùng vĩ, to lớn không biết bao nhiêu lần, toàn thân chớp động hào quang trắng bạc, tỏa ra khí tức vô cùng tôn quý.

Cung điện này không biết chế tạo bằng tài liệu gì, như kim loại lại như ngọc thạch, có ôn hòa như ngọc thạch, lại bá đạo như kim loại.

Trong lòng Chu Hằng khẽ động, đột nhiên nhớ tới khúc xương trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, chính là sinh ra Thi Linh Hoa.

Cảm xúc hai thứ, rất giống!

Chẳng lẽ, tòa cung điện này toàn là do tiên cốt chế thành?

- Không ngờ lại có nhiều người đến như vậy!

Con lừa đen tức giận nói. - Sao mà đám người này không sợ chết như thế!

Chu Hằng không khỏi bật cười, con lừa đê tiện này chưa vào đã sợ muốn chết, đến khi vào thật thì sợ người khác tranh giành bảo bối với nó, ước gì đuổi hết mọi người ra ngoài. Hắn quét nhìn qua, trong này quả thật có rất nhiều người vào.

Có ít nhất trăm người, hơn nữa đều là tồn tại Thần Anh Cảnh, Kết Thai Cảnh thật là ít ỏi - không có Thần Anh Cảnh quan tâm, cơ bản sẽ chết trong lối đi, trừ khi có thể chất biến thái như Chu Hằng.

Hắn thấy được Triệu An Viễn, đáng tiếc tên kia đi cùng chỗ với lão tổ Triệu gia, làm Chu Hằng đành từ bỏ ý tưởng tốt đẹp đi lên một quyền đánh nát đối phương.

Còn có nhiều cơ hội!

Sao băng rơi qua không gian, ở trong này không gian này cũng không phân trên dưới, bởi vì lực hấp dẫn không tồn tại. Tới gần liền thấy rõ, thật ra đó không phải sao băng, mà là đoàn sánh sáng.

Ánh sáng này đều đụng vào cung điện trắng bạc, hào quang lưu chuyển, như một tòa Thần Cung vĩnh viễn không bị hủy diệt.

Mọi người không đi vào, bởi vì tòa cung điện này đang tỏa ra khí tức mạnh mẽ, ngăn cản bất cứ ai đến gần. Chu Hằng vừa thấy có một lão tổ Thần Anh Cảnh mới đến tế ra Bảo khí muốn xông vào, kết quả hào quang xoay chuyển, người kia trực tiếp bị đánh nát mất nửa người!

May mà hắn dùng Bảo khí cản được, tuy rằng Bảo khí kia hóa thành hàng tỷ mảnh vụn, nhưng ít ra bảo vệ được tính mạng, bằng không chỉ có nước tan xương nát thịt!

- Tiểu tặc! Tiếng gào lớn vang lên, chỉ thấy một lão tổ Thần Anh Cảnh đánh tới, hai mắt phun lửa, giận không thể nén.

Là một trong những người cướp đoạt Thi Linh Hoa lúc trước!

Chu Hằng thở dài, những lão già này thấy hắn nhiều lần lui lại, quả thật cho rằng hắn không dám là địch với bọn họ hay sao? Hắn tế ra Bách Quỷ Kiếm, nói: - Lão già, miệng sạch sẽ một chút!

Lão tổ Thần Anh Cảnh kia tức giận suýt ngất xủi, bản thân tiểu tử này miệng không sạch sẽ, lại còn bảo hắn miệng sạch một chút, có tên vô sỉ như vậy không? Hắn giận dữ gầm lên, hai tay vung lên, Thần chích trồi lên hóa thành một con Huyền Quy, há mồm phun ra, lập tức hơi nước ngập trời.

Chu Hằng không chút sợ hãi, bước lên trực tiếp đánh tới, kiếm thế xoay chuyển, không hề yếu thế đánh với lão tổ Thần Anh Cảnh kia.

Giao đấu kịch liệt, kình khí lan tràn.

Giữa võ giả thường xuyên bùng nổ xung đột, chiến đấu giữa hai người Chu Hằng ban đầu không dẫn tới bao nhiêu người chú ý. Nhưng khi có người phát hiện tu vi thật sự của Chu Hằng chỉ là Kết Thai Cảnh, mỗi người đều hiện ra vẻ kinh ngạc.

Kết Thai Cảnh đã có thể liều mình đấu đá với Thần Anh Cảnh, đây là chiến lực nghịch thiên cỡ nào?

Có mấy người nhận ra Chu Hằng, có mấy người thì thông qua Tử Diễm Thiên Long nhận ra Chu Hằng chính là hậu duệ Đại Đế, đều âm thầm kinh ngạc. Nơi này có ít nhất một nửa người đi ra từ phong ấn thời kỳ Vạn Cổ Đại Đế, đều tận mắt thấy uy thế vô thượng của Đại Đế.

Bọn họ trốn mấy vạn năm, Vạn Cổ Đại Đế quá mạnh mẽ không thể dùng Thời Gian Nguyên Dịch phong ấn, nghĩ rằng kiếp này không ai có thể đấu lại bọn họ, không ngờ lại chạy ra một hậu duệ Đại Đế, chẳng những thiên phú không thua gì Đại Đế còn trẻ tuổi, thậm chí còn vượt hơn!

Chẳng lẽ bọn họ vẫn phải sóng dưới bóng ma của Đại Đế thứ hai?

Lần này, bọn họ không còn không có Thời Gian Nguyên Dịch để tiếp tục phong ấn bản thân, chờ thêm mấy vạn năm nữa.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Chu Hằng rất phức tạp, có mấy người không hy vọng loài người lại xuất hiện một vị Đại Đế, quét ngang dị tộc, lần nữa giương danh bá nghiệp Nhân tộc. Lại có mấy người không muốn có một vị Đại Đế đặt ở trên đầu bọn họ!

Bởi vì, thế gian hiện nay võ đạo điêu linh, những cường giả Thần Anh Cảnh bọn họ có thể xưng bá, ai lại muốn bị người ta chế trụ?

Chu Hằng gần như đối phó toàn lực, Chu Hằng đã ngưng tụ thành 100 quỷ vật linh lực, tiếng quỷ gào liên miên, có thể tạo thành ảnh hưởng tương đối lên thần thức, làm người ta muốn bịt tai. Còn quỷ linh lực tính theo hắn làm chuẩn ngưng tụ thì mạnh cỡ nào, đánh ra một đòn ngay cả lão tổ Thần Anh Cảnh cũng phải tránh né.

Thường nói bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ cần giết chết Chu Hằng, hoặc là cướp đi Bách Quỷ Kiếm, như vậy quỷ vật linh lực này tự nhiên sẽ tiêu tan. Nhưng gặp phải thứ biến thái có thể chất vô cùng mạnh mẽ như Chu Hằng, Thần Anh Cảnh nào có thể hai ba chiêu xử lý được hắn?

Diệt không được, quỷ ảnh đánh tới lại phải chống đỡ, phải tránh né, liền cho Chu Hằng có thời gian giảm xóc, sẽ nhanh chóng khôi phục Thần thể, cũng coi như uổng sức.

Hơn nữa, bởi vì tính đặc thù của Bách Quỷ Kiếm, đánh lâu dài thì ai hao chết ai cũng chưa chắc!

Lão tổ Thần Anh Cảnh kia đánh lâu không được, lập tức phát ra tiếng hét dài, thân hình chớp động, lựa chọn từ bỏ, rời khỏi chiến trường.

Nếu hắn liều mạng đưa ra nội tình sau cùng, có lẽ có khả năng giết chết Chu Hằng, nhưng ai biết Chu Hằng còn có bài tẩy nào không? Còn nữa, cho dù hắn giết được Chu Hằng, xung quanh có nhiều cường giả như hổ rình mồi, hắn làm sao giành được Bách Quỷ Kiếm?

--- Về phần Thi Linh Hoa thì đã bị hắn ném sang một bên, đã qua nhiều ngày như thế, khẳng định đã sớm tiêu hóa xong.

Cho nên, đánh tiếp nữa đã không còn ý nghĩa, còn không bằng tạm thời thu tay, nếu có thể lấy được tiên vật ở trong Tiên Cung kia, lại giết tiểu bối này sẽ dễ như trở bàn tay!

Mọi người đều im lặng, tuy rằng lúc này tu vi của Chu Hằng chỉ là Kết Thai Cảnh, nhưng không chút kỹ xảo đánh lui một vị Thần Anh Cảnh, ai còn dám thật coi hắn là Kết Thai Cảnh thông thường?

Một người một kiếm ngạo nghễ đứng đó, tựa như Đại Đế giá lâm!

----------oOo----------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui