Kiếm Động Cửu Thiên

Thiên Uy Điện đã nhiều năm không có mở ra, nghe thấy sẽ mở lại, dân ở Dã Mã Thành đều là hết sức kích động, biểu hiện ra cảm xúc mạnh mẽ cực lớn.

Đủ tư cách vào Thiên Uy Điện tiến hành công thẩm, không phải là người cùng hung cực ác, thì chính là có bối cảnh lớn. Bất kể là loại nào cũng sẽ dẫn tới sự quan tâm thật lớn của nhân dân quần chúng, bởi vì loại đầu tiên là loại khiến mọi người công phẫn, loại thứ hai thì mọi người càng hận hơn.

Nhà quyền thế nào mà không có mấy người con cháu xấu xa? Mặc kệ một nhà quyền thế làm bao nhiêu việc thiện, chỉ cần có một con cháu xấu xa liền có thể như con chuột phá hư! Hơn nữa, nhà quyền thế nào lại sẽ việc thiện làm việc thiện a?

Cho nên, dân chúng bình thường trong thành đều có một loại tâm lý thù giàu đối với các nhà quyền thế.

Nghe nói hôm nay người lên Thiên Uy Điện là người Tư Đồ gia ra sức bảo vệ, mà là cừu thị của Phó gia, cái này tự nhiên khiến mọi người dâng lên tâm lý xem náo nhiệt, chó cắn chó, một miệng lông, bất kể bị xử có tội hay là vô tội, mọi người đều không để ý, quan tâm là hai nhà quyền thế sẽ cắn thành cái dạng gì.

Ngày này, không nói muôn người đều đổ xô ra đường, nhưng phần lớn người đi trên đường tuyệt đối ít hơn gấp hai ba lần so với bình thường, đều là ngồi ở phía trước trận pháp đặc biệt, có khả năng truyền lại tiến trình xét xử ở Thiên Uy Điện một cách chân thực.

Cho nên mới gọi là công thẩm!

Nhìn lại xem thời gian không sai biệt lắm, Chu Hằng mang theo Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Dương Lan Hinh nghênh ngang đi tới Thiên Uy Điện.

Bởi vì nơi nơi có trận pháp đặc thù truyền tống hình ảnh xét xử, bởi vậy bên ngoài Thiên Uy Điện cũng không có bao nhiêu người chen lấn, ba người Chu Hằng đi vào không tốn sức chút nào.

Thiên Uy Điện quả thật rất có uy thế, đây là một tòa đại điện, thập phần cao lớn đồ sộ, 12 đình trụ cao trăm trượng chống đỡ toàn bộ phân lượng của đại điện, tòa đại điện này là không có vách tường bốn mặt!

Bởi vì ba người Chu Hằng tới gần sát thời điểm bắt đầu, người nơi này cơ bản đã đến đông đủ, bốn phía có một đống lớn người ngồi, nhìn qua phỏng chừng có chừng trăm người. Bọn họ đều là đến từ các gia tộc cầm quyền ở Dã Mã Thành, nhưng đại bộ phận người chỉ có quyền xem, chỉ có 15 gia tộc có được quyền lực biểu quyết chân chính.

15 gia tộc này chính là thế lực cường đại nhất trong toàn bộ phạm vi Dã Mã Thành, không biết đã trải qua bao nhiêu vạn năm mưa gió, tuy rằng thực lực của gia tộc xếp hàng đệ nhất cùng thấp nhất chênh lệch rất lớn, nhưng đều là tồn tại những gia tộc khác chỉ có thể ngưỡng vọng.

Chu Hằng có thể nhận ra liền chỉ có Tư Đồ Lăng, Tư Đồ Yếu Phương của Tư Đồ gia, còn có vài lão già của Phó gia. Người của những gia tộc khác hắn cũng không nhận ra, cũng không có ý muốn nhận thức.

- Còn không quỳ xuống!

Một vị Nguyệt Minh Đế của Phó gia quát, hắn là lão tổ chân chính của Phó gia, Nguyệt Minh Đế đỉnh phong 7 vầng trăng, tên là Phó Chi Hội. Bởi vì lần công thẩm này quan hệ tới mặt mũi của Phó gia, hắn đã buộc phải gián đoạn bế quan đi ra ngoài.

Không có Nguyệt Minh Đế đỉnh phong ở đây, khí thế không thể nghi ngờ rằng sẽ bị người ta áp chế.

- Phó Chi Hội, ngươi hung hăng cái gì?


Bộ dáng Tư Đồ Yếu Phương nhìn như mập mạp, rất dễ nói chuyện, nhưng lời nói ra lại cũng không nửa điểm khách sáo.

- Hôm nay là công thẩm, chỉ có công thẩm phán quyết có tội, Chu Hằng mới là mang tội. Hiện tại chỉ là người đợi thẩm vấn, không cần quỳ xuống!

Hai đại gia tộc vừa lên thì đã đối chọi gay gắt!

Ánh mắt Phó Chi Hội ngưng tụ, hắn thật sự không rõ vì cái gì mà Tư Đồ gia sẽ thừa hơi đi che chở Chu Hằng, đến tột cùng tiểu tử này có gì đặc biệt?

Chẳng lẽ, tiểu tử này là con tư sinh của Tư Đồ gia?

Phó gia mặc dù là tồn tại có thực lực chen vào tốp 5 ở Dã Mã Thành, nhưng mà dù sao không giống Tư Đồ gia nắm giữ quyền to là Thành chủ, chuyện đã xảy ra ở Dược sư hiệp hội Phó gia bọn họ cũng không có thu được một chút tin tức nào.

Phó Chi Hội làm sao có thể đoán được nguyên nhân chân chính?

Lão già nhận định Chu Hằng là con tư sinh của Tư Đồ gia. Trong lòng khó tránh khỏi tức giận, người của Tư Đồ gia ngươi không thể động, người của Phó gia ta liền có thể chết vô ích sao? Thực lực của Tư Đồ gia các ngươi quả thật rất cường đại, lại muốn một tay che trời? Mơ tưởng!

- Người này, giết chết ba gã tộc nhân của Phó gia ta, chính là mọi người của Phó gia ta tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ còn có giả dối sao

Phó Chi Hội lạnh lùng nói.

- Ha ha, Phó lão huynh, ngươi cũng nói, đây là người của Phó gia ngươi thấy. Chết cũng là người của Phó gia ngươi, đương nhiên là muốn nói thế nào thì nói như thế a!

Tư Đồ Yếu Phương quyết tâm muốn giao hảo với Chu Hằng, ngay cả loại ngụy biện này cũng nói ra.

Phó Chi Hội tức giận đến mức râu vểnh lên, thật muốn bất chấp mọi thứ để đốp chát lại lão hóa không biết xấu hổ Tư Đồ Yếu Phương này, nhưng hắn vẫn là nhịn xuống.

Tư Đồ Yếu Phương này rõ ràng đang càn quấy, căn bản không có ý nghĩa nói nhảm cùng hắn!

- Chu Hằng, lão phu hỏi ngươi, có phải là ngươi giết Phó Trạch Văn, Phó Lập Đông cùng Phó Văn Bác hay không?

Lão già quyết đoán nhắm ngay Chu Hằng.


Chu Hằng lười biếng liếc mắt nhìn lão hóa này một cái, không để ý nói:

- Đúng thì thế nào?

- Hừ, Yếu Phương huynh, ngươi đã nghe được, tiểu tử này tự mình thừa nhận!

Phó Chi Hội lập tức nhìn lại Tư Đồ Yếu Phương.

- Thừa nhận thì thừa nhận, hôm nay không phải là chúng ta đang công thẩm việc này sao, ngươi ngạc nhiên vui mừng như vậy để làm chi?

Cách nói chuyện đê tiện của Tư Đồ Yếu Phương cũng sắp có thể so sánh với con lừa đen.

Ngạc nhiên vui mừng? Ngạc nhiên vui mừng cái em gái ngươi a!

Phó Chi Hội lại có loại kích động muốn vung quả đấm liều mạng, Tư Đồ lão cẩu này thật sự là đáng ghét a, nhà hắn đã chết ba người, hơn nữa hai người còn là có thực lực manh, hắn có cái quái gì mà ngạc nhiên?

- Chu Hằng, nếu ngươi thừa nhận người là ngươi giết, vậy cũng nhận tội đi?

Lại có một lão nhân nói, hắn là Tôn Thượng Viên của Tôn gia, đồng dạng là Nguyệt Minh Đế đỉnh phong. Tôn gia với Phó gia đã sớm kết thành đồng minh, mục đích là muốn lật đổ Tư Đồ gia, thay phiên làm Hoàng đế.

Hắn tự nhiên là giúp đỡ Phó gia.

- Nhận tội? Có cái gì tốt mà nhận?

Chu Hằng lắc lắc đầu:

- Phó Trạch Văn đùa giỡn con gái trước mặt mọi người, sau khi bị ta ngăn cản, còn ra lệnh cho thủ hạ phải giết chết ta! Nếu hắn muốn giết ta, ta giết hắn thì có tội gì? Về phần hai người còn lại cũng giống như vậy, muốn giết người, lại là thực lực không đủ, bị ta làm thịt!

Làm thịt!


Khóe miệng mọi người đều co giật, tiểu tử này coi Nguyệt Minh Đế như chó gà ư, lại dùng từ làm thịt.

- Nói hươu nói vượn!

Một minh hữu khác của Phó gia, Nguyệt Minh Đế đỉnh phong Vu Thiên của Vu gia phẫn nộ quát:

- Rõ ràng là ngươi trời sanh tính hung tàn, giết chóc thành tánh, lại muốn đẩy trách nhiệm! Truyền nhân chứng!

Còn có nhân chứng

Chu Hằng không khỏi cao hứng, cho các ngươi chơi, xem các ngươi có thể chơi tới mức nào.

Nhân chứng rất nhanh thì đã đến đây, hơn nữa không chỉ một mà là năm người, đều là quần chúng uống rượu ở Thiên Phương Các ngày hôm ấy. Năm người tự nhiên đều là nam nhân, ba người tương đối trẻ tuổi, nhìn qua đều là hơn 20 tuổi, hai người còn lại thì già hơn, bộ dáng ba mươi mấy tuổi.

- Các ngươi đều tận mắt nhìn thấy tình cảnh ngày đó?

Phó Chi Hội mờ nhạt nói, đã hoàn toàn khống chế được cảm xúc.

- Bẩm đại nhân, chúng ta quả thật tận mắt thấy tình cảnh ngày đó!

Năm người đồng thời khom người hồi đáp.

- Vậy các ngươi nói từng chuyện, chính mình nhìn thấy gì!

Thanh âm của Phó Chi Hội vẫn lãnh đạm như cũ.

- Ta lên trước a!

Một gã thanh niên đi lên trước một bước, chào mọi người vây quanh một cái trước, sau đó mới nói:

- Chuyện là như vầy, ngày đó Phó Trạch Văn Phó huynh tiến vào Thiên Phương Các, liền có hai cô gái xinh đẹp đến gần hắn, Phó huynh cũng không để ý tới các nàng, các nàng lại tận lực giằng co, lúc đó còn xảy ra một ít tiếp xúc về thân thể, ngay vào lúc này, hung đồ tên là Chu Hằng kia đột nhiên xuất hiện, vu hãm Phó huynh đùa giỡn nữ nhân của hắn! Phó huynh giải thích vài câu, nhưng Chu Hằng cũng không để ý tới chút nào, không nói đạo lý phát khởi công kích đánh Phó huynh! Chu Hằng trời sanh tính hung tàn, thực lực cũng cực kỳ cường đại, Phó huynh cùng tùy tùng của hắn tuy rằng gắng hết sức chống cự, nhưng căn bản ngăn không được một người có được Nguyệt Minh Hoàng 8 vầng trăng, bị đoạt đi sinh mệnh trẻ tuổi! Tiếp theo, phụ thân của Phó huynh là Phó Lập Đông Phó thế thúc đến nơi, khuyên Chu Hằng bỏ đồ đao xuống, đi Phó gia nói rõ ràng, nhưng Chu Hằng căn bản bỏ mặc, lại xảy ra xung đột cùng Phó thế thúc, kết quả . . . Cuối cùng, ngay cả Phó Văn Bác tiền bối cũng chết ở trong tay hung đồ kia!

Thanh niên kia cũng không biết đã diễn luyện bao nhiêu lần, nói dối liền mạch lưu loát như vậy, âm thanh và bộ dạng đều rất tốt, vẻ mặt căm phẫn giống như hận không thể nhảy ra liều mạng cùng Chu Hằng.

Người thứ hai, người thứ ba, người thứ tư, thứ năm bốn người kế tiếp đều nói cùng một "sự thật" không khác so với thanh niên kia.

Chu Hằng đã thừa nhận giết ba người của Phó gia, quan trọng là tại sao phải giết, ai đuối lý! Theo như "nhân chứng" mà suy xét, hiển nhiên là Chu Hằng không đúng a, ỷ vào thực lực cường đại liền làm thịt ba người Phó gia, vô cùng thô bạo!


Chân tướng vĩnh viễn nắm giữ ở trong tay rất ít người, dân chúng trong thành sau khi thông qua Pháp trận truyền tống đặc thù nghe được nhìn thấy, đều tạo thành ấn tượng của một Ma vương giết người đối với Chu Hằng, đương nhiên, hoàn khố Phó Trạch Văn mọi người đều biết, nhưng bọn họ cho rằng đây căn bản là hai tên hoàn khố chó cắn chó thôi.

Phó Chi Hội mặt không biểu tình nhìn Tư Đồ Yếu Phương, công thẩm hôm nay thay vì nói là thẩm vấn Chu Hằng, chi bằng nói là Phó gia, Tôn gia, Vu gia ba nhà liên hợp đánh Tư Đồ gia.

Bọn họ đã ra chiêu, Tư Đồ gia nhận như thế nào?

Tư Đồ Yếu Phương thật giống như đang ngủ, hai mắt thật đúng là đã nhắm lại, căn bản không có ý tứ nói gì.

Sao lại thế này?

Tư Đồ gia kinh sợ sao?

Điều này làm cho Phó Chi Hội có cảm giác một đấm đánh vào không khí, toàn thân kìm nén tới khó chịu!

Hừ, Tư Đồ gia không dám nhận chiêu cũng không sao, ở sĩ khí đã yếu một bậc, trận này là Phó gia bọn hắn thắng!

Chu Hằng lại là giận dữ, hắn không ngại mấy tên khốn nạn này miêu tả chính mình thành đại ma đầu giết người, nhưng không ngờ đem nước dơ tát đến trên thân nữ nhân của hắn, vu các nàng là nữ nhân lẳng lơ phóng đãng!

Chuyện này đã chạm tới giới hạn cuối cùng của hắn!

Chu Hằng lạnh lùng nhìn năm người này, nói:

- Các ngươi tin tưởng đó chính là những gì các ngươi thấy, nghe được?

- Chu Hằng, ngươi còn dám uy hiếp nhân chứng?

Phó Chi Hội lộ ra hình dáng giận tím mặt.

- Người đâu, bắt lại cho ta!

Hắn mặc dù nói người đâu, nhưng tộc nhân của Phó gia trừ hắn ra có ai sẽ nghe mệnh lệnh của hắn? Lập tức, một người từ phía sau hắn xông tới, Nguyệt Diệu 6 vầng trăng tròn, bổ nhào tới Chu Hằng.

- Cút về!

Tư Đồ Yếu Phương mới vừa rồi còn đang chợp mắt đột nhiên mở hai mắt ra, tay phải vươn ra, chụp tới Nguyệt Minh Đế lục luân của Phó gia, làm cho thân hình đang nhào ra của hắn ngừng lại.

Chu Hằng cũng không để ý tới chút nào, chỉ là nhìn chằm chằm năm người này, trong ánh mắt sát khí như sôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận