Kiếm Động Cửu Thiên

Bốn đại Sáng Thế Vương đồng thời trầm mặc. Vận khí của đối phương không ngờ nghịch thiên như thế, lại tìm được nửa chiếc thánh phù, có thể không ngừng ra vào thánh sơn, lĩnh ngộ chân lý võ đạo. Điều này há là bọn họ có thể so sánh?

- Ngươi... ngươi muốn lấy nửa chiếc ngọc phù kia, là muốn lên đỉnh thánh sơn... Nghiêm gia lão tổ chợt phản ứng, run giọng nói.

Tê!!!

Mọi người đều quá sợ hãi. Thánh phù khuyết nửa, theo mọi người thấy đây là ý trời, khiến bọn họ chỉ có thể ở lưng chừng núi kính bái thần linh tối cao! Nhưng Lý gia lão tổ này không ngờ tìm được một nửa kia của ngọc phù, ý đồ hai hợp làm một, lên đỉnh thánh sơn!
Đây là đại nghịch bất đạo bậc nào?

- Chí hướng của lão phu, các ngươi không hiểu! Lý gia lão tổ hết sức vênh váo nói một câu, giọng nói có chút sâu kín, có loại cô độc một mình lên lầu cao, mọi người đều say chỉ ta tỉnh!

Chu Hằng lại mừng rỡ, hắn đang sầu Tiên vực to lớn như thế, đi đâu tìm được một khối ngọc phù nhỏ như vậy, không nghĩ tới hắn còn chưa bắt đầu tìm, ngọc phù đã tự đưa tới cửa!

Rất tốt! Rất tốt!

- Lão già, khối ngọc phù này ta thu! Hắn mỉm cười nói, vui mừng đầy mặt.
Tên... tên này cũng điên rồi!

Lý gia lão tổ nhưng là Sáng Thế Vương vượt qua cực hạn, ngay cả bốn đại Sáng Thế Vương liên thủ đều không phải địch thủ một hiệp, ngươi lại tới góp náo nhiệt gì chứ?

- Tiểu nhi, ngươi không nói chuyện lão phu suýt nữa quên ngươi! Lý gia lão tổ khinh miệt nói.

Chu Hằng chỉ cười một cái, cũng không lên tiếng đáp trả. Đối phương là Sáng Thế Vương 8 tướng, tuyệt đối là đại địch, kình địch. Hắn tâm niệm khẽ động, đem lực lượng toàn thân hoàn toàn thúc giục ra.

15 pháp tướng hiện!
Ông phía sau hắn lập tức xuất hiện một hàng phân thân, quy mô có thể hù chết người!

Bị hạn chế bởi hoàn cảnh thiên địa, nơi này căn bản không có Vương giả trong võ, ngay cả 8 vầng trăng, 8 vầng mặt trời, 8 pháp tướng, 8 thần tướng đều là chuyện lớn khó lường, huống chi là 15 tướng?

Toàn trường một mảnh tĩnh mịch!

Bọn họ rốt cuộc hiểu rõ, vì sao lúc trước hơi thở của Chu Hằng rõ ràng chỉ là Thăng Hoa Hoàng lại có thể thoải mái đánh bại Kiều Thanh Thanh Thăng Hoa Đế 1 tướng!

15 đạo pháp tướng!
Bọn họ ngay cả Thăng Hoa Hoàng 8 tướng đều rất ít thấy, lại làm sao có thể tưởng tượng chiến lực của Thăng Hoa Hoàng 15 tướng? Dù sao, tuyệt đối trâu bò là khẳng định!

Nhưng trâu bò mấy cũng chỉ là Thăng Hoa Hoàng, có thể sánh với Sáng Thế Vương sao? Có thể so với Sáng Thế Vương 8 tướng vượt qua cực hạn sao?

- 15 tướng, Thăng Hoa Đế! Lý gia lão tổ thần sắc nghiêm nghị, người trẻ tuổi đối diện là một thiên tài chân chính!

Hắn đột phá 8 tướng liền vô địch, nhưng đối phương rồi lại có 15 tướng!

Đương nhiên, Thăng Hoa Đế 15 tướng lại làm sao có thể đánh đồng Sáng Thế Vương 8 tướng. Ở giữa nhưng là cách vách ngăn một cảnh giới lớn, bất kể như thế nào đều là không thể vượt qua!

Lùi một vạn bước mà nói, cho dù vượt qua cũng chỉ tương đương Sáng Thế Vương bình thường, tỷ như Kiều Tứ Mộc, tỷ như Nghiêm Hải Đào, còn không phải bị hắn một tay trấn áp?

Quả nhiên là người ngoại giới, mới có thể yêu nghiệt như thế!

Lý gia lão tổ tim đập thình thịch, hắn ở địa phương như vậy đều có thể thành tựu 8 tướng, ra đến bên ngoài chẳng phải là có thể hình thành 18 tướng?

- Ha ha ha! Lão phu đang muốn biết thế giới bên ngoài, ngươi vừa vặn giải đáp nghi hoặc cho lão phu!
Hắn cười to, vươn tay chộp tới Chu Hằng.

Chu Hằng hai đấm phồng lên, phù văn Ngũ Hành phủ kín trên nắm tay, ra quyền thật mạnh.

Bùng!

Quyền chưởng chạm nhau, một luồng lực lượng khủng bố với dạng lốc xoáy cuốn ra bốn phía, tràn ngập lực phá hoại đáng sợ.

Chu Hằng thân hình lùi hơn trăm trượng, trên mặt đất lập tức để lại hai vết thật sâu. Đó là hai chân của hắn vạch ra ngoài.

Sáng Thế Vương 8 tướng dù sao cũng mạnh!
Chu Hằng toàn thân khí huyết sôi trào, linh lực dường như muốn vọt ra ngoài cơ thể. Mỗi một khối cơ đều đang rên rỉ, đã có vài mạch máu nổ tung, ở trên làn da rịn máu tươi.

Nhưng lực lượng một chưởng này hắn lại hóa giải được!

Toàn trường một lần nữa lâm vào yên tĩnh như chết!

Một gã Thăng Hoa Đế không ngờ đỡ được một đòn của Sáng Thế Vương 8 tướng!

Không thể tin tưởng ánh mắt của mình!

Tất cả mọi người đều ở sâu trong đáy lòng dâng lên một niềm hy vọng. Có lẽ... Chu Hằng có thể ngăn cản kẻ điên Lý gia lão tổ này!

Đổi là cho dù một phút trước, nếu ai nói cho bọn họ Thăng Hoa Đế cỏn con có thể đối kháng Sáng Thế Vương 8 tướng, bọn họ khẳng định sẽ cho rằng đối phương là đang nói đùa, hơn nữa còn là nói đùa không hề buồn cười một chút nào!

Nhưng hiện tại, bọn họ chẳng những tin, hơn nữa còn vô cùng hy vọng Chu Hằng giành thắng lợi!

Ít nhất Chu Hằng không phải người điên!

Lý gia lão tổ thần sắc nghiêm nghị. Va chạm lực lượng hắn chiếm thượng phong tuyệt đối, nhưng lực phá hoại của đối phương... lại vô cùng đáng sợ! Hắn nhấc hai tay, chỉ thấy trên làn da rồi lại xuất hiện những vết nứt!
Tuy rằng một đòn vừa rồi hắn có chút khinh thị, nhưng cũng tuyệt đối không nên là như vậy!

Cái tên thật đáng sợ!

Nếu là mặc cho hắn ta oanh kích, cho dù là hắn đều sẽ bị đánh vỡ rất nhanh!

Môn bí thuật này, hắn muốn!

Lý gia lão tổ nhếch miệng lộ ra một nụ cười ác độc, trong lòng hắn nổi lên tham lam mãnh liệt. Bí thuật như vậy nếu là bị hắn nắm giữ, chiến lực của hắn lại có thể tăng lên bao nhiêu lần?

Thế giới bên ngoài, thật là đặc sắc vạn phần!
Một quyền này của Chu Hằng cũng chỉ là muốn thử chênh lệch giữa mình và đối phương, hiện tại trong lòng tự nhiên có cân nhắc. Hai tay hắn rung lên, đem hắc kiếm và Bách Quỷ Kiếm đồng thời tế ra.

Lý gia lão tổ ăn hắn một quyền không gãy xương cốt, cũng không phải là thực lực của hắn ta mạnh hơn Chu Vũ Hà, mà là ngày đó Chu Vũ Hà phải khống chế lực lượng bản thân để tránh phản chấn chết Chu Hằng. Bởi vậy Chu Hằng oanh kích kỳ thật chỉ là phòng ngự cấp bậc Sáng Thế Hoàng của Chu Vũ Hà, cũng không thể tính là chính diện đối kháng Sáng Thế Hoàng.

Đây là hai loại khái niệm hoàn toàn bất đồng.

- Tiểu nhi, giao ra tất cả bí mật của ngươi! Lý gia lão tổ cười to, lại vươn tay chộp hướng Chu Hằng. Bàn tay hóa thành năm ngọn núi, có khí thế lớn không hiểu.

Chu Hằng thét dài, hai kiếm cùng chém, cười nói: - Vậy cũng phải xem ngươi có bản lĩnh như vậy hay không!

Bách Quỷ Kiếm vung chém, từng đạo linh lực quỷ vật hiện lên, thét chói tai bổ nhào về phía Lý gia lão tổ. Đây là cụ thể hóa trình tự linh lực của Chu Hằng, tuy rằng còn chưa đạt tới trình tự Sáng Thế Vương nhưng cũng không kém quá xa.

- Chút tài mọn! Lý gia lão tổ căn bản không đem đám linh lực quỷ vật này để vào trong mắt, khí thế toàn thân chấn động, đám linh lực quỷ vật kia lập tức bị chấn thành mảnh nhỏ, căn bản không tạo được tác dụng dù chỉ là chút xíu.
Sáng Thế Vương 8 tướng, quá cường đại!

Chu Hằng dứt khoát thu lại Bách Quỷ Kiếm, đối mặt với Sáng Thế Vương 8 tướng trình tự linh lực của hắn thật đúng là không thấm vào đâu. Tay phải hắn cầm hắc kiếm vận chuyển Tinh Vân Kiếm Pháp, quyền trái thì liên tục vung đánh. Trong một mảnh ánh vàng lấp lánh, phù văn Ngũ Hành cũng phóng ra uy lực khủng bố.

- Ha ha ha! Tiểu nhi, nếu ngươi kỹ chỉ như thế, trong vòng 10 chiêu lão phu liền có thể trấn giết ngươi! Lý gia lão tổ cười to nói.

Điều này không ngoa chút nào, hắn là Sáng Thế Vương 8 tướng, vốn là có thể tiện tay trấn áp cho dù là Thăng Hoa Đế 21 tướng. Nếu không phải Chu Hằng nắm giữ phù văn Ngũ Hành căn bản không phải là địch thủ một hiệp của hắn!
Chu Hằng vận chuyển hắc kiếm, kiếm khí tối tăm tràn ngập lực phá hoại đáng sợ, giống như rồng đen rít gào giận múa.

- Một thanh kiếm cùi cũng dám đem ra chống lại lão phu? Lý gia lão tổ hừ lạnh, tay phải trấn nhanh.

Xoạt!

Kiếm khí xé hư không, giống như chớp giật!

Lý gia lão tổ mắt hiện vẻ ngạc nhiên, lòng bàn tay của hắn rồi lại bị kiếm khí vạch ra một vết thương. Tuy rằng vào thịt không sâu, nhưng đường đường Sáng Thế Vương 8 tướng lại bị một thanh kiếm gãy làm thương tổn. Đây là chuyện quỷ dị bậc nào?
Tiểu tử kia chẳng những nắm giữ một môn tiên thuật cường đại, ngay cả kiếm gãy trong tay cũng đồng dạng là chí bảo!

Tâm niệm hắn khẽ chuyển, lại kinh ngạc phát hiện không thể dùng linh lực che lại miệng vết thương, có một luồng kiếm ý cuồng ạo đang phá hoại bừa bãi. Luồng kiếm ý này ngự trị ở trên lực lượng, căn bản không thể bị linh lực của hắn trục xuất!

Lý gia lão tổ vội vàng vung tay vạch một cái, đem da thịt phụ cận miệng vết thương cắt xuống, lại trọng sinh máu thịt, lúc này mới ngăn cản máu tươi xói mòn.

Tiên vực này quả thật có chút kim loại đặc thù có lực phá hoại cuồng bạo, nhưng làm sao so được với sự khủng bố của đoạn nhận này?

Bảo khí!
Tham lam trong lòng hắn lại thêm một phần, càng muốn chiếm hắc kiếm trong tay Chu Hằng.

Nhìn thấy một màn này, lòng tin của mọi người bốn phía nguyên bản tụt xuống lại tăng lại mấy phần, nhao nhao hò hét cổ vũ cho Chu Hằng.

- Xem ra lão phu vẫn là có chút xem nhẹ ngươi, nhưng đến đây là chấm dứt! Lý gia lão tổ trầm giọng nói, hắn đồng dạng lấy ra một thanh bảo kiếm, lóe lên hào quang lạnh lẽo tận xương.

Nó có dính một tia kiếm ý của hắc kiếm, bởi vậy có lực phá hoại đáng sợ.

Mà hắc kiếm lại là chí bảo của Minh giới, cho dù chỉ là dính một tia kiếm khí ở Tiên giới cũng có thể hình thành lực phá hoại vô cùng đáng sợ!
Nói cách khác, Chu Hằng tuy rằng nắm giữ cội nguồn phá hoại, nhưng tính phá hoại trên thực tế hắc kiếm lại chưa chắc mạnh hơn hàng nhái yếu kém bao nhiêu bởi vì đây là Tiên giới, càng bởi vì lực lượng bản thân Chu Hằng không đủ.

- Cho ngươi xem lực lượng chân chính của Sáng Thế Vương! Lý gia lão tổ cầm kiếm mà chém, kiếm khí bay múa, mặc dù không hình thành rồng đen nhưng cường độ kiếm khí cường đại hơn Chu Hằng rất nhiều, lực phá hoại càng mạnh!

Dưới sự áp bách cường thế của hắn, lập tức chiếm hết thượng phong, ép cho Chu Hằng chỉ có thể không ngừng né tránh.

Tiếng reo hò trong đám người lập tức thấp xuống, Lý gia lão tổ làn này phát uy mới khiến bọn họ đột nhiên phát hiện, một người dù sao chỉ là Thăng Hoa Đế, một người khác lại là Sáng Thế Vương 8 tướng!

Giữa hai người nhưng là có khoảng cách như trời và đất!

Chu Hằng không chút hoảng loạn, lúc hắn ra tay đã biết uy lực của Sáng Thế Vương 8 tướng tất nhiên ở trên hắn, há lại bởi vì tạm thời rơi xuống hạ phong mà dao động ý chí chiến đấu?

Chiến đấu chẳng qua là vừa mới bắt đầu!

Hắn tâm niệm khẽ chuyển, phù văn Ngũ Hành lập tức phủ đầy trên hắc kiếm. Sở dĩ thu hồi Bách Quỷ Kiếm cũng là bởi vì Bách Quỷ Kiếm căn bản không chịu nổi oai phù văn, còn không bằng hắn trực tiếp sử dụng nắm tay!
Tấn Vân Lưu Quang Bộ - vút tốc độ của Chu Hằng bỗng nhiên tăng lên, hắc kiếm nhoáng lên, có hào quang màu vàng lóe lên.

Lý gia lão tổ thoáng sửng sốt, hắn không nghĩ tới tốc độ của Chu Hằng rồi lại xuất hiện tăng lên to lớn như vậy, nhưng tốc độ như vậy còn không nhanh đến mức khiến hắn không thể ứng phó.

Hai người cùng thi triển thần thông, trong lúc nhất thời rồi lại đánh khó phân cao thấp!

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, cảnh tượng như vậy là bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng!

Chu Hằng rồi lại mạnh đến mức này!
Đây tuyệt đối là Thăng Hoa Đế mạnh nhất trong lịch sử!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui