Kiếm Động Cửu Thiên

Tại sao có thể như vậy?

Dương Thiết Hổ ăn xuân dược sao, sao lại mạnh như thế, một đấm đã đánh cho Nhật Diệu Vương hộc máu! Quá khoa trương đi!

Đừng nói đám cường đạo tinh hải đều không thể tin được, cho dù tù binh cũng nửa câu cũng không nói lên được.

Dương Thiết Hổ thắng là chuyện tốt, bọn họ ước gì đối phương có thể hóa thân làm Sáng Thế Đế, chém hết tất cả cường đạo tinh hải! Nhưng mà bọn họ cũng không phải con nít, biết khác nhau giữa sự thật và ảo tưởng.

Nếu Dương Thiết Hổ thực sự lợi hại như vậy, vậy sao hắn lại bị cường đạo tinh hải bắt lại? Sao bị phế bỏ tu vi?

Chuyện này cũng không làm giả được!

Chẳng lẽ Tiên đan của Chu Hằng còn có tác dụng mạnh hơn?

Nhưng mà dù có mạnh mấy đi nữa cũng chỉ là Nguyệt Minh Đế a, sao có thể chống lại được Nhật Diệu Vương chứ?

Tất cả mọi người đều có loại kích động vò đầu bứt tai, đây là chuyện khó có thể giải thích được a, bọn họ đều kinh ngạc không thôi.

Cho dù Dương Thiết Hổ cũng không sao nói rõ được, hắn hiểu rõ lực lượng của mình nhất, mình còn kém xa Nhật Diệu Vương, làm sao lại bộc phát ra được chiến lực mạnh mẽ như vậy? Nếu nói đối phương đang cố ý trêu đùa hắn, chỉ làm bộ bị hắn đánh bại... Vậy đối phương cũng quá chịu chơi rồi!

Bởi vì ai cũng bị vây ở trong khiếp sợ, chiến đấu kỳ dị tạm thời ngừng lại.

- Phi! Tên Nhật Diệu Vương kia liên tục ói máu, từ vách núi bắn ra, hắn hoảng sợ, cả kinh kêu lên: - Tu vi của ta, tu vi của ta bị tụt xuống Nguyệt Minh Đế rồi!

Hả, sao lại có chuyện như vậy?

Hiện tại mọi người hiểu vì sao hắn lại bị Dương Thiết Hổ một quyền đánh bay, rất đơn giản, tu vi của hắn đã bị tụt xuống Nguyệt Minh Đế, mà hắn vừa không đột phá cực hạn, cũng chỉ là 7 vầng trăng, chống lại 8 vầng trăng thì có hậu quả gì?

Từ 7 vầng trăng đến 8 vầng trăng, chính là đánh vỡ cực hạn a!

Chênh lệch lực lượng một vầng trăng ít nhất là gấp mười lần đấy.

Vậy bị một quyền đánh cho hộc máu là chuyện rất bình thường, thậm chí không bị đánh chết là còn may rồi!

Nhưng một điều bí ẩn đã được làm rõ. Lại có thêm một điều bí ẩn hơn, đó là tu vi vị Nhật Diệu Vương này sao lại bị tụt xuống! Chuyện này cũng không phải ăn nhầm thứ, bị đau bụng ảnh hưởng đến chiến lực à!

Sau một lúc kinh ngạc, ánh mắt mọi người đều tập trung lên người
Chu Hằng.

Chính là hắn, hắn cứu Dương Thiết Hổ ra, cho Dương Thiết Hổ một lọ đan dược, sau đó Dương Thiết Hổ anh dũng như đánh máu gà. Đồng thời một quyền đánh cho Nhật Diệu Vương hộc máu!

Nếu trong đó không liên quan gì tới Chu Hằng, cho dù chết bọn họ cũng không tin!

Nhưng mà quan trọng là, thanh niên tuổi trẻ này có năng lực đó sao? Không ít người biết Chu Hằng, biết hắn có danh hiệu Dược sư tam tinh, nhưng mà Dược sư tuy rằng địa vị cao thượng, nhưng chưa bao giờ nhấc lên quan hệ với vũ lực a!

Mờ mịt. Mọi người đều mờ mịt.
Chu Hằng mỉm cười, nói: - Nhạc phụ, nắm bắt thời gian, chúng ta còn nhiều chuyện phải làm!

Dương Thiết Hổ lúc này mới giật mình tỉnh lại, trong lòng hắn hung ác, thầm nghĩ quản gì là hắn hay là Chu Hằng, hiện tại song phương đều là Nguyệt Minh Đế. Nhưng mà hắn đã đột phá cực hạn, giờ không động thủ còn tới khi nào?

- Giết! Hắn hét lớn một tiếng, giống như một đầu hùng sư giết đi ra ngoài.

Sau khi bị bắt giữ, mấy ngày nay hắn chẳng khác nào chó mèo, đã sớm bị nghẹn một cỗ ác khí, sát khí, trước đó bị đánh cho sống không bằng chết, hắn đã hận tới phát điên rồi!
Hiện tại một khi vượt qua, sát ý của hắn sao lại không tăng mạnh chứ?

Dương Thiết Hổ cường thế tiến công, mà Nhật Diệu Vương kia vì bị tụt tu vi, hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, liên tiếp bại lui, bị đánh cho không ngừng hộc máu, mắt thấy chống đỡ không được bao lâu thì ngủm.

Nguyệt Minh Đế 7 luân và Nguyệt Minh Đế 8 luân căn bản là hai trình độ khác biệt.

- Mọi người cùng tiến lên! Nhật Diệu Hoàng của đối phương đứng ngồi không yên, vội vàng cùng Vi Hoa Đông và tên Nhật Diệu Vương thứ ba vây công Dương Thiết Hổ.

Bọn họ vừa động thủ liền bi kịch phát hiện. Cảnh giới của mình cũng bị tụt xuống Nguyệt Minh Đế!

Này!

Cảnh giới bị tụt chẳng qua là bề ngoài, nhưng sau lưng lại đại biểu ý nghĩa gì? Có một loại lực lượng vượt xa bọn họ tác động lên bọn họ mà bọn họ không hay biết. Loại lực lượng này muốn giết chết bọn họ... Hoàn toàn chỉ là một ý niệm!

Nghĩ đến đây, bốn người đều run lên, trong lòng lạnh lẽo không thể hình dung.

Thứ lực lượng không biết mới là đáng sợ nhất!

Dương Thiết Hổ lại không quả nhiều chuyện như vậy, thấy bốn người đều bị tụt xuống Nguyệt Minh Đế, không khỏi ha ha cười to một tiếng, vung tay đánh tới bốn người!

Đột phá cực hạn chỉ có một ít thiên tài mới làm được, mà có thể đột phá cực hạn số 10, đạt tới 11 vầng trăng, 11 vầng mặt trời, 11 đạo pháp tướng, thần tướng, vậy có thể coi là Vương trong võ giả!

Trên đời này cũng không có nhiều thiên tài như vậy, ít nhất bốn tên cường đạo tinh hải này tuyệt đối không phải!

8 vầng trăng tròn của Dương Thiết Hổ vô địch tuyệt đối, cho dù lấy một địch 4 cũng chiếm thượng phong, ép cho bốn người kia ngay cả thở cũng khó. Bởi vì Vi Hoa Đông mà hắn thống hận nhất, tự nhiên cũng bị phần lớn lửa giận trút xuống, Vi Hoa Đông bị đánh cho kêu thảm thiết không dứt. - Đáng đánh!
- Đánh chết tên khốn nạn này!

- Cái tên súc sinh này đã tra tân mười mấy người, hôm nay cũng để cho hắn trả cái giá đắt.

Đám tù binh phẫn nộ, Vi Hoa Đông tàn nhẫn thích giết chóc, trước kia mọi người giận mà không dám nói gì, nhưng bây giờ phong thuỷ thay phiên chuyển, bọn họ tự nhiên phải phát tiết cơn giận trong lòng.

Dương Thiết Hổ toàn lực đánh ra, nhiều hơn một vầng trăng, hắn giống như thiên thần, đánh cho Vi Hoa Đông không ngừng đổ máu, tiêu máu, hộc máu! Thù trước hận sau tính vào, Dương Thiết Hổ hắn cũng không phải thiện nam tín nữ gì, hắn vô duyên với lấy ơn báo oán, trừng mắt tất báo mới là bản tính của hắn.
Hắn cường thế oanh kích, Vi Hoa Đông tới bờ sinh tử, nếu không phải ba người còn lại toàn lực ứng cứu thì khẳng định hắn đã tiêu rồi. Nhưng đây cũng chỉ là kéo dài hơi tàn, Dương Thiết Hổ hận nhất chính là Vi Hoa Đông, mỗi một chiêu đều vận hết toàn lực, kết cục đã sớm quyết định.

Chu Hằng có chút không kiên nhẫn, tâm niệm động chuyển, Ngũ Hành Phù Văn tăng thêm áp chế, lực lượng bốn người Vi Hoa Đông lại bị hắn làm suy yếu.

- A...

Hiệu quả như dựng sào thấy bóng, Vi Hoa Đông lập tức bị đánh gãy một tay, sau khi ở trên trời xẹt qua một vòng cung rơi vào trong đám đông. Như vậy cũng tốt, giống như thịt rơi vào trong đàn chó dữ, những tù binh tranh đoạt cánh tay kia, há mồm liều mạng cắn xé!
Vi Hoa Đông cực kỳ đáng giận, lại khiến người ta muốn ăn sống hắn.

- A!

Vi Hoa Đông liên tục kêu lên thảm thiết, lại một cánh tay bị cắn xuống. Cánh tay bị ném vào đám đông, lại khiến mọi người tranh đoạt, dường như một món bảo khí, một gốc cây thánh dược vậy. Không lâu lắm, lại một cái bắp đùi bị quăng tới, tiếp theo là cái đùi thứ hai, cuối cùng thên thể cũng bị ném vào trong đám đông, bị đám người tức giận đánh tiếp, tiếng kêu thảm thiết yếu dần, cuối cùng hoàn toàn yên tĩnh.

Mà tất cả cường đạo tinh hải đều khiếp sợ, bọn họ không phải chưa từng giết người, nhưng mà cắn từng khối thịt trên người chó tới chết, đã vượt qua khỏi giới hạn chịu đựng của bọn họ rồi.
Dương Thiết Hổ đại phát thần uy, rất nhanh đã xử lý toàn bộ cường đạo tinh hải, đoàn người lập tức hoan hô. Nhao nhao dùng ánh mắt sùng bái nhìn Dương Thiết Hổ.

Nhưng đối với Chu Hằng, bọn họ lại kính sợ tới cực hạn!

Tất cả chuyện này là sau khi Chu Hằng tới mới phát sinh, chỉ cần không phải người ngu ngốc đều có thể đoán được hoặc là Chu Hằng hoặc là hai mỹ nhân tuyệt thế sau lưng hắn động tay chân, chỉ là mượn tay người Dương Thiết Hổ thực hiện mà thôi.

Vị thanh niên là kiêu ngạo của Dã Mã Thành này, vị Dược sư tam tinh đệ nhất lịch sử này, hiện giờ có thực lực khủng bố cỡ nào?

Cường đạo tinh hải bị diệt toàn bộ, kế tiếp là công tác giải quyết tốt hậu quả.
Tuy nhiên, mọi người đều không dám trở về Dã Mã Thành. Ít nhất trước khi Tuyệt Tiên Thành chưa phản công quy mô lớn, bọn họ không dám! Sau khi tạ ơn Chu Hằng cùng Dương Thiết Hổ, bọn họ nhao nhao bỏ đi, thế giới lớn như vậy, bọn họ hoàn toàn có thể tìm một chỗ trốn trước.

- Chu đại sư! Một gã trẻ tuổi xuất hiện ở trước mặt Chu Hằng, thập phần cung kính thi lễ với Chu Hằng.

- Thì ra là Tư Đồ huynh! Chu Hằng ôm quyền đáp lễ, người trẻ tuổi này là Tư Đồ Lăng, cũng xem như là người bạn đầu tiên của hắn ở Tiên giới.

Tư Đồ Lăng bị lời này khiến cho đỏ mặt, ánh mắt đầy hưng phấn. Hắn hoàn toàn không nhìn ra thực lực của Chu Hằng. Cũng biết Chu Hằng ít nhất là một vị Dược sư tam tinh, địa vị có thể so sánh với Nhật Diệu Đế, có thể được Chu Hằng xưng một tiếng "Huynh đệ", hắn tự nhiên tự hào.

Nhìn Tư Đồ Lăng vừa mới tiến vào Nguyệt Minh Hoàng không bao lâu, Chu Hằng không khỏi cảm khái trong lòng, lúc trước bọn họ còn từng cùng nhau tiến vào Tinh Phong Không Gian tham gia thí luyện, nhưng mà thoáng cái đã mấy năm trôi qua. Đối phương vẫn chỉ là Nguyệt Minh Hoàng, nhưng mà hắn đã trở thành Sáng Thế Vương.

Sau khi cảm khái, hắn làm tán tài đồng tử, tặng cho đối phương mấy viên Nguyệt Hoa Đan. Đủ để đối phương một hơi đột phá lên Nguyệt Minh Đế 8 luân!

Nhưng có thể đột phá Nhật Diệu Vương hay không còn phải ngộ tính bản thân Tư Đồ Lăng, nếu như Chu Hằng muốn giúp hắn bước ra bước này, vậy cũng không phải trả giá mấy viên đan kia, mà là phải hao tổn tu vi bản thân.

Quan hệ giữa Chu Hằng với hắn còn chưa đến mức này!

Nhưng mà ngay cả như vậy, Tư Đồ Lăng đã vui mừng đến ngây người, nắm chặt bình thuốc ngay cả cảm ơn cũng nói không nên lời, chỉ kinh ngạc nhìn Chu Hằng.

Hắn đã nếm qua một viên Nguyệt Hoa Đan, chính vì vậy mà khi ở Nguyệt Minh Vương đột phá 8 vầng trăng, thậm chí chiếm được cơ hội đột phá, nếu không không mất 50 tới 100 năm thì hắn đừng mơ tưởng tiến vào Nguyệt Minh Hoàng!

- Chu huynh, ta không biết nên cảm tạ ngươi như thế nào! Tư Đồ Lăng mặt đỏ rực, liên tục vái tạ Chu Hằng:
- Đại ân lần này n, ta có nói gì cũng không đủ để biểu đạt cảm kích trong lòng, ta chỉ nói một câu, chỉ cần Chu huynh có gì sai khiến, bất kể núi đao chảo lửa, chỉ cần một câu nói của ngươi, Tư Đồ Lăng ta chết cũng không từ.

Chu Hằng gật gật đầu, nhận thi lễ của đối phương, nếu không chỉ sợ Tư Đồ Lăng cũng không dám nhận lễ vật quý báu như vậy.

Sau hai ngày nghỉ ngơi dưỡng sức, Chu Hằng nói với Dương Thiết Hổ: - Nhạc phụ, ngươi cùng ta đi đi, Lan Hinh cũng rất vướng bận về ngươi.

Sau khi Dương Thiết Hổ thở dài liền đáp ứng, Dương gia hắn tân tân khổ khổ tạo dựng lên đã bị cường đạo tinh hải hủy diệt hoàn toàn, hiện tại chỉ một mình cô đơn, sau khi bị tra tấn, hắn đã không còn hùng tâm tráng chí gì nữa, chỉ muốn ở canh con gái, ngậm kẹo đùa cháu.
- - - - - oOo- - - - -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui