Kiếm Động Cửu Thiên

Hỏa Thần Lô lại kêu lên quái dị một hồi, phóng thích kinh ngạc trong lòng, lúc này mới chịu yên tĩnh lại.

Tuy rằng Hỗn Độn Thiên Kinh cũng có thể nói chuyện, nhưng hai bên lại hoàn toàn bất đồng. Thái Dương Tinh Kim tiền thân của Hỏa Thần Lô sau khi trải qua năm tháng vô số năm thanh tẩy, chân chính khai hóa linh trí, có thể nói chuyện, nó ngoại trừ là vật thể kim loại ra, kỳ thực cũng không có khác nhau quá nhiều so với nhân loại.

Đương nhiên, trí lực của nó còn chưa phải đủ dùng gì lắm, cho nên cần không ngừng cắn nuốt dị hỏa để tăng lên, thuộc vào loại hình còn đang "trưởng thành".

Nhưng Hỗn Độn Thiên Kinh thì khác, nó chỉ là khí linh, khí linh đơn thuần, chỉ đơn giản biết đánh giá nguy hiểm, sau khi nhận chủ thì ý chỉ cao nhất hết thảy là hành động theo ý chí của chủ nhân.

Cho nên, Chu Hằng đối với Hỗn Độn Thiên Kinh chỉ cần ra lệnh là được; nhưng thời điểm đối mặt với cái bếp lò đê tiện chết tiệt này, thì nhất định phải chịu nhịn với tính tình của đối phương, mỗi lần giao tiếp không phải cưỡng bức, chính là lợi dụ.

- Bếp lò thúi! Ngươi còn úp úp mở mở nữa, ta sẽ đánh nát ngươi, chẳng những làm ngươi trí tàn mà còn thân phế! Chu Hằng đe dọa.

- Bổn tọa thật sợ a! Sợ tên quỷ ngươi hả! Hỏa Thần Lô hiển lộ ra hết vẻ ti tiện: - Hiện tại ma nữ lớn nhỏ cũng không ở đây, chỉ chút bản lãnh của ngươi cũng muốn uy hiếp bổn tọa ư? Chu tiểu tử! Tốt nhất là ngươi suy nghĩ nhiều một chút làm thế nào kiếm dị hỏa cho bổn tọa!

- Hừ! Ta ngược lại không ngại vứt ngươi trong vũ trụ vắng lặng mờ mịt này, hoặc là sau khi trở về liền ném ngươi vào hố phân, để xem ngươi còn lấy gì kiêu ngạo? Chu Hằng cười lạnh, nói.

Hỏa Thần Lô lập tức cứng đờ, nó không thể phá vỡ là thật, nhưng trước khi bản thân còn không có cường đại đã bị chú luyện thành lò luyện đan, mặc dù nó có uy lực lớn kỳ bí, nhưng cần có người sử dụng vận hành mới được!

Trên thực tế, bản thân nó chỉ là một cái lò luyện đan, nhiều nhất chỉ là chắc chắn một chút.

- Hà hà... Chu tiểu tử đừng cười quá dọa người như vậy, bổn tọa cũng chỉ đùa giỡn với ngươi mà thôi! Nó thực đê tiện nói.

- Ha ha ha! Ta cũng đùa giỡn với ngươi, ngươi làm gì sợ tới mức mồ hôi lạnh đều chảy ra vậy!

- Nói giỡn hay sao? Bổn tọa làm sao có thể chảy mồ hôi lạnh!

- Được rồi! Mau nói Liệt Diễm Khuyển kia là chuyện gì xảy ra? Chu Hằng có phần không nhịn được nữa. Con hỏa khuyển to lớn đối diện kia có khí tức thật đáng sợ, ít nhất cũng là Minh Tiên 40 tướng, nếu nó tỉnh lại vậy căn bản là vô địch ở Tiên giới rồi.

Hơn nữa, cảnh giới cũng không thể đại biểu chiến lực, con hỏa khuyển này được trời sinh đất dưỡng, lực lượng hỏa diễm vô cùng khủng bố, nói không chừng Tinh Thần Vương bị áp chế lực lượng cũng không thể chống lại ngọn lửa hừng hực như vậy.


- Khụ khụ! Khi muốn thỉnh giáo với trưởng giả phải chú ý chút lễ tiết! Hỏa Thần Lô lại bắt đầu lộ ra ý đê tiện.

"Ầm!" Chu Hằng tung một quyền đánh trên thân lò. Ngũ Hành Phù Văn toàn diện bạo phát, một tiếng vang kia dường như có thể vang dội toàn bộ vũ trụ, một mảnh ánh sáng vàng rực rỡ, ngay cả lửa cháy đầy trời cũng không thể che lấp.

- Ái da... đau chết bổn tọa!

Hỏa Thần Lô kêu gào thảm thiết không dứt: - Chu tiểu tử! Lực lượng của ngươi lại có tiến bộ dài a!

Chu Hằng cũng nhăn mặt lắc lắc tay, cái bếp lò này thật đúng là da dày thịt chắc mà! Một quyền này của hắn đánh lên nó chẳng những không thể lưu lại chút dấu vết gì, ngược lại chấn cho xương tay hắn đều sắp gãy đoạn.

Tiền thân Thái Dương Tinh Kim của cái bếp lò đê tiện chết tiệt này đến tột cùng là trân liệu cấp bậc gì, mà lại cứng rắn như thế.

- Nói! Hắn tức giận quát.

- Hừ! Món nợ này bổn tọa nhớ kỹ, về sau thời điểm luyện đan, tiểu tử ngươi liền cẩn thận coi chừng bổn tọa nhổ nước miếng trong đó! Hỏa Thần Lô không cam lòng bỗng dưng bị đánh, lại bắt đầu lộ ý đê tiện.

- ... Nếu ngươi có thể phun nước ra miệng thì giỏi a!

- Ngươi đây là đang kỳ thị bổn tọa sao?

- Liệt Diễm Khuyển là gì? Ngươi rốt cuộc nói hay không?

- Nói thì nói, rống lớn tiếng như vậy làm chi, không sợ đánh thức con thần thú này sao? Hỏa Thần Lô ngừng một chút, sau đó rốt cục đi vào chính đề, nói: - Ngươi nên biết, Minh giới có bốn thần thú thiên địa!

- Biết: phương đông Thanh Long, phương tây Bạch Hổ, phương nam Chu Tước, phương bắc Huyền Vũ!

- Bốn đại thần thú này là sinh linh của thiên địa Minh giới uẩn sinh ra nhóm đầu tiên, bởi vậy chúng có được chiến lực mạnh nhất thế gian, cũng được xưng là Tổ Long, Tổ Hổ, Tổ Phượng, Tổ Quy. Bọn chúng sinh sôi nảy nở ra hậu đại, tuy rằng cũng rất cường đại, nhưng không có cách nào sánh được với bốn thần thú đầu tiên! Hỏa Thần Lô nói.


Chu Hằng không khỏi cả kinh, dựa theo cách nói của cái bếp lò, thì Minh, Tiên, Phàm ba giới đều có uẩn sinh sinh linh, nhưng bởi vì về pháp tắc thiên địa trên Minh giới cao nhất, cho nên sinh linh của Minh giới uẩn sinh ra là cường đại nhất.

Thật sự là không công bình mà! Cũng bởi vì chỗ đầu thai tốt thì được trời sinh ngự trị trên chúng sinh!

- Bốn thần thú là sinh linh của thiên địa sơ khai uẩn sinh ra, chúng có được lực lượng thiên địa căn nguyên nhất, sau này, thiên địa vẫn còn có uẩn sinh sinh linh tự nhiên, tuy nhiên thực lực thì không có cách nào sánh với bốn tên kia!

Hỏa Thần Lô thở dài, nói tiếp đầy ai oán: - Giống như bổn tọa, cũng là thần vật trời sinh đất dưỡng, nhưng chưa có chân chính thành hình đã bị bắt luyện chế thành lò luyện đan! Tên khốn kiếp kia đừng để bổn tọa gặp lại, bằng không khẳng định bổn tọa phun một ngụm lửa thiêu chết hắn!

Chu Hằng cười ha hả: - Không trách được chỉ số thông minh của ngươi không đủ, thì ra là đứa trẻ sinh non thiểu năng!

- ... Bổn tọa vốn sinh ra đã kém cỏi, nhưng cũng không có một chút quan hệ gì với sinh non thiểu năng!

- Được rồi, nói tiếp Liệt Diễm Khuyển đi! Ngươi cái bếp lò đê tiện chết tiệt này, còn nói không bị thiểu năng, không bị thiểu năng thì sao cứ luôn kéo lệch đề tài?

- Lần này rõ ràng là chính ngươi kéo lệch đề tài!

- Được rồi!

- Ái chà... nói tiếp! Con bà nó! Bổn tọa đã nói tới đâu rồi... con Liệt Diễm Khuyển này chính là thần thú trời sinh đất dưỡng, bất quá bây giờ còn thiếu một chút hỏa hầu, thân thể đã trưởng thành, nhưng trí tuệ còn đang trong tăng lên! Hỏa Thần Lô chậc chậc cảm thán:

- Chu tiểu tử! Ngươi thật may mắn, nếu làm cho con thần thú này nhận chủ, về sau ngươi sẽ có một tên cường lực trợ giúp!

- Nó còn có tính trưởng thành ư? Chu Hằng không khỏi kinh ngạc hỏi.

- Đó là lẽ đương nhiên, nếu chỉ là trình tự Minh Tiên, vậy còn gọi là thần thú cái quỷ gì! Hỏa Thần Lô lập tức kêu lên, nếu như nó mọc ra tay chân, khẳng định giờ phút này nó đã nhảy dựng lên, chỉ vào cái mũi Chu Hằng mắng xối xả rồi: - Tuy rằng không so được bốn thần thú thiên địa, nhưng ít nhất cũng là xếp hạng cấp trên. Ừm! Hoặc là thần thú xếp kế cấp trên!


Chu Hằng thở dài, nói:

- Đến tột cùng xếp cấp bao nhiêu?

Hỏa Thần Lô cứng lại, nhưng lập tức giọng điệu chợt cứng rắn, nói: - Bổn tọa thuộc về sinh linh thiên địa loại ngũ hành, làm sao biết loại sinh linh máu thịt này phân chia thực lực như thế nào! Tuy nhiên nói gì đi nữa, sau khi trưởng thành xông lên Hắc Động Cảnh hẳn là không thành vấn đề... Đại khái vậy đi!

- Ngươi thật đúng là không đáng tin cậy mà! Chu Hằng lắc lắc đầu: - Tuy nhiên, sinh linh còn phân ra nhiều loại như vậy ư?

- Sinh linh mà ngươi biết hẳn chỉ là hai loại sinh linh có máu thịt và sinh linh thực vật phải không? Hỏa Thần Lô ra vẻ tự hào nói;

- Thực ra cao quý nhất chính là sinh linh ngũ hành chúng ta, như bổn tọa chính là sinh linh kim loại, còn có sinh linh thủy, sinh linh hỏa, sinh linh thổ... chỉ cần khai hóa linh trí, người nào không phải vô cùng lợi hại!

- Đúng rồi! Sinh linh thực vật thực ra chính là sinh linh mộc trong sinh linh ngũ hành! Tuy nhiên, loại sinh linh này số lượng nhiều nhất, nhưng thực lực cũng yếu nhất. Ngươi cũng đừng đặt song song bọn chúng với những sinh linh ngũ hành khác của chúng ta!

Thực ra, trước kia Chu Hằng đã từng gặp người đá, tuy nhiên chỉ gặp qua hai người, về phần thủy nhân, hỏa nhân thuần túy thì chưa từng thấy qua.

Hắn nhìn con hỏa khuyển to lớn vẫn còn đang ngủ say kia, nói: - Phải làm thế nào cho nó nhận chủ?

- Nó vừa mới sinh ra linh trí, rất khờ dại ngu ngơ, ngươi chỉ cần rót vào thần thức, không ngừng đưa ý niệm thân thiện vào trong đầu nó, nó sẽ thân cận với ngươi, khi đạt tới điểm giới hạn nhất định nào đó nó sẽ nhận ngươi làm chủ! Hỏa Thần Lô nói.

- Vì sao nghe ngươi nói như vậy, ta lại cảm thấy tuyệt đối không đáng tin!

- Phì! Ngươi nhất định phải tin tưởng bổn tọa. Ngạn ngữ có câu: Người tin ta thì được trường sinh!

- Được rồi! Ngươi cũng đừng tự thổi phồng nữa, ta đi thử một lần xem! Chu Hằng không có đi tới quá gần, hắn được Hỏa Thần Lô cảnh báo: Loại thần thú này mũi rất linh, nếu hắn tới gần quá mức chắc chắn sẽ làm nó thức tỉnh trước thời hạn!

Nếu nói vậy, ý thức của con thần thú này chỉ có giết chóc hỗn độn, đó chính là một hồi tai họa lớn!

Đây là thần thú trời sinh đất dưỡng, dù là Ngũ Hành Phù Văn cũng không chắc có thể trấn áp!

Chu Hằng phóng ra thần thức của bản thân, nơi này mặc dù không có biển lửa mãnh liệt, nhưng độ nóng cũng không kém chút nào, mà hết thảy căn nguyên cực nóng này, thì dường như xuất ra từ trên thân con thần thú kia.

Da lông của nó vờn quanh màn lửa đang không ngừng tản ra nhiệt lượng khủng bố, không kém chút nào so với biển lửa phía ngoài.


Thần thức của Chu Hằng vừa phóng ra liền cảm giác đầu óc bị thiêu đốt một trận, dường như cả người hắn đều sắp bốc cháy lên.

Độ nóng này quá khủng bố đi!

- Bếp lò! Giúp ta một tay! Chu Hằng một tay lấy Hỏa Thần Lô đưa ra trước, rót vào một đạo thần tướng của mình, sau đó ném mạnh tới phía con Liệt Diễm Khuyển.

- Không được! Không nên mang ta ra đùa như vậy, A A A... Hỏa Thần Lô kêu lên thảm thiết, "thịch" một tiếng, trực tiếp đụng vào trên thân con Liệt Diễm Khuyển.

Chu Hằng dùng kình lực rất đúng mức, nhìn như dùng sức thật lớn, nhưng khi đánh vào trên thân con Liệt Diễm Khuyển lại vô cùng nhẹ nhàng. Ở trong nháy mắt vừa chạm vào Liệt Diễm Khuyển, thần tướng của hắn lập tức trồi lên, rót thần thức vào trong đầu con thần thú.

Hỏa Thần Lô không sợ lửa, có thể bảo vệ thần thức của hắn.

"Ông!" Một mảng lửa cháy bùng lên, thần thức của Chu Hằng hóa thành hình người, đi nhanh tới trước. Những ngọn lửa này chỉ là biến ảo của ý thức, đều không phải ngọn lửa chân chính.

Trên thực tế, đây đúng là một con chó con, ý thức bản thân nó còn rất yếu ớt! Đương nhiên, yếu ớt này chỉ là nói tương đối, so với ý thức được tôi luyện của Chu Hằng đương nhiên là yếu ớt, nhưng so với đa số Sáng Thế Đế đều cường đại hơn vô số lần.

Độ nóng khủng bố quanh thân nó chính là phòng ngự tốt nhất, ngược lại vào đến bên trong thân thể nó lại trở nên hết sức yên tĩnh, nên thần thức của Chu Hằng một đường thuận lợi đi tới trong óc của nó.

Ở trong này, có một con chó nhỏ chỉ dài có một xích cũng giống nhau đang nằm úp sấp ngủ, bộ dáng hoàn toàn giống nhau với con chó lớn phía ngoài.

Đây chính là ý thức của Liệt Diễm Khuyển!

Chu Hằng đi tới, phát ra một dao động thân thiện, truyền vào trong cơ thể con chó nhỏ này.

Con chó nhỏ đang trong ngủ say, nhưng cũng nhìn thấy, theo "từng đợt từng đợt" ý thức của Chu Hằng truyền lại, mí mắt của nó đang run nhè nhẹ, đó là nó đang tiếp nhận ý thức của Chu Hằng.

Nó tương đương với trẻ vừa mới sinh ra, không biết thiện ác, là thời điểm dễ dàng chịu ảnh hưởng nhất.

Có một số sinh vật thời điểm vừa mới ra đời, sẽ xem sinh linh nó nhìn thấy đầu tiên trở thành cha mẹ, hiện tại con chó con này cũng giống như vậy, "chó mẹ" của nó vốn là trống rỗng, hiện tại lại đang bị Chu Hằng ghi khắc vào.

Một ngày một đêm sau, con chó nhỏ này hình thành ý thức đột nhiên mở ra hai mắt...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận