Kiêm gia kỷ

 
Chương 41: Lục đục [Hơi H]
 
Toàn thân hai người đều phủ một tầng mồ hôi mỏng, hơi thở tình dục kêu gào. Bùi Lang hơi buông lỏng Giai Kỳ, khiến hai người tách ra một khoảng, hắn chậm rãi vỗ về sau cổ nàng, thoải mái hỏi: “Ngươi đã chạm qua mây chưa? Vừa lạnh vừa mềm, giống như ngươi vậy…”
Lúc hắn ở trên giường luôn khó hầu hạ như vậy, Giai Kỳ ngay cả lời hắn nói cũng không hiểu thì biết đáp như thế nào, khóc đến hai mắt đều sưng cả lên, Bùi Lang xoay mặt nàng qua mới thấy, hai mắt hồng hồng thật giống hai quả đào nhỏ. Hắn vẫn lạnh mặt niết gáy nàng, “Mới vừa rồi muốn hầu hạ là ngươi, được hầu hạ sung sướng cũng là ngươi, ngươi khóc cái gì?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giai Kỳ vừa buồn ngủ vừa mệt, bị hắn ép tới toàn thân đau nhức khó chịu, thần chí sớm đã mơ màng, những chuyện khác đều đã quên hết, chỉ thút thít mắng hắn: “Ngươi, ngươi mới sướng… Ta rất khó chịu…” 
Một tay Bùi Lang thăm dò xuống phía dưới, từ nơi giao hợp sờ ra một đầu ngón tay đều là dâm dịch, cho nàng nhìn cảnh tượng bọt nước trong suốt nhỏ giọt kia, “Nói dối. Khó chịu sao có thể chảy nhiều nước như vậy?”
Giai Kỳ vẫn khó chịu, trong lòng như có thứ gì đó bị đè nén, đảo quanh tới tới lui lui trong lồng ngực, nàng thấp giọng thở gấp nói: “Ngươi có gì không thoải mái? Càng muốn ức hiếp người như vậy…” Nàng giật giật cổ tay, lại cầu xin hắn: “Cởi trói cho ta… Ta đau…”
Đai lưng hắn nạm vàng khảm ngọc, mới vừa rồi trong lúc lửa tình mãnh liệt đã quên mất chuyện này, hiện tại vừa nhìn, trên cổ tay trắng nõn gầy gò quả nhiên đã bị chà xát ra hai vệt đỏ, hơi trầy da, lộ ra vết máu ứ xanh.
Hắn ở trên người Giai Kỳ luôn không có chừng mực, đây thực ra cũng không phải lần đầu tiên. Giai Kỳ cũng không để ý, nhưng Bùi Lang lại thật sự giơ tay cởi đai lưng, trái lại Giai Kỳ không biết nên nói gì nữa, chỉ khẽ đẩy hắn, “Vương gia, đứng dậy đi…”
Bùi Lang giống như không nghe thấy, ôm nàng vào trong ngực, ngực dán chặt vào lưng nàng, lại lần nữa đè xuống. Dương vật dưới thân còn chôn trong cơ thể nàng vẫn chưa phát tiết, cứ như vậy lại chọc đến nơi sâu nhất trong cơ thể.
Giai Kỳ bị cắm đến khó chịu, hết lần này đến lần khác bị hắn đâm vào sâu bên trong, ngay sau đó lại là một trận co rút, trán nàng chống xuống đệm giường, chỉ có thể run rẩy từng chút , một câu cũng không nói được.
Thân thể ấm nóng trong lồng ngực vừa mềm vừa thơm ngọt, mỗi tấc da thịt đều động tình phiếm đỏ, hắn luyến tiếc không nỡ động. Ôm nàng mất hồn hồi lâu, Bùi Lang rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần, phát hiện người dưới thân vẫn không nhúc nhích, thoáng chốc ra một thân mồ hôi lạnh, sợ nàng thật sự bị mình đè không thở được mà chết, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy hàng mi mềm mại của nàng đã ướt đẫm, hiển nhiên là bị đè ép tới khó chịu, nhưng lại không chịu cầu xin hắn, chỉ cắn răng không rên lấy một tiếng.
Hắn tách hai chân nàng xoay qua, khiến nàng quay người nằm ngửa trên giường đối mặt với mình. Giai Kỳ ở trong tay hắn giống như búp bê mặc người ta nhào nặn, bị xoay một vòng như vậy, vách huyệt thoáng chốc bị dương vật cứng rắn quét một vòng, tức thì run rẩy tiết thân.
Tối nay không biết nàng đã cao trào bao nhiêu lần, lại vẫn bị hắn bức cho chật vật, chỉ cảm thấy trong cơ thể hư không ngứa ngáy đến phát điên, hắn nâng hai chân nàng đặt lên vai, rồi lại tiếp tục đâm chọc từ dưới lên. Giai Kỳ quay cuồng trong dư vị cao trào, cổ họng hừ nhẹ, “Ưm… Nhẹ, nhẹ một chút… Ngươi, ngươi làm sao vậy?”
Hoa huyệt không tự chủ được mà co rút cắn mút, bên trong mềm mại mút vào giống như miệng cá nhỏ, từng đợt khoái cảm tràn đến như màn trời chiếu đất. Bùi Lang cắn răng, kêu rên cắm vào tiểu huyệt đầy hoa dịch, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bụng nhỏ của nàng, theo động tác hắn, bụng nhỏ khi thì nhô lên khi thì xẹp xuống. Hắn đè xương mu nàng lại, nhắm ngay vào hoa tâm ở nơi sâu nhất bên trong mãnh liệt cắm làm.
Nơi không thể chạm tới kia bị đầu dương vật cứng như đá hung hăng nghiền ép, Giai Kỳ đột nhiên banh thẳng hai chân, ngay cả ngón chân cũng nhiễm đỏ, hạ thân lại tràn ra lượng lớn ái dịch, vách tường bên trong vặn xoắn xô đẩy, bụng nhỏ dường như sắp vỡ ra mà phun trào. Lần này rốt cuộc Giai Kỳ cũng cảm thấy dưới thân thật sự chịu không nổi, cuồng loạn thở hổn hển đẩy hắn, “Thật sự, thật sự chứa không nổi nữa… Ngươi ra ngoài… Ah…”
Bùi Lang lại hung hăng đâm vào một cái thật sâu, đâm cho cổ họng Giai Kỳ trào ra từng tiếng rên rỉ vỡ vụn, thân mình không ngừng run rẩy, nước mắt thật sự tuôn ra. Bùi Lang cúi người, ngón cái lau đi nước mắt nàng, trầm giọng hỏi: “Vừa rồi ngươi đã đi đâu?”
Giai Kỳ banh thẳng hai chân, đột nhiên đạp một cái lên bờ vai hắn, thút thít, “Không đi đâu cả… Ngươi ra ngoài đi…”
Hắn giữ chặt cằm Giai Kỳ, “Ngươi không được làm chuyện điên rồ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thần trí Giai Kỳ mơ màng, chảy nước mắt ừ nhẹ một tiếng, “Ta sẽ không… Ngươi ra đi…”
Hắn đè lên đôi môi ướt đẫm của nàng, mang theo tiếng thở dốc, “… Nói dối rất thành thạo. Đi đâu? Nói thật.”
Giai Kỳ vẫn đắm chìm trong cơn cao trào kéo dài, hai chân run rẩy co quắp treo trên lưng hắn, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích. Hồi lâu sau, rốt cuộc Giai Kỳ cũng lờ mờ hiểu được ý hắn —— hắn cho rằng người sai sử kẻ khác đả thương Chu Tử Dữu chính là nàng?
Trong lòng nàng có chút khó chịu, có điều vẫn khẽ cười, nói: “Vừa rồi ta đi cưỡi ngựa… cũng quên mất cách lên ngựa thế nào rồi, thật ngốc… Nhưng ta không có ai làm chứng. Có điều Vương gia yên tâm, ta sẽ không động đến Chu tiểu thư. Ta còn chưa đến mức…”
Sắc mặt Bùi Lang bỗng dưng trầm xuống, ngắt lời nói: “Ai hỏi ngươi cái này?”
Giai Kỳ nhấp môi, “Không phải hỏi cái này? Vậy Vương gia hỏi ta cái gì?”
Bùi Lang đẩy nàng trở về, đâm một cái vào nơi sâu nhất, Giai Kỳ ngâm nga một tiếng trong miệng, nâng cánh tay che đi đôi mắt. Miệng huyệt dưới thân run run rẩy rẩy mà co rút, toàn thân nàng lại lần nữa nổi lên một tầng ửng hồng, vết đỏ trên cổ tay cũng không còn rõ lắm.
Bùi Lang nhìn chằm chằm cổ tay nàng, động thêm vài cái cuối cùng, hắn rút dương vật ra, khép hai chân nàng lại rồi cắm vào khe đâm thêm vài cái, cuối cùng bắn tinh. Chất lỏng trắng đục nóng bỏng phun lên bụng nhỏ của nàng, trên da thịt trắng mềm lấm tấm từng vết tinh dịch hết sức chói mắt.
Giai Kỳ tựa hồ không nhận ra, hoàn toàn giống như đã chết một lần, toàn thân đều ướt đẫm, tay chân trắng nõn mềm mại bị thuần phục mà đặt trên giường, cả người mềm thành một vũng nước. Bùi Lang cũng không muốn động nữa, ôm chặt nàng đè xuống, chặt chẽ bao bọc nữ tử dưới thân, “Hành cung quá xa, sáng mai ta có việc, lười đứng dậy… Ngủ ở chỗ ngươi một lát.”
Nàng buồn ngủ đẩy hắn, “Ta cũng đâu dám đuổi ngươi đi… Sao ngươi cứ thích đè ta vậy? Đi xuống.”
Trái lại hắn càng muốn đè nàng, nắm lấy vòng eo nhỏ của nàng từ phía sau rồi nhéo nhéo, câu chữ đã không rõ ràng: “Cơ thể ngươi rất mát. Đừng lộn xộn, đã mấy ngày nay ta không ngủ rồi.”
Không đợi hắn nói hết, Giai Kỳ đã khép mắt lại, nặng nề chìm vào giấc ngủ. 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui