Kiếm Khóa Giả

1 tháng trôi qua ~

Ở Cổng vào Trấn La Thành lúc này đông nghẹt người từ cổng kéo dài ra vài chục dặm, hiển nhiên những người này vì hay tin các tông môn mở sự kiện chiêu sinh đệ tử để bồi dưỡng nên mới tới đây, hòng được các tông môn chú ý mà thu nhận.

Tông môn dù là yếu nhất cũng không phải một cái gia tộc nào có thể chống cự được, chỉ một cái thân truyền đệ tử cũng có thể cho gia tộc đó phải tốn nhiều công sức mới có thể chế trụ nhưng mà thân truyền đệ tử đâu chỉ có một. Nếu như mười cái thì sao? Rất có thể gia tộc đó sẽ bị diệt sát.

Cũng may là chỉ có Tông môn mới đối đầu với Tông môn, cũng không để ý những gia tộc nhỏ bé này, với lại những tông môn đó còn cần thu nhận những thiên tài của các gia tộc để bồi dưỡng, giúp cho tông môn lớn mạnh.

Ngoài ra mọi người còn nghe được một cái tin đó là lần này tổ chức đấu trường không chỉ có các tông môn ở giữa hợp tác mà còn có học viện đến để tham gia, nghe nói học viện không chỉ mạnh mà còn không quản chế gì nhiều các học trò, phải biết là khi một đệ tử khi vào tông môn sẽ phải luôn trung thành với tông môn đó, dù cho trưởng thành mạnh thế nào cũng không thể thoát ra khỏi tông môn, từ nay cả linh hồn lẫn thân thể đều là của tông môn, nếu phản bội, sẽ bị tông môn các cao tầng ra tay trấn sát. Còn học viện thì khác, khi đệ tử, học trò đã trường thành, trở thành một cường giả có thể rời đi hoặc ở lại học viện nhậm chức trở thành một giáo sư dạy dỗ lại các học trò.

Chính vì điều đó mà hầu hết mọi người đều yêu thích học viện hơn là đầu vào các tông môn, làm cho lần sự kiện này rất đông người đến tham gia.

Tại biển người mênh mông, gần cánh cổng, có 4 người khoác một áo khoác màu đen che kín đầu, 2 người lớn và 2 trẻ nhỏ, cả người nhìn qua như những người bình thường đang theo dòng người tấp nập vào thành, những người đó không ai khác chính là gia đình Hoàng Thiên, hắn lúc này bên hông tiếng Hoàng Thường lải nhải bởi vì đông người nóng nực khiến cho em ấy không chịu được mà kêu ca, Tiêu nữ phải ẳm cô trên tay dỗ dành. Hắn với cha hắn thì trò chuyện với nhau

“ Cha nghe nói lần này rất nhiều gia tộc ở các Thành khác cũng gởi con em về đây tham gia, nghe nói những thanh niên đó 9,10 tuổi đều có tu vi luyện Thịt cảnh trung giai. “ Hoàng Viêm âm trầm nói

“ Luyện Thịt trung giai sao…? “Hoàng Thiên âm thầm cảm thán, đúng là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, thiên tài lớp lớp đâu đâu cũng có nhưng hắn tin tưởng thự lực của mình nên cũng không thấy quá nhiều quan trọng, ngoài ra hắn còn có một vũ khí bí mật nữa…..

Hoàng Thiên thấy được biểu cảm của con mình thầm tự hào, thấy cường địch cũng không biểu lộ vẻ hoảng sợ, rất tốt. Hắn cũng không nói nữa, cả gia đình đi vào thành, vì số lượng đông đúc nên các lính canh cũng xét loa qua rồi cho vào thành, cũng không để ý gì nhiều.

Vào đến thành, Cả gia đình cảm nhận bầu không khí náo nhiệt, hàng ngàn người đi đi lại lại, 2 bên đường có các cô, các bà, ông chú rao bán những món đồ, thực phẩm, Có những người mặc các trang phục quái gỡ mà hài hước, đem tiếng cười cho những người đi qua.

Hoàng Thường quan sát cảm thấy lòng mình có chút phấn khởi, giựt tay của Hoàng Thiên, kéo hắn đi xung quanh trên đường, chỉ chỉ chỏ chỏ, thể hiện ra cảm giác vui vẻ.

“ Ca ca xem, mấy món đồ này thật lấp lánh “

“ Ca ca nhìn kìa, cái món đỏ đỏ, tròn tròn, nhìn trông thật ngon “

“ Ca ca xem người kia đi, ông đó nhìn mắc cười quá! “

“ Ca ca ….. Ca ca “

Suốt chặng đường đi, tiếng cười nói của Hoàng Thường cứ vang lên liên tục, không ngừng nghỉ, nụ cười đáng yêu nở trên môi, Gia đình thấy em như vậy, trong lòng hiện không rõ cảm giác hạnh phúc, Bầu không khí ấm áp gia đình xuất hiện nhưng được cái áo khoác bên ngoài bao bọc lại, khiến cho mọi người xung quanh không hay không biết,thỉnh thoảng có nhiều người nghe được tiếng cười ngọt ngào của Hoàng Thường bất ngờ nhìn xung quanh, rồi lại gãi đầu, nghĩ là nghe nhầm.

Cứ thế, cả gia đình đi đến chỗ đăng ký.

“ Ta đến đăng ký cho con của ta “ Hoàng Viêm đi đến, vẫn khoác áo khoác đen bọc đầu của mình lại nói.

Vì để Hoàng Thường có thể đi xung quanh chơi mà gia đình mới đi chậm chậm đến chỗ đăng ký, khi đến nơi đã còn lác đác vài người đến tham gia.

Người kia có vẻ mệt mỏi do đứng đăng ký sáng giờ nhìn Hoàng Viêm che mặt cũng không quan tâm lắm nói “ Con ngươi tên gì? mấy tuổi?”

“ Con ta 2 đứa Hoàng Thiên và Hoàng Thường, cả hai đều 7 tuổi “

Người kia nghe đến tuổi bỗng ngạc nhiên nhìn lên Hoàng Viêm không tin tưởng nói “ Bọn chúng bao nhiêu tuổi?

“7 tuổi “ Hoàng Viêm nói

Lần này nghe hắn nghe được rõ ràng, ngạc nhiên nhìn 2 đứa nhỏ. 7 tuổi không phải là mới bắt đầu tu luyện chứ? Như thế nào đã đăng ký rồi, không lẽ không biết nhục sao

Hoàng Viêm thấy hắn như vậy liền hỏi:” Có chuyện gì sao?”

“ Không, Không có gì, nhưng huynh ngươi chắc chắn chứ? “ Hắn hỏi

“ Thì ta đến đăng ký thì phải chắc chắn rồi sao ngươi nói nhiều vậy, cứ việc đăng ký đi “ Hoàng Viêm bực tức không kiên nhẫn nỗi liền thả ra khí tức Luyện Cốt Trung giai ra ngoài hù hắn

Hắn, tu vi mới luyện Luyện tạng cảnh, lấy đâu ra sức chống cự liền bị đẩy ra người vài chục bước, hoảng sợ lẩm bẩm nói:” Luyện…. Luyện Cốt cảnh “

“ Ngươi còn không đăng ký? “ Hoàng Viêm nói

“ Dạ dạ, Đại nhân chờ một lát “ Hắn chỉ là một thuộc hạ trong một gia tộc nào đó, lấy đâu ra sức để phản kích, vội vã đi đăng ký.

Sau khi xác nhận đăng ký, Người kia cầm tờ giấy đưa cho 2 đứa nhỏ r bảo họ vào trong đấu trường. Vào trong thì Hoàng Thiên vs Hoàng Thương đi lối vào thi đấu, còn Mẹ hắn thì đến chỗ khán giả, Cha hắn thì có việc nên không xem hắn thi đấu được với lại ngồi ở đấy rất có thể sẽ bị 2 gia tộc kia phát hiện.

Hắn dẫn Hoàng Thường đi, tại lối vào đấu trường có một người trung niên chắn tại lối vào, Thân cao gần 2m, cơ bắp cuồn cuộn, tỏa ra hừng hực khí nóng.

Cả 2 đứa đi đến đưa tờ giấy cho vị trung niên ấy, vị trung niên cầm tờ giấy nhìn, nhướng mày, sau đó nhìn 2 người hỏi

“ 2 Ngươi chỉ mới 7 tuổi thôi sao? “ Người Trung niên hỏi

“ Dạ vâng “ Hoàng Thiên đáp

“ NGU NGỐC, mới 7 tuổi mà dám tham gia cuộc thi này sao, ngươi nghĩ đấu trường là gì? Tự tiện là có thể tham gia thi đấu à? “ Người trung niên quát lớn, Khí thế từ trong người bộc phát ra

“ Hửm? “ Người trung niên bất ngờ nhìn, tưởng rằng bọn nhỏ sẽ bị luồng khí thế này bắn ra ngoài thế nhưng việc đó không có xảy ra, trái lại, 2 bọn nhóc vẫn đứng ở đó, hiên ngang mặc cho luồng khí thế đó bay đến, cả hai vẫn không nhúc nhích.

Người trung niên nhìn vậy liền ngạc nhiên, sau đó cười ha hả thu lại

“ Tốt “ Người trung niên nói một tiếng sau đó quay người, cho 2 người bọn họ vào. Cả hai không nói gì liền bước vào. Sau khi bước vào người trung niên lẩm bẩm nói:” Vậy mà có thể đỡ được, ta thả ra khí tức tương đương với luyện nhục trung giai vậy mà bọn chúng không bị hề hấn gì, hạt giống tốt, hạt giống tốt “ khi người trung niên đang lẩm bẩm bỗng có một giọng nói từ đằng sau hắn phát ra

“ Thì ra Trần Viên đại sư ở đây à, làm cho học trò kiếm từ nãy đến giờ, người đến đây làm gì, người phụ trách ở đây đâu? Sao lại để đại sư phải làm việc “ Giọng nói ấy phát ra từ người con gái, người này tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần, thân thể có lồi có lõm,

“ Ồ Hồng Ly đó hả, ta thấy người kia làm cũng mệt mỏi nên nói hắn đi nghỉ ngơi rồi, dù sao ta cũng chán không việc gì làm nên cũng ở đây kiểm tra thí sinh một chút” Viên đại sư nói

“ Vậy à? vậy thí sinh hôm nay Viên đại sư tìm được ai để mời vào học viện chưa? “ Hồng Ly hứng thú hỏi

“ Haizzz! ta đứng đây cũng được nữa tiếng thế nhưng thí sinh năm nay làm ta có chút thất vọng, tưởng là hôm nay không kiếm được ai, may mà t kiên nhẫn chờ đến khi chấm dứt đăng ký thì kiếm được 2 hạt giống rất là tốt “ Trần Viên đại sư cười ha hả nói

“ Ồ, ai mà Trần đại sư lại có thể đánh giá tốt như vậy?” Hồng Ly ngạc nhiên nói, rất hiếm có ai lại để cho Trần Viên đại sư có thể nói như vậy,

“ Ha ha! Ngươi cứ xem đi r sẽ biết, bây giờ chúng ta xem trận đấu bắt đầu thôi “ Trần Viên đại sư phất phất tay nói

“ Thôi nào Đại sư, tiếc lộ cho đệ tử đi “ Hồng Ly nũng nịu nói

“ Ha ha “ Trần Viên cười ha hả đi

P/s: Vì dạo này rất bận thế nên tại hạ lúc rãnh sẽ ra chương, mong mọi người thông cảm


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui