Phòng ở của Diệp Huyền bị Ngô Đồng phá hủy hơn nửa, đã không thể ở lại.
Tiêu Li đã tìm cho Diệp Huyền một biệt viện, biệt viện này tuy lớn nhưng lại không gần linh mạch ở Bách Hoa Hồ.
Nhưng nói đi nói lại, chỗ này gần chỗ ở của nàng, nếu Diệp Huyền gặp phải nguy hiểm…, nàng có thể nhanh chóng đuổi tới.
Lúc này trong nhà.
“Trì chủ sư đệ , những…thứ này chính là công pháp thần thức của Bách Hoa Trì, Trì chủ sư đệ trước dựa vào công pháp nhập cảnh để khiến lực lượng thần thức thêm vững chắc đã, hai quyển này Trì chủ sư đệ luyện tập thêm thần thức lại tu luyện sau!” Tiêu Li giao cho Diệp Huyền một ít công pháp tu luyện thần thức, mỉm cười nhắc nhở.
“Hai bản công pháp này là gì?” Diệp Huyền kinh ngạc hỏi.
Hắn ngày hôm qua để cho Tiêu Li hỗ trợ chuẩn bị một ít linh thảo linh dược , trừ những thứ đó ra , còn nhờ Tiêu Li chuẩn bị giúp công pháp tu luyện thần thức của Bách Hoa Trì .
Ngồi Bảo Sơn , không ăn mới là kẻ ngốc.
Hắn có Lục Ân kiếm thuật, lại đã lĩnh ngộ Kiếm ý , về kiếm thuật thì chỉ cần chuyên tâm nghiên cứu Lục Ân kiếm thuật là được, hiện tại thiếu hụt chỉ có công pháp thần thức, cùng với một số loại công pháp gia tăng chân khí cùng thân pháp.
Đáng tiếc , Bách Hoa Trì am hiểu nhất là kiếm thuật, tiếp theo là thần thức, các công pháp khác không nhiều lắm .
Tiêu Li đáp lại: “Cuốn này tên là Thần Hành Lĩnh Vực , có thể để cho thần thức hình thành một mảnh lĩnh vực bao trùm , là công pháp trụ cột trong việc nhập cảnh, mà quyển sau càng quý giá hơn, nó tên là Thần Hành Châm, là Thần Thức Hóa Châm, chuyên về các loại chiêu số thủ thuật thông minh dùng tấn công linh hồn, trong Bách Hoa Trì, là chiêu số cực kỳ cao minh !”
“Thần Thức Hóa Châm?” Diệp Huyền lập tức vui vẻ.
Thần thức công kích , vô cùng quỷ dị, hơn nữa lại có tính sát thương cao.
Minh thương dễ tránh , ám tiễn khó phòng .
Một khi trúng chiêu, linh hồn sẽ bị trọng thương , trừ phi đạt tới cấp độ cao hơn Khí Hải, mới có thể đem linh hồn ẩn ở chỗ sau trong cơ thể, tránh được các chiêu số chuyên về tấn công linh hồn.
Có thể nói, thần thức công kích, rất là quan trọng.
Tiêu Li thấy Diệp Huyền mừng rỡ , trong lòng cũng vui vẻ , Diệp Huyền nguyện ý nghĩ biện pháp tăng lên thực lực của mình dĩ nhiên là vô cùng tốt, Diệp Huyền càng mạnh, vị trí Trì chủ của hắn mới càng thêm vững chắc.
“Thần Hành Châm này là sư tổ năm đó khi du hành nhặt được một quyển công pháp thần thức cao minh, sơ nhập cảnh , có thể đem thần thức hóa thành một cây ngân châm , càng về sau, có thể biến ra bảy cái , tám cái , thậm chí nhiều hơn . Nhưng là tu luyện không đủ , nhất định sẽ lượng sức mà đi, hơn nữa Trì chủ sư đệ nhất định phải đừng tu luyện những…công pháp thần thức lớn mạnh này vội, Thần Hành Lĩnh Vực cùng thần hành châm, để sau hẵng tu luyện !”
“Ta biết !”
Diệp Huyền tự nhiên không ngốc .
Nếu lực lượng thần thức không đủ lớn mạnh , đã có ý nghĩ hão huyền điều khiển bảy, tám cây châm thần thức, chỉ sợ châm còn chưa đâm vào người khác, não hắn đã vỡ tan ra rồi.
“Đúng rồi , ta hỏi ngươi một việc?” Diệp Huyền đứng chắp tay, cả người áo tím, so với trước đây, thân phận thêm cao quý.
Áo tím trong giới tu tiên, chỉ những người có thân phận địa vị mới dám mặc .
“Trì chủ sư đệ muốn hỏi điều gì?” Tiêu Li nhẹ giọng đáp.
” Giang Đông thuộc quận Phi Giang, có một thế lực Liễu gia, ngươi có nghe nói qua?” Diệp Huyền hỏi.
Hắn muốn hỏi thăm một chút tin tức của Liễu gia.
Tiêu Li nghe được Diệp Huyền muốn hỏi về Liễu gia , lông mày hơi nhăn lại, nói: “Thế lực Liễu gia ở Giang Đông, gần như bao trùm cả quận Phi Giang, chủ yếu nhất là, Liễu gia Giang Đông mấy năm qua, thế lực ngày càng lớn mạnh, trong quận Phi Giang quận, người có chút thân phận, đều biết đến !”
“Thực lực bọn hắn như thế nào?” Diệp Huyền sắc mặt hơi nặng nề , thần sắc hơi xanh xao.
“Rất lợi hại !”
“Nghe nói có cao thủ trên cảnh giới Khí Hải giữ trấn, hơn nữa không chỉ một người !”
“Trên cảnh giới Khí Hải !”
Tiêu Li không có phát giác được tại lúc nàng nói đến đây, hai tay Diệp Huyền nắm chặt lại .
“Trì chủ sư đệ hỏi chuyện này để làm gì?” Tiêu Li hỏi.
“Không có gì !”
Diệp Huyền lắc đầu .
Chuyện của hắn chính hắn sẽ giải quyết, sẽ không dịnh líu đến Bách Hoa Trì , cho dù Bách Hoa Trì có năng lực đối địch với Liễu gia ở Giang Đông, hắn cũng sẽ không làm như thế, huống chi, thực lực Bách Hoa Trì hiện tại, so sánh với Liễu gia ở Giang Đông, căn bản chính là lấy trứng chọi đá.
Không biết đến khi nào …
Mới có thể đoạt lại nửa cuốn sau của Đạo Y thánh thư mà gia gia hắn đã để lại.
Trong lòng——
Rất khát vọng .
Nhưng mà , chỉ có thể chịu đựng.
Chỉ có chịu đựng.
“Trì chủ !”
Lúc này, bóng dáng yêu kiều mềm mại của cô gái xuất hiện.
“Anh Vũ?”
Tiêu Li nghi hoặc .
“Đi thôi , đi ra xem một chút !” Diệp Huyền không có kinh ngạc , giống đã sớm đoán được, từ từ bước , đi ra phòng .
Anh Vũ quả thật ở bên ngoài .
Nhưng lần này không phải Anh Vũ đi cùng với hai vị nữ sĩ áo hồng kia, ngoại trừ Anh Vũ cùng những đệ tử áo hồng, lại thêm một thiếu nữ linh động.
Thiếu nữ này cùng mặc áo hồng, chỉ có điều khuôn mặt rất lạ, chưa từng gặp .
Mà bắt mắt nhất là vết sẹo trên mặt thiếu nữ.
Vết sẹo này nhìn thấy mà giật mình, dính trên mặt thiếu nữ này, khiến cho hồng y thiếu nữ giống như một đóa hoa không trọn vẹn.
“Trì … Trì chủ !”
Hồng y thiếu nữ trong tay bưng một cái chén ngọc.
Anh Vũ vỗ vỗ thiếu nữ , nói: “Tiểu Thanh , chớ khẩn trương, Trì chủ người rất tốt !”
“Thơm quá …” Diệp Huyền hít hà , chỉ thấy cái này Tiểu Thanh trong tay bưng lấy trong chén đồ ăn .
Anh Vũ rất cung kính cúi đầu , nói: “Trì chủ , đây là đò ăn mà Tiểu Thanh hôm nay sáng sớm làm, cháo quả phong mà Trì chủ thích, Tiểu Thanh sư muội không biết làm , nhưng mà đồ ăn mà Tiểu Thanh sư muội làm thực sự rất ngon, đây là nàng đặc biệt làm cho Trì chủ, Trì chủ nhất định phải tự mình thưởng thức !”
Tiêu Li ở bên nhịn xuống không cười ra tiếng.
Nàng làm sao lại nhìn không ra cách nghĩ của Tiểu Thanh cùng Anh Vũ.
Diệp Huyền lắc đầu , nói: “Kỳ thật ngươi không cần phải như vậy , muốn tìm ta trị hết vết sẹo trên mặt, trực tiếp đến chỗ của ta là được, không chỉ có là hai người các ngươi , toàn bộ Bách Hoa Trì, đệ tử nào có việc, cần ta ra tay cứu giúp, ta há có thể ngồi yên không giúp. Nói như vậy, ta đây tiếp tục làm Bách Hoa Trì Trì chủ, còn có ý nghĩa gì nữa!”
Tiêu Li hai mắt hơi động một chút , trong mắt lóe lên một tia khác thường .
Ánh mắt của nàng nhìn về phía thiếu niên này .
Tuy không biết Diệp Huyền nói thật lòng hay là lời nói dối , nhưng lời này, thực sự rất cảm động.
Anh Vũ sững sờ chỉ chốc lát , nói: “Ta nói rồi mà , Trì chủ sư đệ rất dễ nói chuyện !”
“Tốt rồi !” Diệp Huyền khoát tay áo , chợt nhìn thoáng qua phương xa , nói: “Đem những nữ đệ tử kia đều gọi qua đi, ta biết các nàng ở gần đây !”
“Ah !”
Anh Vũ giật mình, vội vàng nói: “Trì chủ , Trì chủ ngươi làm sao mà biết được !”
Nàng ngày hôm qua cùng những cái…kia nữ tu sĩ thương lượng , cuối cùng ra kết luận , hôm nay lúc tới đâu, trước tiên mang theo một vị nữ đệ tử thăm dò tình huống , mà các nữ tu sĩ khác, thì là trốn ở gần đó xem xét tình hình.
“Đoán !” Diệp Huyền cười nói .
“Đoán?” Anh Vũ dừng một chút , nói: “Trì chủ , thỉnh Trì chủ tha tội !”
“Ta không có trách ngươi , đem các nàng kêu đi ra đi!” Diệp Huyền làm sao có thể dễ dàng như vậy tức giận .
Hết thảy , đều ở trong dự liệu của hắn.
Anh Vũ kịp phản ứng , lúc này nói ra: “Cảm ơn Trì chủ , cám ơn Trì chủ !”
“Các sư tỷ sư muội , tất cả đi ra đi!”
Rầm rầm .
Trước lách sau luồn, khoảng chừng ba bốn mươi vị nữ tu sĩ xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, các nàng đều mặc áo đỏ và bưng một chén ngọc trong tay, lúc nhìn thấy Diệp Huyền thì vô cùng cung kính, dịu dàng xoay người, hành lễ nghiêm chỉnh.
“Bái kiến Trì chủ !
“Chuyện này. ..”
Diệp Huyền càng hoảng sợ .
Bị doạ cũng không phải vì…số lượng của những nữ tu sĩ.
Mà là trong tay những nữ tu này, đều có một chén ngọc.
Có thể nhìn ra được .
Trong chén ngọc , đều là đồ ăn sở trường của những cô gái này .
Hương khí xông lên .
Mỹ vị khắp nơi trên đất .
Người ngửi, như vào Tiên cảnh .
Liền Tiêu Li cũng bị lại càng hoảng sợ .
“Chuyện này. ..”
“Mỗi sư tỷ sư muội đều làm món ngon sở trưởng của bọn họ!”. Anh Vũ có chút lúng túng nói
Mà ba bốn mươi vị nữ tu sĩ lại đồng thời kêu lên: Mời Trì chủ thưởng thức !”
“Các ngươi —— các ngươi coi ta là heo?”