Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

“Bên phải các ngươi chính là Đại Nhật Sâm Lâm, bên trong có rất nhiều hồn thú được nuôi nhốt tự do ở bên trong mảnh rừng rậm này. Đây chính là rào cản nguy hiểm nhất của các ngươi trong đệ nhất thảo khiệm”.

Trưởng lão thanh âm chậm rãi vang lên, các tiểu đội bên dưới không hẹn mà cùng chăm chút lắng nghe. Vừa dứt lời, vị trưởng lão áo bào vung lên, tức thì có một hình ảnh giả lập xuất hiện trên không trung.

Đó là một bảng xếp hạng các tiểu đội. Bảng này chia làm ba phần chính, đầu tiên chính là tên người đại diện cho cả đội. Đối với Long Thần thành tiểu đội tự nhiên là Vân Chính Thiên, những cái tên còn lại đối với bọn hắn rất lạ lẫm.

Vương Hạo đại diện cho Tu La thành, Từ Thiên Phong đại diện cho Nhật Nguyệt thành, Đái Thiên Huyền đại diện cho Bạch Hổ thành, Linh Tôn Thượng đại diện cho Linh Băng thành, Mộng Cảnh Chân đại diện cho Hỏa Thần thành...

Những người này đều là thiêu chi kiêu tử một đời, so với Vân Chính Thiên hoàn toàn không chút lép vế. Đứng đầu một tiểu đội, há lại có thể bình thường, Vân Chính Thiên có hơn, cũng chỉ hơn ở tướng mạo mà thôi.

Mắt thấy đại diện Linh Băng thành đang đứng cạnh mình tên là Linh Tôn Thượng, hắn cũng đưa mắt nhìn sang ôm quyền nói

“Thì ra là Tôn Thượng huynh, hân hạnh gặp qua”

Vị thiếu niên tên Linh Tôn Thượng, cũng mỉm cười đáp lại

“Chính Thiên huynh, không cần đa lễ, chúng ta vốn là hàng xóm với nhau a”

Long Thần thành và Linh Băng thành vốn ở rất gần nhau, chỉ cách bởi Bắc Long sơn mạch, tuy vậy nhưng thông tin về các binh sĩ được chọn đều vô cùng bí mật, nếu không đến đây gặp qua, có lẽ không cách nào biết được.

Tại vị trí bảng xếp hạng giả lập, phần thứ hai chính là thứ hạng hiện tại của bọn hắn, bây giờ vẫn chưa chính thức khảo nghiệm cho nên vẫn không có xếp hạng. Và cuối cùng chính là phần bọn hắn không hiểu nhất.

Đó là hồn ấn khái niệm.

“Hồn ấn chính là một loại vật phẩm đặc thù do chính Vực Chủ chế tạo ra, và cũng chỉnh có thể tồn tại được ở lãnh địa Vực Chủ Điện mà thôi. Đây cũng là thước đo xếp hạng vị trí cho các tiểu đội. Số lượng hồn ấn càng nhiều, thứ hạng càng cao và ngược lại”.


“Hồn ấn có thể thu thập bằng cách nhận nhiệm vụ tại quầy thông tin ở bên kia. Càng hoàn thành nhiều nhiệm vụ hối đoái càng nhiều hồn ấn. Sau một năm, ta sẽ dựa vào số lượng hồn ấn tiến hành xét hạng, tám tiểu đội đứng đầu sẽ tiến vào vòng trong tiếp nhận đệ nhị khảo nghiệm”

Đùng!

Thanh âm vị trưởng lão này như sét đánh ngang tai, cái gì mà cần tới một năm chỉ để thực hiện đệ nhất khảo nghiệm. Thực là dọa người mà.

“Có thắc mắc thì liên hệ quầy thông tin luôn, mỗi đội sẽ được phát miễn phí một cuốn cẩm nang, ngoài ra ta cũng không giải thích gì thêm để đảm bảo cuộc đua thêm phần thú vị”

Dứt lời hắn quay đầu hướng mấy vị Thành Chủ cung kính nói

“Các vị, ta thỉnh mọi người trở lại Vực Chủ Đại Điện, trên đó có màn ảnh rộng tiện theo dõi, cũng có tiệc rượu thịt đang đợi a”

“Hắc hắc, rất hay, năm nay Lâm trưởng lão có cải biến cách chơi, ta cảm thấy thực hào hứng”

Thành Chủ Hỏa Thần thành không nhịn được cười vang. Kế bên hắn là Thành Chủ Chu Tước thành cùng các vị Thành Chủ còn lại, cũng đồng dạng mỉm cười đáp ứng, ngay sau đó mười hai vị Thành Chủ lăng không mà lên, thẳng hướng Vực Chủ Đại Điện mà xông tới.

Hàn Long Quần không quên quăng lại cho Long Thần thành tiểu đội một ánh mắt cỗ vũ, sau đó theo sau mọi người dần dần biến mất vào mây xanh.

Vân Chính Thiên đã rõ ràng ý tứ của Thành Chủ, vị trí tám đội đứng đầu, tất nhiên phải có Long Thần thành tiểu đội này. Từng tiểu đội dần dần tản đi, ai nấy đều lo công việc của mình, cũng không có xả giao chào hỏi thêm nữa.

Bắt đầu từ bây giờ họ chính là đối thủ cạnh tranh của nhau a.

“Ta trước tiên đi tới quầy thông tin một thoáng, các ngươi tiến vào trong thị trấn dò xét xung quanh, làm quen với mọi thứ đi”

Tại chốn bồng lai tiên cảnh này, vẫn có dân bản địa sinh sống bất quá qui mô thu nhỏ lại rất nhiều. Vân Chính Thiên nhanh chóng phân phó nhiệm vụ, muốn sống tốt ở đây trong một năm tới, không thể không làm quen với môi trường mới này.


Đi tới quầy thông tin, Vân Chính Thiên báo danh thân phận, nhanh chóng được nhân viên đưa cho một cái giới chỉ, tiến hành dò xét một thoáng, hắn phát hiện bên trong có một số vật dụng.

Đầu tiên là bảy cái bộ đàm hồn đạo khí, có lẽ để tiện cho việc liên lạc, còn có một cuốn cẩm nang và một tấm bản đồ khu vực. Ngoài ra còn có một bộ pháo hiệu hồn đạo khí phòng trường hợp cấp bách.

Thoáng nhìn lên bảng nhiệm vụ trên đỉnh đầu, Vân Chính Thiên kinh ngạc phát hiện. Nhiệm vụ lại chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn cấp bậc.

Đưa mắt nhìn xuống nhiệm vụ nằm dưới cùng. Là Hoàng cấp nhiệm vụ, nội dung cần liệp sát một đầu ngàn năm hồn thú, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận hối đoái 10 đơn vị hồn ấn.

Lại đưa mắt lên trên cùng, cao cấp nhất là Thiên cấp nhiệm vụ, không rõ nhiệm vụ là gì nhưng hối đoái được tới năm ngàn đơn vị hồn ấn. Chênh lệch có thể tưởng tượng được.

Bất quá đăng ký bất kỳ nhiệm vụ nào cũng đều cần thế chấp một số lượng hồn ấn trước.

Đối với Hoàng cấp nhiệm vụ thì không cần. Từ Huyền cấp trở lên mới cần, phân biệt là năm mươi hồn ấn, một trăm hồn ấn và một ngàn hồn ấn.

Nói cách khác, một tiểu đội muốn nhận một cái nhiệm vụ Thiên cấp, ít nhất trong túi phải có sẵn một ngàn hồn ấn tiến hành thế chấp mới được. Đây cũng chính là qui củ của đệ nhất khảo nghiệm này.

Nhận đồ đạc xong xuôi, Vân Chính Thiên đi vào trong thôn nhỏ hội họp với đồng đội. Đám người bọn hắn hiện tại cũng đang ngơ ngác nhìn xung quanh.

“Sao rồi?”

Vân Chính Thiên tiến tới hỏi. Tiếu Phong đại diện trả lời

“Ở đây phong phú hơn ta nghĩ. Không chỉ tiệm ăn, nhà trọ đều đầy đủ không thiếu, mà còn có một số đặc thù cửa hàng nữa. Như ở bên kia là tiệm dược phẩm, vũ khí, giáp trụ, kim loại các thứ nữa, không thiếu thứ gì”


Mã Thiên Hoa gật đầu tiếp lời

“Những người dân ở đây dường như đều là nhân viên của Vực Chủ Điện cải trang hỗ trợ chúng ta a. Ta cũng có hỏi bọn hắn một số thông tin nhưng không có ai trả lời ngoài việc diễn tròn vai của mình”.

Vân Chính Thiên nghe vậy cũng rất kinh ngạc, hắn hơi sờ sờ lỗ mũi tự nói

“Xem ra Vực Chủ đại nhân cũng tốn không ít công phu chuẩn bị nha”

Trầm ngâm một lát, hắn lại nói

“Theo ta nghĩ, hôm nay chưa cần tiếp nhận nhiệm vụ, chúng ta kiếm phòng nghỉ ngơi trước, sau đó cùng nhau tổng hợp lại thông tin, ngay mai mới quyết định đi, các ngươi có ý kiến gì không?”

“Không thành vấn đề” mọi người đồng thanh đáp ứng.

Tiến vào một chiều không gian lạ lẫm, cách thức thi đấu cũng lạ lẫm. Không hoàn toàn đem mọi thông tin nắm vững trước, Vân Chính Thiên cũng sẽ không đưa ra quyết định bất cẩn cho toàn đội.

Mà chi đội ngũ này đối với hắn đặc biệt tín nhiệm, một phần vì cấp bậc của hắn là Hoàng cấp, thứ hai là khả năng lãnh đạo của Vân Chính Thiên không phải chỉ mới một hai ngày hiển lộ ra.

Tiến hành thuê một vài gian phòng đơn giản, dùng cơm trưa xong bọn hắn lại ngồi chung với nhau bàn bạc một số chiến lược, Vân Chính Thiên cũng tranh thủ phân phát bộ đàm cho mõi người và lấy cuốn cẩm nang ra xem.

Theo thông tin trong cuốn cẩm nang cung cấp, Đại Nhật Sâm Lâm hồn thú sinh sống nhiều hơn dự đoán, tu vi từ trăm năm, ngàn năm, vạn năm cho tới mười vạn năm cũng có. Tuy bọn hắn không biết làm sao Vực Chủ giam giữ được một đầu mười vạn năm hồn thú ở đây, nhưng đích xác trong rừng có một con mười vạn năm hồn thú, cũng là chân chính bá chủ của Đại Nhật Sâm Lâm này.

Ngoài ra còn có một thông tin vô cùng hữu ích.

Hồn ấn ngoài làm thước đo xếp hạng, còn là đơn vị tiền tệ ở đây nữa. Giá trị của mọi thứ đều được qui ra hồn ấn, việc mua dược phẩm, tài liệu, trao đổi mua bán hoặc đánh cược đều dùng hồn ấn làm vật phẩm trung gian.

Vì vậy mục tiêu của cuộc thi này càng thêm phần khó khăn. Không những phải giữ số hồn ấn nhiều hơn các đội khác mà còn phải chi tiêu một cách hợp lý với số lượng hồn ấn trong túi nữa.

Nói tới việc kinh doanh Vân Chính Thiên không rành lắm, may mắn trong đội có Hàn Thanh Chi tiểu nha đầu, nàng đầu óc rất nhanh nhạy, cho nên hồn ấn về sau cứ đưa cho nàng quản lý vậy.


Không riêng gì Long Thần thành đội ngũ áp dụng án binh bất động kế hoạch, mà các chi đội ngũ khác cũng đồng dạng như vậy. Không có ai ngu ngốc đến mức ngày đầu liền mạo hiểm xung phong a. Các chi đội ngũ này đích xác đều có thực lực cùng trí tuệ không tồi.

Sáng hôm sau.

“Hoàng cấp nhiệm vụ, liệp sát một đầu Long Vĩ Xà ba ngàn năm tu vi, hối đoái mười hồn ấn, nếu hoàn thành nhiệm vụ dưới hai canh giờ, nhận được năm hồn ấn thưởng thêm. Hồn hoàn của Long Vĩ Xà cùng thi thể tự nhiên xử lý”.

“Hoàng cấp nhiệm vụ, thu thập mười cây trăm năm Dương Linh Chi, hối đoái mười hồn ấn, nếu hoàn thành nhiệm vụ dưới năm canh giờ, nhận được năm hồn ấn thưởng thêm. Có thể giữ lại ba cây Dương Linh Chi, còn lại giao cho nhân viên phụ trách”.

“Hoàng cấp nhiệm vụ, dò xét một hang động bí ẩn ở phía nam Đại Nhật Sâm Lâm, hối đoái mười hồn ấn, có thể bán lại các vật phẩm tìm được cho nhân viên phụ trách để hối đoái thêm hồn ấn hoặc có thể giữ lại cho riêng mình”.

Lương Thế Nhân đứng đọc từng dòng nhiệm vụ đang hiển thị trên bảng thông tin. Thật là phong phú nhiệm vụ a, từ liệp sát hồn thú, thu thập dược vật cho đến thám hiểm du ngoạn đều có.

“Hoàng cấp nhiệm vụ đã phong phú như thế này, thì Huyền cấp trở lên sẽ như thế nào nữa, thật đáng chờ mong mà”

Tiếu Phong cười cười nói.

Tuy nói nhiệm vụ rất đa dạng nhưng chọn ra một cái nhiệm vụ để thực hiện vẫn khiến người khác đau đầu một chút. Liệp sát hồn thú tất nhiên nguy hiểm nhưng thời gian sẽ không lâu, với lại ba ngàn năm hồn thú vẫn không tính quá mạnh, liên thủ vẫn dễ dàng giết được.

Thu thập dược vật thì tốn thời gian rất lâu đi, tất nhiên không phải ưu tiên hàng đầu. Mà nhiệm vụ do thám hang động tất nhiên rất hấp dẫn rồi, nếu may mắn số lượng hồn ấn sẽ tăng vượt bậc.

“Chọn cái nào bây giờ?”

Hoa Quyển Sinh vuốt cằm hỏi, cả đám đồng dạng suy tư.

Tuy nói một ngày giới hạn cho một đội ngũ là mười cái nhiệm vụ, không kể cấp độ nhưng nếu chọn lấy những nhiệm vụ cần ít thời gian, vẫn lợi hơn rất nhiều.

Vân Chính Thiên lúc này chợt mở mắt lên, hắn hướng nhân viên quầy thông tin nói.

“Chào ngài, Long Thần thành đội ngũ muốn tuyển ba cái nhiệm vụ cùng một lúc, có được hay không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận